Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2111 - Chương 2177: Cùng Tiến Cùng Lùi, Cùng Sống Chết! (2)

Chương 2177: Cùng tiến cùng lùi, cùng sống chết! (2) Chương 2177: Cùng tiến cùng lùi, cùng sống chết! (2)Chương 2177: Cùng tiến cùng lùi, cùng sống chết! (2)

Mà trong thành, vô số người không ngừng truyền huyền khí vào màn ánh sáng này. Đại trận bảo hộ thành như vậy sẽ tiêu hao huyền khí cực lớn, nếu như không ngừng có huyền khí bù vào, căn bản không chống đỡ được Bán Đế tấn công.

Trên tường thành, Tiêu Biệt Ly chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời kia, trong mắt đây vẻ thâm trâm cùng nghiêm trọng. Ở bên cạnh hắn là Tiêu Linh cùng Tô Sĩ Hà.

- Dương Diệp đánh lén Thiên Vũ tông một trận đã tiêu diệt uy phong của bọn họ, tăng thêm sĩ khí cho chúng ta. Bọn họ đây là không dám ở hao tổn nữa al

Tô Sĩ Hà bên cạnh Tiêu Biệt Ly nói.

- Thành này có lẽ sẽ không giữ được nữa!

Tiêu Linh bỗng nhiên nói.

Tô Sĩ Hà khẽ gật đầu, nói:

- Đại trân bảo hộ thành này kém hơn đại trận bảo vệ tông của chúng ta rất nhiều, không bằng bảo tất cả mọi người rút lui đến trên Thanh Vân Sơn?

- Phải bảo vệ bằng được!

Tiêu Biệt Ly trâm giọng nói: - Thành này là căn cơ của chúng ta, nếu như mất thì tổn thất tài phú không nói, trong đó có không biết bao nhiêu người sẽ phải chết. Học sinh của thư viện là người, những người trong thành cũng là người, chúng ta sẽ bỏ mặc ai cả.

Tô Sĩ Hà liếc nhìn Tiêu Biệt Ly, sau đó nói:

- Chúng ta phải chuẩn bị tốt cho kết quả xấu nhất!

- Kết quả xấu nhất chính là gọi tổi

Tiêu Biệt Ly nói.

Nghe vậy, khóe mắt Tô Sĩ Hà khẽ giật và nói:

- Thật sự phải đi đến một bước kia sao?

Một khi gọi tổ chính là thật sự phải liều mạng đấy!

- Không đi tới một bước kia, chúng ta còn có thể làm gì?

Tiêu Biệt Ly nhìn vê phía chân trời:

- Ngươi nhìn thấy không? Lúc này tất cả người của Trung Thổ Thần Châu đều đang nhìn Mạc gia cùng Thiên Vũ tông, bây giờ bọn họ cũng là đâm lao phải theo lao, nếu như không tiêu diệt chúng ta, khi đó không chỉ Thiên Vũ tông, cho dù là Mạc gia cũng sẽ trở thành trò cười của Trung Thổ Thần Châu. Về phần Thiên Vũ tông càng không cần phải nói, chỉ có hoàn toàn tiêu diệt Nho phái chúng ta, mới có thể rửa sạch nỗi nhục của bọn họ. Cho nên, một khi để bọn họ vào thành, ngươi cảm thấy người trong thành còn có khả năng sống sót sao?

Tô Sĩ Hà trâm giọng nói:

- Mà nếu sau khi gọi tổ còn không tiêu diệt được bọn họ thì phải làm thế nào?

Tiêu Biệt Ly im lặng, hai tay đặt ở sau lưng chậm rãi nắm chặt.

Rất lâu sau mới nghe Tiêu Biệt Ly nói:

- Truyên lệnh cho đám người Dương Diệp, bảo bọn họ đừng trở về nữa, bảo bọn họ rời xa Trung Thổ Thần Châu, có thể đi xa được tới đâu thì đi, để cho chúng ta có một hy vọng.

Sắc mặt Tô Sĩ Hà trâm xuống, một lát sau hắn khẽ gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

- Cho dù gọi tổ cũng không thể tiêu diệt được bọn họ sao?

Sau khi Tô Sĩ Hà rời đi, Tiêu Linh nói.

