Chương 2129: Món ăn ngon tới mức nào! (2)
Chương 2129: Món ăn ngon tới mức nào! (2)Chương 2129: Món ăn ngon tới mức nào! (2)
Huyết kiếm vào vỏ, rút kiếm...
Không đầy ba hơi thở, Dương Diệp đã rút kiếm mười lần khiến mười Thánh Giả cao cấp của Thiên Vũ tông ngã xuống!
Mà lúc này, Dương Diệp đã bị các cường giả của Thiên Vũ tông bao vây. Tuy nhiên lần này Dương Diệp không bị đánh thảm giống như lần trước nữa. Dưới lực ngôi sao bảo vệ, Dương Diệp cứng rắn chống đỡ tấn công của mọi người xung quanh, cho dù không chịu nổi, nhưng đúng là chống đỡ được. Dương Diệp đã hoàn toàn bỏ qua phòng ngự. Dưới tình huống này, hắn cũng không có cách nào phòng ngự được.
Hễ là huyền giả bị Dương Diệp nhằm vào thì bất kể là Thánh Giá bình thường hay là Thánh Giả cao cấp đều gần như phải chết!
Còn chưa tới nửa khắc, đã có hai mươi Thánh Giả cao cấp lại ngã xuống. Về phần Thánh Giả bình thường lại chết gần một trăm người. Điều đáng để nói tới là nx cường giả Thánh Giả ngã xuống, lúc linh khí của bọn họ tiêu tán đều sẽ tập trung về phía ngực của Dương Diệp, giống như máu của bọn họ tập trung về phía huyết kiêm trong tay Dương Diệp vậy.
Hút máu là hành vi của Táng Thiên, hút linh khí thì dĩ nhiên là do Tiểu Bạch làm. Tuy nhiên nàng không dám xuất hiện, chỉ có thể len lén hút.
Bởi vì lực phòng ngự của Dương Diệp quá khủng khiếp, các cường giả Thiên Vũ tông càng đánh càng kinh ngạc. Kiếm đạo của Dương Diệp rất mạnh, đặc biệt nắm giữ hai loại ý cảnh, cộng thêm cầm một thanh hung kiếm Đế cấp, mỗi một kiếm đều vô cùng đáng sợ. Thánh Giả cao cấp còn tốt, Thánh Giả bình thường bị hắn chém phải đều sẽ chết! Nếu chỉ như vậy còn đỡ, bởi vì Dương Diệp có mạnh mẽ mấy cũng chỉ có một người, cũng không phải là Đế giả.
Nhưng vấn đề là phòng ngự của hắn!
Phòng ngự của Dương Diệp thật sự quá kinh khủng!
Ngoại trừ số ít người ở đó, những người khác căn bản không có cách nào phá được phòng ngự của Dương Diệp lúc này. Mà cho dù số ít người kia vỡ được phòng ngự của Dương Diệp, tạo thành tổn thương nhất định cho hắn nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Bởi vậy, trải qua cuộc chiến đấu kịch liệt, người bên phía Thiên Vũ tông chết càng nhiều. Cho dù nhìn qua Dương Diệp có bị thương nặng, nhưng hắn vẫn còn có sức lực chiến đấu, hơn nữa còn đặc biệt khủng khiếp!
Sau một lúc lâu, khoảng ba mươi tên Thánh Giả cao cấp ở đó đã ngã xuống, cường giả Bán Thánh thì chết gân hai trăm người.
Vẻ mặt Hoa Mộc Cận rất khó coi, đột nhiên nàng quay đầu nhìn về phía Hiểu Vũ Tịch, nói:
- Bắt Hiểu Vũ Tịch!
Chỉ cần bắt Hiểu Vũ Tịch, Dương Diệp sẽ phải giơ tay chịu trói.
Những Thánh Giả cao cấp của Thiên Vũ tông đang giao đấu cùng Dương Diệp hơi ngẩn người ra. Lập tức có một Thánh Giả cao cấp bỏ qua việc bao vây tấn công Dương Diệp, xoay người lao về phía Hiểu Vũ Tịch. Những Thánh Giả cao cấp còn lại thì vây chặt lấy Dương Diệp.
Trong đám người, Dương Diệp đột nhiên nhìn về phía Hoa Mộc Cận. Sắc mặt Hoa Mộc Cận biến đổi. Mà lúc này, Dương Diệp hóa thành một đường ánh sáng máu tiêu tan, lúc hắn xuất hiện lần nữa thì đã ở phía sau Hoa Mộc Cận.
Xuy!
Đầu của Hoa Mộc Cận trực tiếp bay lên cao, máu phun ra giống như nước suối!
Hai mắt Hoa Mộc Cận vẫn trợn tròn, đầy vẻ khó tin. Rõ ràng đến khi chết nàng vẫn không ngờ mình lại bị một kiếm giết chết trong nháy mắt.
