Chương 2175: Mạc gia muốn liêu mạng! (2)
Chương 2175: Mạc gia muốn liêu mạng! (2)Chương 2175: Mạc gia muốn liêu mạng! (2)
- Phát hiện ra thì sao?
Người trung niên mặc áo bào sang trọng nhìn Dương Diệp một lát, sau đó nói:
- Hôm nào có thời gian, chúng ta một đầu một, ta sẽ cho ngươi biết, không phải tất cả Bán Đế đều yếu như kẻ ở trong Thiên Vũ tông kia. Giống như người mặc dù là Bán Thánh nhưng cũng không phải tất cả Bán Thánh đều mạnh như người. Trong Bán Đế cũng có phân chia mạnh và yếu!
Người trung niên mặc áo bào sang trọng nói xong, hừ hừ hai tiếng và sau đó xoay người rời khỏi phòng.
Dương Diệp:
- Dương công tử tới tìm ta có việc gì sao?
Lúc này, Bạch Tương Dao đột nhiên hỏi.
Bạch Tương Dao hỏi.
Dương Diệp khẽ gật đầu, nói:
- Sẽ không mang đến phiền toái cho ngươi chứ?
Bạch Tương Dao khẽ lắc đầu, nói:
- Thương hội Vân Minh ta thu đồ, chưa bao giờ xem lai lịch của chúng. Ngươi chờ ta xem thử có những gì, sau đó sẽ định giá cho ngươi.
Nàng tránh qua một bên.
- Tiểu tử, ngươi đi ra đây hàn huyên một chút!
Lúc này, giọng nói của người trung niên đột nhiên xuất hiện ở trong đầu Dương Diệp.
Dương Diệp hơi do dự, sau đó xoay người ra khỏi phòng. Bạch Tương Dao liếc nhìn Dương Diệp đi ra ngoài thì trâm ngâm một lát, sau đó cầm lấy một chiếc nhẫn chứa đồ lại bắt đầu kiểm tra.
Ngoài phòng.
- Tiên bối có việc?
Dương Diệp đi tới bên cạnh người trung niên mặc áo bào sang trọng, nói.
- Thư viện Bạch Lộc bây giờ chính là cục diện phải chết. Ngươi có hứng thú tới Bạch gia ta không? Yên tâm, chỉ cần ngươi bằng lòng, ta sẽ tới giải quyết chuyện của Mạc gia cùng Thiên Vũ tông bên kial
Người trung niên nói.
- Ta tới, ngươi thật sự sẽ thu nhận sao?
Dương Diệp hỏi ngược. Người trung niên im lặng một lát, sau đó cười nói:
- Quả thật, nếu như bây giờ ngươi vứt bỏ thư viện Bạch Lộc, lão phu thật sự không dám thu ngươi. Ta sẽ không làm chuyện nuôi bạch nhãn lang này.
Nói đến đây, người trung niên nghiêm mặt nói:
- Thành thật mà nói, tình cảnh của thư viện Bạch Lộc bây giờ đã có thể nói là đường cùng rồi. Ít nhất trong mắt của ta thấy các ngươi không có khả năng lật ngược tình thế. Ngươi có tính toán gì không?
- Còn có thể làm sao nữa? Bọn họ muốn giết chúng ta, vậy chúng ta chỉ có thể giết chết bọn họi
Dương Diệp nói.
- Nếu như Mạc gia thật sự muốn liều mạng, cho dù thư viện Bạch Lộc ngươi không tách ra cũng sẽ không là đối thủ của bọn họI
Người trung niên nói.
- Tiền bối muốn trợ giúp thư viện Bạch Lộc ta sao?
Dương Diệp hỏi ngược.
- Ngươi đừng dụ tai
Người trung niên nói: - Bạch gia ta tuyệt đối sẽ không dính dáng đến ân oán giữa các ngươi cùng Mạc gia và Thiên Vũ tông. Chẳng qua ta chỉ tò mò, không biết sau này ngươi dự định thế nào.
Dương Diệp nói:
- Không có dự tính gì cả, chiến đấu tới cùng thôi!
Người trung niên liếc nhìn Dương Diệp và muốn nói gì đó, chợt thấy Bạch Tương Dao đi ra, nàng liếc mắt nhìn hai người, sau đó đi tới trước mặt Dương Diệp nói:
- Ta đoán, vật phẩm bên trong mười cái nhẫn chứa đồ này giá trị gân năm vạn viên Tử Tinh thạch, nhưng nếu như ngươi không bán một lần, mà để cho chúng ta bán đấu giá, đến lúc đó có khả năng bán ra sáu vạn, thậm chí là bảy vạn viên Tử Tinh thạch. Tuy nhiên nếu bán đấu giá thì chúng ta sẽ lấy tiên thù lao, đến lúc đó thương hội sẽ lấy khoảng năm nghìn viên Tử Tinh thạch!
- Nha đầu nhà ngươi, làm gì có người nào kinh doanh như ngươi chứ?
Người trung niên cười gượng nói:
- Thế là tiết lộ hết tất cả cho hắn rồi còn gì!
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Ta không nhiều thời gian để chờ bán đấu giá, .
- Vậy ta trực tiếp đưa cho ngươi năm vạn viên Tử Tinh thạch vậy?
Bạch Tương Dao nói:
- Tuy nhiên làm vậy thì ngươi sẽ thiệt rất nhiều.
Dương Diệp nói:
- Thiệt thì thiệt. Dù sao với ta như vậy đã có lời rồi!
Bạch Tương Dao mỉm cười, nói:
- Chuyện này với ta cũng là một khoản làm ăn lớn, lần này tính toán thành tích, chắc hẳn không người có thể vượt qua ta rồi.
Nàng xoay người rời đi, chỉ trong giây lát đã trở về, sau đó nàng bấm tay bắn ra, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt Dương Diệp.
Dương Diệp cũng không xem đã thu vào, sau đó nói:
- Tiền bối, Bạch cô nương, ta còn tương đối nhiều việc nên đành cáo từ trước.
- Sau đó có đồ mới đều có thể tới đây, không quan tâm có bao nhiêu, chúng ta đều sẽ nhận hết!
Người trung niên cười hì hì nói.
Bạch Tương Dao trừng mắt với người trung niên, sau đó nhìn về phía Dương Diệp nói:
- Phải cẩn thận đấy! - Sau này còn gặp lại!
Dương Diệp nói xong cũng không dừng lại, lập tức biến mất.
Bạch Tương Dao nhìn về phía xa và nhíu mày, không biết đang suy nghĩ gì.
- Nha đầu, có phải ngươi coi trọng tiểu tử này đúng không?
Người trung niên bỗng nhiên nói.
Nghe vậy, trên mặt Bạch Tương Dao hiện ra sự tức giận nói:
- Phụ thân nói bậy bạ gì đó?
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Người trung niên lập tức thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Thật tốt. Nếu ngươi thật sự thích người này, vậy cả đời phụ thân cũng không thể yên tâm được. Ta xem như đã phát hiện ra, tiểu tử này chính là một người điên, cũng chỉ có hai thế lực U Minh Điện cùng Tà phái mới dám tiếp nhận được cái điên của hắn...
Dương Diệp vừa trở lại Đế Vân Hạm, Thu Vân cùng Tử Nam đã vội vàng nghênh đón, vẻ mặt hai người đều vô cùng nghiêm trọng.
- Mạc gia cùng Thiên Vũ tông còn có Pháp phái đã bắt đầu tấn công thành!
Thu Vân trầm giọng nói.
Nghe vậy, hai mắt Dương Diệp lập tức híp lại.