Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2064 - Chương 2130: Huyền Khí Cạn Kiệt! (1)

Chương 2130: Huyền khí cạn kiệt! (1) Chương 2130: Huyền khí cạn kiệt! (1)Chương 2130: Huyền khí cạn kiệt! (1)

- Hắn điên rồi!

Một Thánh Giả cao cấp Thiên Vũ tông run giọng nói:

- Hắn đã hoàn toàn bị sát niệm khống chế, hắn, hắn điên rồi.

Xuy!

Tên Thánh Giả cao cấp này vừa nói xong, một đường ánh sáng máu chợt lóe lên, đầu hắn trực tiếp bay ra ngoài.

- Giết!

Giọng nói dữ tợn của Dương Diệp vang lên ở trong không trung rồi lập tức biến mất. Rất nhiều đường ánh sáng máu bắn nhanh về phía hai mươi chín tên Thánh Giả cao cấp còn lại.

- Rút luil

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Thánh Giả cao cấp còn lại đều biến sắc, bọn họ cũng không kịp để ý tới mệnh lệnh của tông chủ, lập tức xoay người lao nhanh về phía Thiên Vũ tông.

Lúc này, Dương Diệp đã nhập ma, quan trọng nhất là lực lượng thanh kiếm trong tay hắn mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lân. Đám người ở trong sát ý cùng lệ khí này cũng sẽ bị ảnh hưởng, cho dù không đến mức khiến bọn họ bị ăn mòn thành một bộ máy giết chóc, nhưng thực lực cũng sẽ giảm xuống rất nhiều, bởi vì bọn họ phải phân ra một phần tinh lực để chống lại sát khí cùng lệ khí của Dương Diệp.

Nói tóm lại, lúc này bọn họ sợ hãi. Bọn họ đã không dám đối mặt với Dương Diệp nữa!

Nhưng Dương Diệp lại không có ý định sẽ bỏ qua cho bọn họ, hắn lập tức đuổi theo. Cho dù cảnh giới Dương Diệp thấp hơn bọn họ, nhưng tốc độ của Dương Diệp lại hoàn toàn không yếu hơn, khi Dương Diệp đuổi theo một Thánh Giả cao cấp, hắn chợt rút kiếm chém ra một phát.

Một đường kiếm khí đỏ như máu chợt lóe lên ở phía chân trời!

Xuy!

Cơ thể Thánh Giả kia ở Dương Diệp trước mặt trực tiếp tách ral

Dương Diệp không hề dừng lại, cả người hóa thành một đường ánh sáng máu tiêu tan, đuổi theo một gã Thánh Giả cao cấp khác...

Hiểu Vũ Tịch có phần sững sờ, sau đó vội vàng đuổi theo Dương Diệp. Mười con rối Thánh Giả bảo vệ nàng cũng lập tức đi theo.

Chẳng bao lâu, Hiểu Vũ Tịch đã đi tới bên ngoài sơn môn của Thiên Vũ tông. Mà lúc này, Dương Diệp đã giết thêm ba gã Thánh Giả cao cấp nữa. Lúc này, tất cả Thiên Vũ tông đều bị một màn ánh sáng bao phủ. Dương Diệp câm huyết kiếm trong tay chém từng kiếm vào màn ánh sáng này khiến nó không ngừng chấn động.

Ở dưới màn ánh sáng này, là rất nhiều đệ tử Thiên Vũ tông.

Lúc này, tất cả đệ tử Thiên Vũ tông đều đang nhìn Dương Diệp đứng ở phía chân trời giống như người máu kia. Ở trên mặt Dương Diệp vẫn tươi cười đầy tà mị, nụ cười này thật dọa người.

- Hắn muốn làm gì?

Nhìn Dương Diệp chém hết một kiếm tới kiếm khác vào màn ánh sáng, rất nhiều đệ tử Thiên Vũ tông rất kinh hãi.

Gần trăm Thánh Giả cao cấp và mấy trăm Thánh Giả đều thất bại thảm hại ra về, nếu để cho Dương Diệp phá được màn ánh sáng này, ở đây liệu có ai có thể ngăn cản được hắn chứ? Không! Bán Đế không xuất hiện thì sẽ không có người nào có thể ngăn cản được hắn!

- Làm càn!

Đúng lúc này, một tiếng gâm thét giận dữ vang vọng ở bên trong Thiên Vũ tông. Một lão bà xuất hiện ở đó, cách màn ánh sáng nhìn Dương Diệp và phẫn nộ quát lên:

- Dương Diệp, ngươi rốt cuộc muốn làm gì!

