Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1838 - Chương 1904: Những Điều Ngươi Nói Có Liên Quan Gì Đến Ta? (1)

Chương 1904: Những điều ngươi nói có liên quan gì đến ta? (1) Chương 1904: Những điều ngươi nói có liên quan gì đến ta? (1)Chương 1904: Những điều ngươi nói có liên quan gì đến ta? (1)

Giết chết tất cả dân chúng trong thành!

Nghe thấy nam tử mặc trang phục gấm nói vậy, mặt của những huyền giả Vân Hải Thành trắng bệch, mỗi người đều hoảng sợ nhìn phía nam tử mặc trang phục gấm cùng rồng đen trên bầu trời kia.

Không ai cảm thấy những lời hắn đang nói là giả, cũng không có ai nghi ngờ hắn không có năng lực này!

Khủng hoảng! Vô cùng sợ hãi!

Bất đắc dĩ, bất đắc dĩ vô cùng!

Đối mặt với yêu thú, bọn họ còn có thể chiến đấu, huyết chiến tới cùng, nhưng ở trước mặt con rồng đen Thánh giai này, mọi người chỉ có thể khủng hoảng cùng bất đắc dĩ.

- Khoan đãi

Đúng lúc này, giọng nói của Chu Nguyên - Thánh Giả duy nhất bên phía Vân Hải Thành vang lên ở trong không trung.

Ánh mắt mọi người đều nhìn về Chu Nguyên, ở trong mắt bọn họ chỉ còn có một chút hy vọng. Không gì khác, chỉ đơn giản Chu Nguyên là Thánh Giả, một Thánh Giả duy nhất của Vân Hải Thành lúc này!

- Thế nào, cuối cùng không nhịn được muốn ra tay à?

Thiên Lang Vương nhìn Chu Nguyên, châm chọc nói.

Nam tử mặc trang phục gấm cùng con rồng lớn màu đen cũng nhìn vê phía Chu Nguyên, ánh mắt nam tử kia bình tĩnh, đôi mắt của con rồng đen lại đầy lệ khí cùng hung tợn.

Chu Nguyên liếc nhìn Thiên Lang Vương cùng nam tử mặc trang phục gấm, sau đó nói:

- Bắt đầu từ lúc này, Thanh Đạo Môn ta không nhúng tay vào chuyện của thư viện Vân Hải nữa. Tất cả đệ tử của Thanh Đạo Môn nghe lệnh, đi theo ta!

Xôn xaol

Nghe thấy Chu Nguyên nói vậy, tất cả người của Vân Hải Thành đều nhìn Chu Nguyên với vẻ không thể tưởng tượng nổi, bọn họ không nghĩ tới vào thời khắc mấu chốt này, Chu Nguyên lại muốn dẫn theo cường giả Thanh Đạo Môn rời đi! Người của Thanh Đạo Môn rời đi, vậy cửa thành phía nam vốn được cường giả Thanh Đạo Môn trấn giữ phải làm thế nào? Chu Nguyên rời đi, Vân Hải Thành làm thế nào chống lại Thiên Lang Sơn Mạch được?

Không có cách nào chống lại, chỉ có thể bị tàn sát!

Đối mặt với Thánh Giả, mọi người hoàn toàn không sức đánh trải

- Tiền bối Chu Nguyên, tiền bối làm vậy là có ý gì?

Trên tường thành, Thương Thanh Ảnh trầm giọng nói.

Chu Nguyên khoát tay áo, nói:

- Thanh Đạo Môn ta đã hết lòng với thư viện Vân Hải rồi. Chúng ta không cần thiết vì thư viện Vân Hải, không đúng, là không cần thiết phải chôn cùng Dương Diệp. Dương Diệp đắc tội nam tử mặc trang phục gấm này, chính hắn lại co đầu rút cổ, muốn cho chúng ta làm kẻ chết thay cho hắn. Hừ, ta không quan tâm thư viện Vân Hải ngươi nghĩ như thế nào, làm thế nào, dù sao Thanh Đạo Môn ta chắc chắn sẽ không làm vậy!

- Dương Diệp đi tới Hùng tộc nhờ viện binh, hắn sẽ trở lại!

Thương Thanh Ảnh nói.

- Trở vê sao?

Chu Nguyên cười lạnh, nói:

- Đi về Hùng tộc căn bản không cần lâu, nếu như Hùng tộc đồng ý ra tay trợ giúp, lấy thực lực của Hùng vương, hắn đã sớm dẫn Dương Diệp tới đây. Hắn chưa tới, điều này chứng minh Hùng tộc đã từ chối không giúp thư viện Vân Hải ngươi. Mà Dương Diệp kia, hừ, theo ta thấy hắn chính là con rùa đen rút đầu đi trốn rồi.

Thương Thanh Ảnh còn muốn nói điều gì đó, lúc này, Ngọc Vô Song lại khoát tay áo, nói:

- Không cần nói nữa. Hắn muốn đi, cũng không phải vì Dương Diệp, Dương Diệp chẳng qua là một cái cớ của hắn, một lý do để hắn rời khỏi Vân Hải Thành mà thôi.

