Chương 1771: Ai dám loạn, ta giết ai! (2)
Chương 1771: Ai dám loạn, ta giết ai! (2)Chương 1771: Ai dám loạn, ta giết ai! (2)
Thương Thanh Ảnh nói. - Ta giết không hết!
Dương Diệp chỉ vào đàn sói bên ngoài, nói:
- Chúng giết hết.
- Ngươi!
Thương Thanh Ảnh kinh hãi, nhìn Dương Diệp, nàng thật lâu nói không ra lời.
Dương Diệp nói:
- Thương cô nương, không có bao nhiêu thời gian. Đưa ra quyết định đi. Ta nói trước, nếu như lát nữa thành bị phá, ta sẽ dẫn người của ta giết ra ngoài. Sống chết của người trong thành này, nói thực, hoàn toàn không có liên quan gì tới ta cả.
Tay của Thương Thanh Ảnh khẽ run lên, bởi vì nàng biết rõ, Dương Diệp tuyệt đối nói được làm được. Nếu thành bị phá, dùng thực lực của Dương Diệp, muốn thừa dịp loạn mang theo những người ngoại viện rời đi cũng không phải không có khả năng.
Trầm mặc hồi lâu, Thương Thanh Ảnh hít sâu một hơi, sau đó nói:
- Nghe ngươi, ngươi là tên điên! Dương Diệp gật gật đầu, nói:
- Hiện tại, không có mệnh lệnh của ta, thủ tướng bốn cửa thành không được bảo hộ bất cứ người nào trong thành, nếu người trong thành dám can đảm tới gần cửa thành, giết không tha.
Nói đến đây, Dương Diệp nhìn về phía Thương Thanh Ảnh, nói:
- Thương cô nương, nhớ rõ là giết không tha. Loại thời điểm này, nếu như nhân từ nửa phần sẽ hại tất cả người trong thành.
Thương Thanh Ảnh nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:
- Ngươi sẽ đắc tội rất nhiều người, đặc biệt là những thế gia trong thành.
Dương Diệp nói:
- Những cái gọi là thế gia kia so với Thanh Đạo môn thì như thế nào?
Nghe vậy, Thương Thanh Ảnh khóe mắt hơi nhảy, lúc này đây, nàng không có ở nói nhảm. Quay người biến mất tại trên tường thành.
Dương Diệp đám đắc tội Thanh Đạo môn, hắn sẽ sợ một đám thế gia thực lực không bằng Thanh Đạo môn hay sao?
- Rất nhiều người trong thành đã liên thủ với nhau!
Lúc này, Ngọc Vô Song đi đến bên cạnh Dương Diệp, nói: - Quả nhiên, nhân loại chỉ có đối mặt với nguy cơ mới có thể đồng tâm hiệp lực. Nếu như nhân loại có thể liên thủ, chính thức đoàn kết nhất trí, nói thực, trong Thanh Châu cảnh này, chỉ sợ sẽ không có Yêu tộc.
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Bất kể là Nhân tộc hay làYêu tộc, đều có quyền lợi sinh tôn trên mặt đất này. Biết không? So sánh với nhân loại, ta càng muốn ở chung với Yêu tộc. Bởi vì Yêu tộc sẽ không chơi lục đục với ngươi, nó thích ngươi sẽ ưa thích ngươi, không thích ngươi chính là không thích ngươi. Không giống nhân loại, ở trước mặt xem ngươi là bằng hữu, sau lưng lại đâm ngươi một dao...
- Nếu có một ngày, nhân loại khai chiến toàn diện với Yêu tộc, ngươi sẽ đứng ở bên nào?
Đột nhiên Ngọc Vô Song nói.
- Yêu thú muốn giết ta, ta sẽ giết yêu thú, mà nhân loại muốn giết ta, ta cũng sẽ không nương tay.
Dương Diệp nói.
- Minh bạchI
Ngọc Vô Song gật đầu nói.
Lúc này, đột nhiên Hách suất Bác xuất hiện bên cạnh Dương Diệp cùng Ngọc Vô Song, Hách Suất Bác nói: - Vô Song tiểu thư, Diệp giáo tập, trong thành rất nhiều người tạo thành một ít đoàn thể liên thủ đối kháng đám yêu thú kia, hiện tại, mấy ngàn con yêu thú đã bị giết gần hết. Chúng ta có nên đi liên hệ với bọn họ, bảo bọn họ cùng liên thủ với chúng ta đối kháng Yêu tộc hay không?
Dương Diệp cười nói:
- Ngươi mà đi liên hệ với bọn họ, bọn họ vẫn không quan tâm tới ngươi.
Ngọc Vô Song gật đầu, nói:
- Vì sinh tôn, bọn họ sẽ tạm thời buông tư dục của chính mình liên thủ đối địch. Nhưng nếu như không có nguy cơ, tư dục trong nội tâm bọn họ lại xuất hiện. Chúng ta bây giờ đi tìm bọn họ, bọn họ nhất định sẽ bàn điêu kiện với chúng ta, hoặc sẽ trực tiếp không để ý tới...
- Bọn họ thật đáng khinh!
Hách Suất Bác lắc lắc đầu nói.
Ngọc Vô Song đồng ý gật đầu, nếu như do người khác thủ thành, những người trong thành vẫn có thể tiêu dao, thậm chí có thể sẽ bàn điều kiện với Vân Hải thư viện nói, nhưng đáng tiếc là, hiện tại thủ thành là Dương Diệp.
Dương Diệp hội theo chân bọn họ nói điều kiện sao? - Chúng ta làm sao bây giờ? Đại trận trên tường thành sắp không đỡ nổi, cứ tiếp tục như vậy, chúng ta sẽ chơi hết!
Hách Suất Bác nói.
Dương Diệp quay người nhìn đám sói dưới tường thành, hồi lâu, đột nhiên hắn nói:
- Mở cửa thành!
Dương Diệp vừa dứt lời, cửa thành đã mở ra, rất nhanh, vô số lang yêu tràn vào trong thành...
Mười giây sau, đã có gần hai vạn lang yêu tiến vào tường thành!
- Đóng cửa thành!
Khi Dương Diệp vừa dứt lời, từng đạo kiếm khí chém xuống tường thành, trong khoảnh khắc đã tạo thành bình chướng kiếm khí, ngăn trở những lang yêu muốn vào thành.
Nội thành.
Hai vạn lang yêu xông vào Vân Hải thành, toàn bộ Vân Hải thành lập tức sôi trào!