Dương Diệp quay đầu liếc nhìn lão bà, vẻ mặt lão bà kia lập tức biến đổi, theo bản năng lùi lại một bước. Lúc này, trong mắt Dương Diệp giống như một biển máu, cho dù là cách một trận phòng hộ, sát khí cùng lệ khí trong đó cũng không khỏi làm cho tim lão bà này phải đập nhanh.

Không thể để cho Dương Diệp vào Thiên Vũ tông được!\

Đây là suy nghĩ của lão bà lúc này. Thực lực cùng phòng ngự của Dương Diệp quá khủng khiếp, một khi để cho hắn xông vào Thiên Vũ tông, cho dù mọi người trong Thiên Vũ tông có thể giết chết hắn, nhưng tuyệt đối sẽ tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

Lúc này, Thiên Vũ tông đã không thể tiếp tục tổn thất thêm cường giả được nữa!

Dương Diệp không để ý tới lão bà, chỉ cầm huyết kiếm chém mạnh vào màn ánh sáng này.

- Các đệ tử Thiên Vũ tông nghe lệnh, Thiên Vũ Trận!

Đúng lúc này, giọng nói lão bà vang lên ở trong Thiên Vũ tông. Lão bà vừa dứt lời, ở đó, mấy vạn đệ tử Thiên Vũ tông lập tức lấy lại tinh thân, sau đó nhanh chóng tiến vào vị trí, tập hợp thành một trận thế hình vòng tròn rất lớn. Tiếp theo, mọi người vung hai tay và tạo kết thành một thủ ấn kỳ lạ.

Thủ ấn vừa xuất hiện, một vòng ánh sáng màu xanh lam rất lớn đã xuất hiện ở dưới chân mọi người và nhanh chóng xoay tròn. Trong phút chốc, tất cả linh khí của Thiên Vũ tông đều lao về phía vòng tròn này.

- Giết!

Giọng nói lạnh lùng của lão bà vang lên trong không trung.

- Giết!

Mấy vạn tên đệ tử Thiên Vũ tông cùng phẫn nộ hét lên, trong cơ thể bọn họ đều có một chùm ánh sáng màu xanh lam phóng ra. Trong phút chốc, mấy vạn chùm ánh sáng màu xanh lam phóng lên cao và tập trung lại thành một chùm ánh sáng lớn tới mấy trăm trượng, trực tiếp đánh về phía Dương Diệp ở bên ngoài màn ánh sáng!

Bên ngoài màn ánh sáng, Dương Diệp đột nhiên dừng lại và nhìn về phía chùm ánh sáng kia, theo bản năng vẻ mặt trở nên nghiêm trọng. Cho dù lúc này thần trí của hắn có phân không minh mẫn, nhưng không có nghĩa là hắn ngốc. Bây giờ, hắn chẳng qua chỉ muốn giết người, khát vọng giết người, vê những phần khác, ví dụ như ý thức chiến đấu đều đặc biệt bình thường.

- Giết!

Dương Diệp phẫn nộ hét lên một tiếng, hai tay cầm huyết kiếm chợt chém về phía chùm tia sáng đó.

Một đường kiếm khí màu máu bắn ra khỏi huyết kiếm của hắn và va chạm vào chùm ánh sáng kia kia. Âm!

Một tiếng nổ lớn vang vọng phía chân trời. Trong ánh mắt mọi người, đường kiếm khí kia của Dương Diệp âm ầm vỡ nát, chùm ánh sáng màu xanh lam với lao đi với tốc độ không giảm, lập tức đánh vào trước ngực Dương Diệp ở phía sau kiếm khí màu máu kia.

Phụt!

Dương Diệp lập tức phun ra một ngụm máu tươi và lùi lại gân nghìn trượng. Mà lúc này, làn da màu lam trong suốt trên người hắn càng rạn nứt nhiều hơn.

- Tốt

Bên trong Thiên Vũ tông, rất nhiêu đệ tử Thiên Vũ tông bắt đầu hoan hô. Một đòn này làm cho bọn họ lấy lại lòng tin. Dương Diệp có mạnh mẽ mấy cũng làm sao có thể địch nổi mấy vạn cường giả liên thủ chứ? Hắn chỉ mới là Bán Thánh, mà không phải Đế giải

Hiểu Vũ Tịch nhìn thấy Dương Diệp bị thương thì biến sắc, phóng về phía hắn. Nhưng giống như lần trước vậy, nàng còn chưa tới gân hắn đã bị sát ý trên người của hắn đẩy lui. Hiểu Vũ Tịch nắm chặt hai tay, trong mắt đầy sát ý và sự bất đắc dĩ!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0