Một kiếm kia nhanh đến cực hạn!
Dương Diệp không để ý tới Hoa Mộc Cận, chân phải giãm mạnh vào không trung, trong phút chốc không gian đổ nát, hắn hóa thành một đường ánh sáng máu và lập tức biến mất.
Phía xa, Thánh Giả cao cấp của Thiên Vũ tông đang vọt tới trước mặt Hiểu Vũ Tịch đột nhiên trợn tròn hai mắt, trong phút chốc đầu nàng cũng bay ra ngoài không khác gì Hoa Mộc Cận.
Nhưng Dương Diệp lại thiếu chút nữa trực tiếp ngã xuống, nếu như không phải có huyết kiếm trong tay hắn chống đỡ, hắn hẳn đã ngã xuống rồi. Lúc này, làn da màu lam trong suốt trên người hắn đã bắt đầu xuất hiện vết nứt. Cùng lúc đó, rất nhiều nơi ở trên người hắn cũng hiện ra những vết lõm sâu. Đặc biệt là trước ngực cùng phía sau lưng đã hoàn toàn biến dạng.
Hiểu Vũ Tịch biến sắc, chạy về phía Dương Diệp. Nhưng khi nàng còn cách Dương Diệp ba trượng đã bị một sát ý khủng khiếp làm cho chấn động liên tục lùi lại phía sau.
Hai tay Dương Diệp nắm chặt huyết kiếm, xung quanh có rất nhiều cột máu tập trung về phía hắn, ánh sáng trên người hắn càng lúc càng đỏ, lúc này đã biến thành màu đỏ thẫm. Cùng lúc đó, sát ý cùng lệ khí vô tận không ngừng tuôn ra khỏi cơ thể hắn. Nhìn Dương Diệp lúc này giống như một vị Sát Thần.
- Vũ Tịch, không nên tới gần tai
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên lên tiếng. Con mắt phải của Dương Diệp vốn tỉnh táo đã bắt đầu đổi màu.
Bởi vì giết chóc quá nhiều, kiếm ý cảnh giới Hư Vô đã sắp không đè ép được sát ý cảnh giới Hư Vô!
- Giết hắn. Hắn đã là nỏ mạnh hết đài
Phía xa, đám người Thiên Vũ tông nhìn thấy bộ dạng của Dương Diệp như vậy thì lập tức vui mừng, lấy tâm mắt của bọn họ tất nhiên có thể thấy được, lúc này không chỉ huyền khí của Dương Diệp đã sắp cạn kiệt, hơn nữa còn bị thương nặng. Có thể nói hắn thật sự là nỏ mạnh hết đà, chỉ cần bọn họ tăng thêm sức lực, Dương Diệp có thể sẽ chết!
Mọi người bắn nhanh về phía Dương Diệp.
Nhìn thấy đám người Thiên Vũ tông xông tới đánh mình, trong mắt Dương Diệp thoáng hiện lệ khí, tay phải hắn thả lỏng, huyết kiếm hóa thành một đường ánh sáng máu tiến vào trong cơ thể hắn, tay phải hắn nắm chặt thành quyên, trong phút chốc, không gian xung quanh bắt đầu chấn động mãnh liệt!
Khí thế!
Một khí thế mạnh mẽ xuất hiện trong không trung nơi đây!
Trong phút chốc, quyền phải của Dương Diệp chợt đánh về phía trước!
Âm!
Một lực lượng hủy thiên diệt địa từ trong đầu nắm tay của Dương Diệp trút xuống, không gian trước mặt hắn lập tức đổ nát. Ở đó không ngừng có tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Cùng lúc đó, rất nhiều đường máu không ngừng tràn vào huyết kiếm trong tay của Dương Diệp.
Sau một lát, không gian phía chân trời khôi phục lại bình tĩnh. Lúc này, Thánh Giả cao cấp của Thiên Vũ tông chỉ còn lại có ba mươi tên. Thánh Giả bình thường gần như đã chết sạch! Về phần những huyền giả bình thường còn lại thì không có cách nào tính toán hất...
Mặc dù ba mươi tên Thánh Giả cao cấp còn lại không có chết, nhưng đều bị trọng thương. Lúc này, bọn họ đều đang kinh hãi nhìn Dương Diệp.
Giờ phút này, trong lòng bọn họ thật sự sợ hãi!
Khi một giọt máu cuối cùng tiến vào huyết kiếm trong tay Dương Diệp, con mắt của hắn vốn còn tỉnh táo đá lập tức biến thành màu đỏ, gương mặt hắn trở nên dữ tợn.
Dương Diệp lè lưỡi liếm máu tươi tràn ra ở bên khóe miệng, tham lam nói:
- Món ăn ngon tới mức nào chứ...