- Nhất định là có thểi

Tiêu Biệt Ly nói:

- Nhưng nàng thấy bọn họ sẽ không nghĩ tới chuyện chúng ta gọi tổ sao? Bọn họ nhất định sẽ nghĩ tới, chắc chắn cũng có chuẩn bị. Nàng phải biết rằng, cho dù Đế giả rất mạnh, nhưng cũng không có nghĩa là vô địch. Đặc biệt mạnh mẽ hạ xuống giới này thì thực lực ít nhiêu sẽ bị giảm xuống. - Không ngờ thư viện Bạch Lộc chúng ta đã đến tình trạng sống chết tôn vongl

Tiêu Linh nói.

Tiêu Biệt Ly ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nhìn mấy Bán Đế đang điên cuồng công kích thành, trong mắt hắn lóe lên tia sáng lạnh, nói:

- Yên tâm, cho dù thư viện Bạch Lộc ta bị tiêu diệt, ta cũng muốn bọn họ bỏ ra cái giá khó có thể chịu nổi. Đặc biệt là Mạc gia, ha ha... thế gia cổ xưa à, ta thật ra muốn xem thử bọn họ rốt cuộc mạnh tới mức nào!

Đúng lúc này, Tô Sĩ Hà đi tới và nói:

- Bọn họ không trả lời.

Tiêu Biệt Ly nhíu mày, lúc này Tiêu Linh nói:

- Đừng quan tâm tới bọn họ nữa, có Dương Diệp ở đó, bọn họ sẽ không bị thua thiệt đâu. Về phần ngươi bảo bọn họ rời khỏi Trung Thổ Thần Châu, người khác thế nào thì ta không biết, nhưng Dương Diệp chắc chắn sẽ không rời đi.

Tô Sĩ Hà khẽ gật đầu, đồng ý nói:

- Người này trước đây chịu vì thư viện Vân Hải đi tới Trung Thổ Thần Châu, đủ thấy tính cách của hắn thế nào. Lần này, hắn chắc chắn sẽ không bỏ thư viện để rời đi. Ha ha... Nói thật, ta cũng không biết nên vui mừng hay bất đắc dĩ nữa. Thành thật mà nói, ta hi vọng hắn dẫn theo nhóm người kia rời đi, chỉ cân bọn họ sống sót, đặc biệt có Dương Diệp hắn thì cho dù thư viện chúng ta có bị diệt, nhưng vẫn còn hi vọng!

Âm!

Đúng lúc này, phía chân trời vang lên một tiếng nổ lớn. Trong ánh mắt mọi người, màn ánh sáng phía chân trời kia chợt bắt đầu rạn nứt.

- Thư viện Bạch Lộc, nếu như tất cả đầu hàng và chịu thuần phục Mạc gia ta thì còn có thể sống sót. Nếu không, trên đời này sẽ không còn thư viện Bạch Lộc nữa.

Phía chân trời, vang lên giọng nói của Mạc Thiên.

- Mạc Thiên, đã đến lúc này rồi thì ngươi cần gì phải giở những chiến thuật tâm lý đó nữa? Ngươi có bản lĩnh thì cứ tới đi

Tiêu Biệt Ly lạnh lùng nói.

- Ta đã biết ngươi sẽ nói như vậy!

Phía chân trời, Mạc Thiên vừa dứt lời thì giơ tay lên vỗ vào màn ánh sáng phía dưới. Lý Lão Quải cùng ba gã Bán Đế của Mạc gia ở bên cạnh hắn cũng vội vàng ra tay.

Năm tên Bán Đế đồng thời ra tay có khí thế kinh người tới mức nào? Cho dù có màn ánh sáng ngăn cản, mọi người cũng cảm giác trời giống như sụp xuống vậy!

Âm!

Trong ánh mắt mọi người, đại trận bảo hộ thành trực tiếp vỡ vụn ra.

- Ha ha... Tiêu Biệt Ly, Lý Lão Quải ta đã nói sẽ trở về, ta không có lừa gạt ngươi chứ?

Phía chân trời vang lên tiếng cười điên cuồng của Lý Lão Quải.

- Giết!

Sau đó, giọng nói Mạc Thiên vang lên.

Vèo vèo vèo vèo...

Hơn một ngàn tên cường giả vốn canh giữ ở ngoài thành đã nhanh chóng lao về phía Bạch Lộ Thành.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0