Chương 19009: Ta đã cho ngươi đi chưa? (2)
Chương 19009: Ta đã cho ngươi đi chưa? (2)Chương 19009: Ta đã cho ngươi đi chưa? (2)
- Tộc trưởng giao cho ta một nhiệm vụ cơ mật phải hoàn thành, nói chung, đây không phải là điều người nên biết, hiểu chưa? Đúng rồi, tộc trưởng còn căn dặn, chỉ cần ta gặp phải khó khăn, hễ là rông của Long tộc ta gặp ta, đều phải trợ giúp ta vô điều kiện!
Nói đến đây, Dương Diệp chỉ vào Thiên Long Vương, nói:
- Bây giờ, người giúp ta giết chết hắn đi
Thiên Long Vương nghe vậy thi nheo mắt, vội vàng nhìn về phía con rồng lớn màu đen, thấy trong mắt con rồng lớn màu đen có vẻ do dự, trong lòng hắn thầm khiếp sợ, vội vàng nói:
- Các hạ tuyệt đối không thể dễ tin lời người này nói được. Nếu hắn thật sự là người phát ngôn của Long tộc, lấy thực lực cùng thân phận của các hạ, tộc trưởng Long tộc sao không thông báo chứ? Hơn nữa, cho dù tộc trưởng của Long tộc muốn tìm người phát ngôn, làm sao có thể tìm một người thực lực yếu như vậy?
Nghe vậy, rồng lớn màu đen im lặng rất lâu, cuối cùng mới nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Nhân loại, ta không tin người là người phát ngôn của Long tộc ta.
- Vì sao? Dương Diệp nói.
- Trực giác!
Con rồng lớn màu đen nhìn thẳng Dương Diệp, nói:
- Ta không có lý do gì phản bác tất cả những lời ngươi đã nói trước đó, nhưng trực giác của ta nói cho ta biết, ngươi không phải là người phát ngôn của Long tộc ta.
Trực giác!
Khóe miệng Dương Diệp khẽ giật, sau đó nói:
- Vậy thì sao?
Con rồng lớn màu đen trâm ngâm một chút, nói:
- Ngươi giết thế tử của một nhánh của Lục gia, ngươi phải đi với ta một chuyến! Ngươi yên tâm, chỉ là đi với ta một chuyến thôi. Chờ trở lại Trung Thổ Thần Châu, đến lúc đó ngươi có phải là người phát ngôn của Long tộc ta hay không, tất cả đều sẽ rõ ràng. Nếu như ngươi đúng là người phát ngôn của Long tộc ta, đừng nói một nhánh của Lục gia, cho dù là Lục gia cũng không dám hại ngươi!
Sắc mặt Dương Diệp trâm xuống, nói:
- Ngươi cũng biết làm vậy chẳng khác nào phá hỏng kế hoạch của tộc trưởng! Hắn thật muốn trực tiếp giết con rồng lớn màu đen này, chế luyện đối phương thành kiếm nô. Có uy áp huyết mạch giúp đỡ, hắn có năm phần nắm chắc. Nhưng hắn không thể động thủ. Bởi vì giờ phút này nếu hắn ra tay với con rông lớn màu đen, Thiên Lang Vương cùng này Chu Nguyên nhất định ra tay. Hơn nữa, cho dù rông lớn màu đen không có uy hiếp gì quá lớn với hắn, nhưng đối vẫn là uy hiếp lớn đối với mọi người trong Vân Hải Thành!
Chỉ cần hắn bất chấp tất cả xông vào đánh, Vân Hải Thành ít nhất phải chết một nửa số người!
Cho nên, hắn chỉ có thể dùng trí!
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, con rồng lớn màu đen nói:
- Vậy ngươi phải lấy ra chứng cứ thuyết phục để chứng minh ngươi chính là người phát ngôn của Long tộc ta. Chỉ cân ngươi lấy ra được chứng cứ làm cho ta tin tưởng ngươi chính là người phát ngôn của Long tộc ta, ta lại giúp đỡ ngươi vô điều kiện. Nếu không, ngươi phải theo ta quay vê Trung Thổ Thân Châu!
Chỉ dựa vào một câu nói của con người trước mắt đã muốn nó làm tay sai thì không thể có khả năng.
- Chứng cứ à!
Thiên Lang Vương cười lạnh, nói:
- Nếu hắn có chứng cứ đã sớm lấy ra, mà không phải ở đây lắm lời cả buổi. Theo ta thấy, huyết mạch Long tộc trong cơ thể hắn chắc chắn nhận được theo cách bất chính.
