Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1831 - Chương 1897: Táng Thiên! (2)

Chương 1897: Táng Thiên! (2) Chương 1897: Táng Thiên! (2)Chương 1897: Táng Thiên! (2)

- Khi giao chiến gần người với kẻ địch, vật ấy có thể có tác dụng không tưởng tượng được!

Hồ trưởng lão cười nói:

- Cái này ngươi cứ từ từ suy nghĩ! Tiểu tử ngươi cũng biết, lần này, gân như tất cả bảo bối của Cổ Kiếm Trai chúng ta đều ở trên người người. Nếu như vậy mà người vẫn chết, ta chỉ có thể nói người chết là đáng đời!

- Còn có một bảo bối nữa!

Dương Diệp đột nhiên chỉ về phía một cột sáng duy nhất còn lại.

- Không được!

- Không được!

Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, Hồ trưởng lão cùng Cổ chân nhân biến sắc, đồng thời nói.

Nghe vậy, Dương Diệp có phần sững sờ. Hắn không nghĩ tới phản ứng của hai lão già này lại lớn như vậy! Lẽ nào ở trong đó là Thần Giai thượng phẩm trong truyền thuyết sao? Nghĩ đến đây, ánh mắt Dương Diệp lập tức sáng lên, nhưng chẳng bao lâu đã khôi phục lại bình thường, sau đó đổi thành bộ dạng đáng thương, nói:

- Ôi, đáng thương cho một Bán Thánh như ta lại sắp phải đi đối mặt với Thánh Giả, trong lòng ta thật khổ, ta...

- Ngươi nói gì cũng vô dụng!

Hồ trưởng lão ngắt lời Dương Diệp, nói:

- Vật ấy cho ngươi sẽ không phải giúp ngươi, mà là hại ngươi.

- Tiểu tử, chúng ta tuyệt đối không thể cho ngươi vật này được, ngươi bỏ ý niệm này đi!

Cổ chân nhân cũng nói.

Dương Diệp liếc mắt nhìn hai người, thấy thân sắc của hai người nghiêm túc thì lập tức khôi phục lại vẻ mặt bình thường, hỏi:

- Ở trong này là Thần Giai thượng phẩm sao?

- Vượt qua Thân Giail

Hồ trưởng lão trâm giọng nói.

Đồng tử của Dương Diệp hơi co lại, nói:

- Vượt qua Thần Giai? Đó là cấp gì vậy?

- Chuẩn Đế Giail

Cổ chân nhân nói:

- Trên Thần Giai thượng phẩm là Đế cấp, vật ấy là một món Chuẩn Đế giai duy nhất của Thanh Châu chúng ta! Cũng là bảo vật trấn giữ trai của Cổ Kiếm Trai chúng tal

- Chuẩn Đế giail

Dương Diệp khẽ nhíu mày, nói:

- Là kiếm sao?

Cổ chân nhân khẽ gật đầu.

- Là kiếm thì ta còn phải sợ sao?

Dương Diệp nói:

- Ta có kiếm ý cảnh giới Hư Vô, bất kỳ kiếm nào cũng sẽ không bài xích ta mới phải ! Hơn nữa cho dù có bài xích, ta cũng không cân sợ hãi mới phải chứ?

Hồ trưởng lão lắc đầu, nói:

- Kiếm này khác. Đừng nói bây giờ ngươi mới là Bán Thánh, cho dù ngươi là Thánh Giả công thêm kiếm ý cảnh giới Hư Vô, cũng không thể cho ngươi mượn kiếm này được. Không phải chúng ta lòng dạ hẹp hòi, mà cho ngươi thật sự là hại ngươi. Có lẽ ngươi sẽ cho rằng lão phu đang lừa ngươi, nhưng ngươi có thể hỏi sư phụ của ngươi!

Dương Diệp nhìn về phía Cổ chân nhân, Cổ chân nhân khẽ gật đầu, nói: - Lão Hồ nói không sai, tiểu tử, kiếm này quá mức khủng khiếp, ngoại trừ tổ sư, các đời Cổ Kiếm Trai tới nay, không có người nào có thể khống chế nó. Ban đầu, khi tổ sư rời đi đã muốn mang theo nó, nhưng nghĩ tới nó có thể chấn áp bọn đạo chích, hơn nữa bản thân nó sẽ tự tìm kiếm chủ nhân chân chính, bởi vậy tổ sư mới để nó lại!

Nghe vậy, sắc mặt Dương Diệp xúc động. Ngoại trừ tổ sư Cổ Kiếm Trai, không có người nào có thể khống chế được nó. Điều này có nghĩa thế nào? Có nghĩa là cho dù cường giả cảnh giới Thánh Giả cũng không thể làm gì được nói!

Kiếm này phải nghịch thiên tới mức nào chứ?

Trâm ngâm rất lâu, Dương Diệp nói:

- Được rồi, vấn bối bỏ qua. Tuy nhiên, ta muốn biết lai lịch cùng tên của thanh kiếm này.

Lão. Hồ cùng Cổ chân nhân liếc mắt nhìn nhau, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cân Dương Diệp không kiên trì nữa là được. Đối với Dương Diệp, bọn họ đều không muốn quá mức cứng rắn, bây giờ Dương Diệp thức thời buông tha thì tất nhiên là không thể tốt hơn.

Hồ trưởng lão mỉm cười, sau đó nhìn về phía cột ánh sáng này, trong mắt có một tia phức tạp, một chút kiêng ky, nói:

- Ta không biết lai lịch của thanh kiếm này, ta chỉ biết nó tên là Táng Thiên, chủ yếu thích sát phạt, giết chóc, máu tươi. Năm đó tổ sư từng nói, Cổ Kiếm Trai ta ghi nhớ kỹ không thể để cho người có tính cách không tốt, thích giết chóc đoạt được nó, nếu không nhất định sẽ gây ra họa lớn ngập trời.

Nói đến đây, Hồ trưởng lão liếc nhìn Dương Diệp, nói:

- Đừng có nhíu mày, tiểu tử, tổ sư nói chính là loại người như ngươi. Tiểu tử ngươi có tính cách cực đoan, tất cả mọi việc đều tùy ý. Nếu thanh kiếm này rơi vào tay ngươi, có lẽ Cổ Kiếm Trai chúng ta đều sẽ bị ngươi tiêu diệt. Cho nên, chúng ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi thanh kiếm này, ngươi hãy bỏ ý nghĩ này đi! Được rồi, bây giờ ngươi đã biết tên của nó, chúng ta đi thôi!

Trên gương mặt Dương Diệp sa sầm, kích động muốn hành hung lão già này một trận.

Dương Diệp đi theo Hồ trưởng lão xuống phía dưới. Khi đi đến đầu câu thang, Dương Diệp đột nhiên ngừng lại và nhìn về phía cột ánh sáng kia, nói:

- Táng Thiên, ngươi có muốn theo ta lăn lộn không?

Nói xong, hắn phóng ra một luồng sát ý cảnh giới Hư Vô nửa bước.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0