Chu Nguyên khoát tay áo, nói:

- Thanh Đạo Môn ta đã hết lòng với thư viện Vân Hải rồi. Chúng ta không cần thiết vì thư viện Vân Hải, không đúng, là không cần thiết phải chôn cùng Dương Diệp. Dương Diệp đắc tội nam tử mặc trang phục gấm này, chính hắn lại co đầu rút cổ, muốn cho chúng ta làm kẻ chết thay cho hắn. Hừ, ta không quan tâm thư viện Vân Hải ngươi nghĩ như thế nào, làm thế nào, dù sao Thanh Đạo Môn ta chắc chắn sẽ không làm vậy!

- Dương Diệp đi tới Hùng tộc nhờ viện binh, hắn sẽ trở lại!

Thương Thanh Ảnh nói.

- Trở về sao?

Chu Nguyên cười lạnh, nói:

- Đi về Hùng tộc căn bản không cần lâu, nếu như Hùng tộc đồng ý ra tay trợ giúp, lấy thực lực của Hùng vương, hắn đã sớm dẫn Dương Diệp tới đây. Hắn chưa tới, điều này chứng minh Hùng tộc đã từ chối không giúp thư viện Vân Hải ngươi. Mà Dương Diệp kia, hừ, theo ta thấy hắn chính là con rùa đen rút đầu đi trốn rồi. Thương Thanh Ảnh còn muốn nói điều gì đó, lúc này, Ngọc Vô Song lại khoát tay áo, nói:

- Không cần nói nữa. Hắn muốn đi, cũng không phải vì Dương Diệp, Dương Diệp chẳng qua là một cái cớ của hắn, một lý do để hắn rời khỏi Vân Hải Thành mà thôi.

Chu Nguyên liếc nhìn Ngọc Vô Song, lạnh lùng nói:

- Nha đầu, nếu ngươi đã nói ra. Lão phu kia cũng cần phải giả vờ nữa. Thanh Đạo Môn ta hứa giúp đỡ thư viện Vân Hải, nhưng bây giờ thư viện Vân Hải không có hi vọng gì nữa. Thanh Đạo Môn ta không có khả năng vì các ngươi mà làm cho tinh anh của Thanh Đạo Môn chôn vùi ở đây!

Ngọc Vô Song nhìn Chu Nguyên, nói:

- Không cần nhiều lời, tiền bối tự tiện!

Chu Nguyên hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người nhìn về phía các đệ tử Thanh Đạo Môn trong Vân Hải Thành, nói:

- Tất cả mọi người, đi theo tal

- Khoan đãi

Lúc này, giọng nói Thiên Lang Vương đột nhiên vang lên ở trong không trung.

Chu Nguyên nhìn về phía Thiên Lang Vương, nói: - Thế nào?

Thiên Lang Vương cười lạnh, nói:

- Cứ đi như thế, có phải quá lợi cho Thanh Đạo Môn ngươi không?

- Nếu không thì sao?

Chu Nguyên nói.

Trên mặt Thiên Lang Vương hiện lên sự hung ác:

- Ngươi muốn đi cũng được. Nhưng ngươi phải bảo Dương Diệp đi ra trước đã. Nếu không, hôm nay Thanh Đạo Môn ngươi cũng đừng mong có người nào rời đi được!

- Ta không biết hắn ở đâu!

Chu Nguyên trầm giọng nói.

- Nhưng ngươi nhất định có biện pháp làm cho hắn đi ra, không phải sao?

Thiên Lang Vương nói.

Nghe thấy Thiên Lang Vương nói vậy, nam tử mặc trang phục gấm cũng nhìn về phía Chu Nguyên, nói:

- Làm cho hắn đi ra, nếu không tất cả đều ở lại chôn cùng với hắn.

Nam tử mặc trang phục gấm vừa nói xong, ánh mắt của con rồng đen lập tức nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, long uy khủng khiếp trút xuống, bao phủ lên Chu Nguyên và đám người Thanh Đạo Môn.

Chu Nguyên nheo mắt, trâm ngâm rất lâu, sau đó nói:

- Ta quả thật không biết hắn ở đâu. Tuy nhiên, nếu như các ngươi muốn buộc hắn đi ra, ngược lại có một biện pháp!

- Biện pháp gì?

Nam tử mặc trang phục gấm hỏi.

Chu Nguyên đang muốn nói, Phù Cẩm Tiên đột nhiên nói:

- Chu trưởng lão nghĩ lại đi, Dương Diệp người này trừng mắt tất báo. Nếu như hắn biết Thanh Đạo Môn ta ngầm hại hắn, lấy tính cách của hắn nhất định sẽ trả thù Thanh Đạo Môn ta. Bây giờ hắn có thể không có thực lực chấn động Thanh Đạo Môn ta, nhưng sau này thì nhất định có thể. Hành động của tổ sư trước đây chính là để Thanh Đạo Môn ta hòa giải với hắn, Chu trưởng lão tuyệt đối không thể làm cho uổng phí nỗi khổ tâm của tổ sư trước đây!

Phù Cẩm Tiên là hiểu rõ vê tính cách của Dương Diệp. Hắn tuyệt đối là dạng người, ngươi dám hại ta, ta nhất định phải giết chết ngươi. Nếu như là người bình thường, Thanh Đạo Môn tất nhiên không khiếp sợ, nhưng Dương Diệp là người bình thường sao? Có thể người còn sống sót dưới Diệt Thế Thần Lôi sẽ là người bình thường sao? Có thể tưởng tượng được, lấy tiềm lực cùng thực lực của Dương Diệp, sau này nếu như Dương Diệp muốn trả thù Thanh Đạo Môn, đó là sẽ một tai họa cho Thanh Đạo Môn!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0