Nghe thấy Thiên Lang Vương nói vậy, ánh mắt rông lớn màu đen nhìn về phía Dương Diệp có chút không tốt.
Mà vào lúc này, Dương Diệp đột nhiên cười nói:
- Ban đầu ta còn không muốn để lộ, nhưng không có cách nào. Rồng đen, nếu như bởi vì để lộ ra, làm hỏng kế hoạch của tộc trưởng, ngươi chính là tội nhân vạn cổ của Long tộc ta, có chết mười tộc của ngươi cũng không đủ đâu!
Nói xong, trên người của Dương Diệp đột nhiên xuất hiện từng mảnh vảy màu vàng, rất nhanh những mảnh vảy màu vàng này đã che phủ toàn thân hắn, đồng thời trên đâu của Dương Diệp còn mọc ra hai cái sừng rồng màu vàng!
Long Biến, đây là thứ hắn nhận được khi được truyền thừa Long tộc. Ban đầu, nó có giúp đỡ rất lớn đối với hắn, nhưng theo thực lực cùng cơ thể của hắn không ngừng tăng lên, sự trợ giúp của Long Biến với hắn đã nhỏ đến mức gần như không có. Bởi vậy, hắn cơ bản chưa từng dùng qua. Bây giờ, vì có thể lừa dối được con rồng lớn màu đen này, hắn không thể không thử xemlI
Nhìn thấy Dương Diệp biến thành bộ dạng này, tất cả mọi người đều ngây người, ngay cả Thiên Lang Vương cũng vậy. Hắn không nghĩ tới Dương Diệp có thể biến thành như vậy. Lúc này, Dương Diệp quả thực chính là nửa người nửa rồng!
- Truyên... truyền thừa của Long tộc...
Trong mắt của con rông đen đầy kinh ngạc:
- Nhân loại, ngươi... ngươi tự nhiên thu được truyền thừa của Long tộc ta, ngươi, ngươi...
Truyền thừa của Long tộc bình thường chỉ là truyền cho rồng trong Long tộc, nhưng nó không ngờ được, nhân loại trước mắt tự nhiên thu được truyền thừa của Long tộc, điều này làm cho nó cảm thấy thực sự khó tin.
Dương Diệp nói:
- Rồng đen, còn cần ta chứng minh nữa không?
Rồng đen nhìn Dương Diệp, trong mắt lóe lên sự phức tạp, cuối cùng nó khẽ lắc đầu, nói:
- Cho dù ngươi không phải là người phát ngôn, nhưng nhất định có nguồn gốc sâu xa với Long tộc. Hôm nay, ta trợ giúp ngươil
Nói xong, con rồng đen quay đầu và gâm lên giận dữ với Thiên Lang Vương, sau đó cơ thể thoáng di chuyển, đụng mạnh về phía Thiên Lang Vương!
Trong mắt Thiên Lang Vương lóe lên một tia lệ khí và biến hóa nhanh chóng, khôi phục lại bản thể, biến thành một con sói đen có hình dáng hoàn toàn không kém hơn rồng đen! Một sói một con rồng tuyệt đối không chiến đấu trên bầu trời, mà bước vào không trung. Bất kể là con rông đen hay Thiên Lang Vương đều không dám trêu chọc Thiên Đạo ở thời điểm này.
Sau khi con rồng đen cùng Thiên Lang Vương bước vào không trung, trong lòng Dương Diệp thở phào nhẹ nhõm, hắn thu hồi ánh mắt và nhìn về phía Chu Nguyên. Khóe mắt Chu Nguyên khẽ giật, liếc nhìn Tiểu Thanh cùng con rối kiếm nô Lý Nguyên. Sau khi cân nhắc một lát, hắn nói:
- Dương Diệp, chuyện giữa Thanh Đạo Môn ta cùng ngươi, sau này Thanh Đạo Môn ta đang sẽ thanh toán với ngươi, hôm nay nể mặt Cổ Kiếm Trai cùng thư viện Vân Hải tạm không tính toán với ngươi. Tất cả mọi người của Thanh Đạo Môn đi theo tal
Hắn nói xong lại muốn xé rách không gian, dẫn theo đám người Thanh Đạo Môn rời khỏi Vân Hải Thành.
- Ta cho ngươi đi chưa?
Đúng lúc này, giọng nói của Dương Diệp đột nhiên vang lên ở trên không trung của Vân Hải Thành.