Chương 1762: Chỗ tốt kiếm tu không thể cự tuyệt! (1)
Chương 1762: Chỗ tốt kiếm tu không thể cự tuyệt! (1)Chương 1762: Chỗ tốt kiếm tu không thể cự tuyệt! (1)
Tiếng sói tru vang vọng cả Vân Hải thành.
Đàn sót lại tiến công!
- Tất cả đệ tử nội viện lập tức hồi trở lại của chính!
Thương Thanh Ảnh nói xong câu này, nàng đã đi tới bên cạnh Dương Diệp, nói:
- Thành chủ Vân Hải thành bị giết, hôm nay quân đội Vân Hải thành như rắn mất đầu, không có người dẫn đầu, bọn họ căn bản thủ không bao lâu. Còn nữa, ám viên hôm nay toàn quân bị diệt, đừng nói với ta, ngươi thật muốn thủ cửa thành bắc này.
Nói đến đây, Thương Thanh Ảnh trầm giọng nói:
- Cho dù người giữ vững vị trí thành bắc, nhưng ba cửa khác thế nào?
- Đợi cứu binhl
Dương Diệp nói.
- Nơi nào có cứu binh?
Thương Thanh Ảnh nói.
Dương Diệp nói:
- Trước kia ta đã truyền âm hồi trở lại Cổ Kiếm trahi, tối đa một ngày, Cổ Kiếm trai sẽ có cường giả đuổi tới.
Hắn chỉ cường giả, tự nhiên không phải chỉ có Thánh giả. Cường giả Thánh giả sẽ không dễ dàng dra mặt, cho dù muốn ra mặt cũng phải do Vân Hải thư viện tự mình đi bàn với Cổ Kiếm trai.
Dương Diệp nói:
- Ngươi nên biết, mỗi đệ tử tông môn đềcu đi tiếp một ít nhiệm sẽ có một khoản lợi nhuận thu nhập thêm. Loại chuyện này, tông môn không chỉ không ngăn cản, ngược lại còn cổ vũ, dù sao cũng có thể rèn luyện đệ tử. Cho nên, ta cũng không có trực tiếp tìm cao tâng Cổ Kiếm trai, mà là tuyên bố một nhiệm vụ.
- Bọn họ nhất định sẽ đến?
Thương Thanh Ảnh trầm giọng hỏi.
- SẽI
Dương Diệp khẳng định nói.
- Ngươi cho ra chỗ tốt gì?
Thương Thanh Ảnh hỏi lại.
- Một kiếm tu sẽ vĩnh viễn không cự tuyệt chỗ tốt này!
Dương Diệp nói.
Thương Thanh Ảnh nhìn Dương Diệp nửa ngày, sau đó nói: - Nói thực ra, khi ngươi giết thành chủ Vân Hải thành và đám người ám viện đã nghĩ ra cách giải quyết tất cả hậu quả?
Nói đến đây, Thương Thanh Ảnh cười khổ, nói:
- Ta vốn nghĩ ngươi là kẻ hữu dũng vô mưu, chỉ là mãng phu biết giết chóc, hiện tại xem ra, ngươi còn thông minh hơn ta nghĩ nhiều.
Dương Diệp không nói gì, ánh mắt hắn nhìn vào đàn yêu thú xông tới Vân Hải thành. Thực lực đàn sói không yếu, phần lớn đều là Tôn giai, trong đó Hoàng cấp cũng không ít, Bán Thánh cao cấp chỉ rất ít, chỉ có tâm mười đầu.
Một con yêu thú cũng không đáng sợ, nhưng mấy trăm vạn thì sao?
Mấy trăm vạn con sói lao nhanh, đó là thực lực khủng bố cỡ nào? Đàn sói chỉ cách cửa thành mấy ngàn trượng, nhưng lúc này đã có uy áp ép mọi người không thở nổi.
Rất nhanh, đàn sói còn cách tường thành chưa tới trăm trượng. .
Ba cửa khác, ngươi thủ vững một ngày, có không vấn đê chứ?
Dương Diệp nói:
- Ta nỗ lực hết sức!
Thương Thanh Ảnh trầm giọng nói. - Đa tại
Vừa dứt lời, Dương Diệp quay người nhìn về phía Ngọc Vô Song nói:
- Đừng ra khỏi thành, các ngươi phụ trách khởi động trận pháp trên tường thành và năng lượng cự pháo.
Nói xong, Dương Diệp quay người hóa thành kiếm quang bay ra khỏi thành, phía chân trời xuất hiện tiếng kiếm minh kêu vang, một đạo kiếm khí dài mấy trăm tượng chém ra ngoài
OanhI
Kiếm khí rơi vào trong đại quân đàn sói, mấy trăm lang yêu bị kiếm khí cắt nát.
NGAOI
Vô số lang yêu gào lên, chúng hung ác địa nhìn Dương Diệp, sau đó một lang yêu thả người nhảy lên, nó lao tới tấn công Dương Diệp!
Chỉ trong tích tắc, Dương Diệp đã bị vô số lang yêu vây quanh. Nhưng rất nhanh, từng đạo kiếm quang xuất hiện, kiếm quang tung hoành, từng con lang yêu không ngừng rơi xuống đất.
Trên tường thành, Thương Thanh Ảnh nhìn cảnh này một lúc, sau đó nàng rời đi.
- Vô Song tiểu thư, chúng ta cứ nhìn như vậy? Đám người Hách Suất Bác đi đến tường thành, trong mắt mọi người trừ ngưng trọng còn có lo lắng.
Dương Diệp đúng là rất mạnh, nhưng muốn nói có thể dùng lực lượng một người đồ sát mấy trăm vạn con sói, đây là việc không thực tế.
Ngọc Vô Song trâm mặc hồi lâu, sau đó nói:
- Chúng ta nhất định phải kiên trì một ngày, chỉ dựa vào Diệp Dương. Căn bản không được.
Nói đến đây, nàng trâm ngâm một hồi, sau đó nói:
- Hách Suất Bác, ngươi và Hắc Sa mang theo hai mươi người đi vào trong Vân Hải thành rải tin tức, nói phàm là người thủ thành giúp chúng ta, ban thưởng năm ngàn Năng Lượng thạch siêu phẩm. Còn nữa, Nhị tỷ, ngươi và Thanh Y đi bái phỏng những thế gia trong Vân Hải thành, nói nếu như bọn họ nguyện ý dốc toàn lực tương trợ, chúng ta có bọn họ năm danh ngạch tiến vào ngoại viện!
Nghe vậy, Hách Suất Bác cùng Hắc Sa lập tức mang theo hai mươi người quay người rời đi. Mà Ngọc Vô Kiều lại cau mày, nói:
- Vô Song, theo ta biết, những thế gia cùng thế lực Vân Hải thành cơ bản đã phái cường giả hỗ trợ thủ thành, hiện tại, bọn họ còn thừa lực? Ngọc Vô Song cười lạnh một tiếng, nói: