Chương 1772: Người, không thể không có điểm mấu chốt! (1)
Chương 1772: Người, không thể không có điểm mấu chốt! (1)Chương 1772: Người, không thể không có điểm mấu chốt! (1)
Hi sinh chính mình có thể thu hộ người khác sao?
Dương Diệp không có vĩ đại như vậy, hắn cũng không đi làm loại chuyện này.
Dương Diệp là một người ích kỷ, hắn cũng không giấu diếm việc này. Cho nên, với hắn mà nói, cho dù người toàn thành chết hết cũng không CÓ quan hệ gì với hắn.
Hôm nay, sở dĩ hắn thủ thành ở chỗ này, trừ và đáp ứng viện trưởng Vân Hải thư viện ra, còn có một nguyên nhân, đó là bởi vì đám người Hác Suất Bác.
Thành phá, dùng thực lực của hắn, phải đi, trừ phi Thánh giả ra tay, bằng không cho dù có hai trăm vạn yêu thú cũng ngăn không được hắn. Nhưng đám người Hác Suất Bác thì sao? Cho dù hắn dẫn dắt, mọi người có thể giết ra ngoài, nhưng trong quá trình này sẽ có bao nhiêu người chết đi? Nói không chừng toàn quân bị diệt cũng có thểi
Dù sao thực lực đám người Hác Suất Bác vẫn quá yếu, nếu Thiên Lang sơn mạch điều động cường giả cấp bậc như Lam Khiếu xuất hiện, chỉ cần hắn bị kiềm chế, đám người Hác Suất Bác sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức!
Cho nên, biện pháp tốt nhất chính là thủ thành!
Dựa vào đại trận của Vân Hải thành, mọi người còn có đối kháng đàn sói Thiên Lang sơn mạch, một khi mất đi tường thành ngăn cản, đừng nói Dương Diệp hắn, cho dù có mười Dương Diệp cũng không làm được gì.
Muốn giữ vững vị trí tường thành, như vậy nhất định phải dẫn động tất cả huyền giả trong Vân Hải thành, mà Dương Diệp phi thường rõ ràng, những huyền giả trong Vân Hải thành sẽ không tới giúp bọn họ, sự thật đã chứng minh điểm ấy. Cho nên, hắn cần ép đám người này!
Nếu là trước kia, sau khi đám yêu thú vào thành, bọn chúng sẽ lập tức ra tay đối phó đám người Dương Diệp, nhưng khi Dương Diệp trực tiếp dùng một kiếm chém giết mấy trăm đầu lang yêu, những lang yêu kia bắt đầu sợ hãi. .
Dương Diệp, bọn chúng nhận ra hắn. Bởi vì chính là Dương Diệp đã giết thống lĩnh của chúng.
Đối mặt Dương Diệp, vô số yêu thú mắt vô cùng giận dữ, nhưng lại không dám xông lên. Đương nhiên, trước kia cũng có yêu thú không sợ chết lao tới tấn công Dương Diệp. Nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều bị chém giết.
- NGAO,... Trong bây sói, đột nhiên có tiếng sói tru vang lên, vừa dứt lời, đàn sói lập tức quay người xông vào trong nội thành, không đến một hồi đã biến mất trong tâm mắt mọi người.
Rất nhanh, nơi xa có tiếng người kêu la thảm thiết!
Dương Diệp thu hồi ánh mắt, hắn ngồi xếp bằng ở đây, trong đầu bắt đầu hồi tưởng trận chiến với Lam Khiếu lúc trước. Lúc trước, sở dĩ hắn có thể chiến thắng Lam Khiếu, hắn đã dựa vào là kiếm ý nửa bước Hư Vô cảnh và tốc chi pháp tắc. Đương nhiên, nếu như hắn dùng Kiếm Vực và tiêu vong pháp tắc, tăng thêm xuất kỳ bất ý, khẳng định không cần phí lực lượng lớn như thế mới giết đối phương, nhưng kể từ đó, tiêu vong pháp tắc sẽ bạo lội
Kiếm Vực, tốc chi pháp tắc đã bạo lộ, tiêu vong pháp tắc và kiếm ý nửa bước Hư Vô cảnh tuyệt đối không thể bạo lộ, đặc biệt là tiêu vong pháp tắc, đó là át chủ bài lớn nhất của hắn.
Một người, nếu như tất cả át chủ bài đều bạo lộ trong mắt người khác, như vậy hắn cách cái chết không xal
Dương Diệp không ngốc, hắn biết rõ, tại Linh giới, hắn quật khởi quá nhanh, lúc này khẳng định đã có vô số người đi điều tra hắn. Nếu như là người một nhà, ví dụ như Cổ Kiếm trai hoặc là Vân Hải thư viện, việc này cũng không có gì. Nhưng nếu như là địch nhân thì sao? Như Vân Tiêu thánh điện, hoặc là Thiên Lang tộc
Giả heo ăn thịt hổ mới là vương đạo! Sở dĩ tử chiến với Lam Khiếu, còn có một nguyên nhân, đó chính là hắn muốn thông qua chiến đấu để đề thăng chính mình. Lam Khiếu có lực lượng thân thể mạnh hơn hắn, cảnh giới cũng mạnh hơn hắn, ý thức chiến đấu của đối phương đã trên hắn, chém giết sinh tử với đối phương, hơi không cẩn thận sẽ bị đối phương đánh chết.
Dưới loại tình huống này, hắn không chỉ tăng cảnh giới lên, phương diện khác của hắn cũng tăng lên.
Trừ thực lực tăng lên ra, hắn còn có thu hoạch khác, đó là thông qua Lam Khiếu giúp hắn nhận rõ thực lực chân chính của Bán Thánh cao cấp. Còn có thân thể đạt tới trình độ nhất định thì có thể bỏ qua pháp tắc, ví dụ như trước kia, tốc chỉ pháp tắc không có tác dụng quá lớn với Lam Khiếu!
Thực lực của Lam Khiếu đã trên U Vô Ảnh, bởi vì dùng thực lực của Lam Khiếu, cho dù sử dụng ám chi pháp tắc cũng không thể phá vỡ phòng ngự của hắn. Mà một khi U Vô Ảnh bị Lam Khiếu đánh trúng một kích, tuyệt đối không chết tức tổn thương!
- Phải nghĩ biện pháp tăng thân thể lên!
Trong nội tâm Dương Diệp đã âm thầm quyết định. Lúc trước, hắn cảm giác thân thể mình đã rất mạnh, có thể tạm thời không cân tăng lên. Bởi vì cho dù là cường giả Bán Thánh cao cấp cũng không cách nào phá vỡ thân thể của hắn. Nhưng hiện tại gặp được Lam Khiếu đã giúp hắn hiểu được, thân thể của hắn chỉ sánh ngang yêu thú bình thường mà thôi. .
Nhưng so sánh với yêu thú cường đại chân chính, hắn vẫn còn thua kém không nhỏ!
Hơn nữa, cũng không thể quá độ ỷ lại thân thể, bởi vì quá mức ỷ lại thân thể, vạn nhất đối phương cũng như hắn, có được pháp tắc mang tính hủy diệt như tiêu vong pháp tắc, như vậy hắn chỉ có con đường chết!
Dương Diệp mở hai mắt ra, hít sâu một hơi, nói:
- Chính mình vẫn còn quá yếu!
- Nếu những lời này của ngươi bị những kẻ bị ngươi vượt cấp chém giết nghe thấy, có lẽ bọn họ sẽ tức giận sống lại!
Ngọc Vô Song ngồi bên cạnh Dương Diệp, hai tay ôm bắp chân, cũng nghiêng đầu cười nói với Dương Diệp.
Dương Diệp nói:
- Sống yên ổn phải nghĩ đến ngày gian nguy, chỉ có bảo trì cảm giác nguy hiểm mọi lúc, như vậy mới giúp bản thân sống lâu!
- Ngươi không giận ta?
Ngọc Vô Song nói.
Dương Diệp tự nhiên biết rõ nàng nói cái gì, lập tức nói: - Không có gì phải tức giận, bởi vì đứng ở góc độ của ngươi nhìn vấn đề, cách làm của ta đúng là rất tàn nhẫn, lãnh huyết. Ta biết rõ, không chỉ có ngươi, trong rất nhiều đệ tử ngoại viện đều nghĩ thế. Ta hiểu, bởi vì các ngươi không có kinh nghiệm nhân sinh giống ta, kinh nghiệm khác nhau, mọi người có quan điểm khác nhau. Suy nghĩ cẩn thận điểm này, tự nhiên sẽ không có gì phải tức giận!