Chương 2188: Chiến đấu hay không? (1) (1)
Chương 2188: Chiến đấu hay không? (1) (1)Chương 2188: Chiến đấu hay không? (1) (1)
U Minh Điện!
Ở Linh Giới, ba chữ này có phân lượng cũng không nhẹ, phải nói là rất nặng mới đúng. Ít nhất, cho đến hiện nay, ngoại trừ người bảo vệ Linh Giới ra thì không có thế lực nào dám ngang nhiên khiêu khích thế lực này. Cho dù là Tà phái, còn có một thế lực siêu cấp đang ẩn náu cũng không dám ngang nhiên đối đầu với U Minh Điện. Về phần bốn thế gia lớn, trừ khi thế gia liên thủ nếu không cũng không dám tùy ý mạo phạm thế lực thần bí này.
Không có ai biết điện chủ U Minh Điện là ai, vê phần đối phương mạnh tới mức nào thì lại càng không ai biết.
Nhưng mọi người biết những điện hạ U Minh Điện mạnh tới mức nào.
U Minh có mười điện, mỗi một điện đại biểu cho một điện hạ, mỗi một điện hạ đều là yêu nghiệt cấp bậc nghịch thiên. Cho dù những điện hạ này đều không có lên Võ bảng, nhưng không có bất kỳ người nào nghi ngờ thực lực của các nàng.
Đã từng có người suy đoán, nếu như tất cả điện hạ của U Minh Điện đều đi đánh Võ bảng, trước mười có ít nhất năm ghế sẽ bị U Minh Điện bao trọn.
Còn có người đoán, thật ra thực lực của U Minh Điện đã đạt được cấp Ám Kim.
Tuy nhiên đó chẳng qua chỉ là suy đoán. Bởi vì tất cả Linh Giới, chỉ có một thế lực đạt được cấp Ám Kim, đó chính là người bảo vệ Linh Giới.
Cho dù là vậy, nhưng có thể thấy được U Minh Điện kinh khủng tới mức nào!
Khi biết hai nàng Yên Nữ đến từ U Minh Điện, vẻ mặt đám người Mạc Thiên đều trắng bệch, giọng nói còn có phần run rẩyh. Làm Bán Đế thì nhất định phải tâm tính sáng suốt cùng gan dạ. Nhưng người không đạt được trình độ nhất định thì căn bản không biết thế lực này khủng khiếp tới mức nào. Mười vị điện hạ của U Minh Đdiện, thực lực của mỗi người đều tuyệt đối vượt xa Bán Đế.
Thậm chí, còn có thể khủng khiếp hơn Đế giải
Dương Diệp này làm sao có thể quen biết người U Minh Điện được?
Vẻ mặt cđám người Mạc Thiên nhìn rất khó coil
Không người nào dám động tay. Tất cả đám người Mạc gia, Thiên Vũ tông và Pháp phái đều ngừng tay. Nếu như không làm rõ ràng chuyện này, bọn họ căn bản không dám đánh tiếp. Bởi vì bọn họ sợ phải đánh một trận cùng U Minh Điện. Cho dù Mạc gia có tự tin, có sĩ diện, nhưng không ngốc. Nếu như chống lại U Minh Điện, kết cục của thư viện Bạch Lộc hiện tại chính là vết xe đổ của bọn họ.
Mạc gia cùng Pháp phái còn có Thiên Vũ tông đều ngừng tay, đám người của thư viện Bạch Lộc cũng ngừng tay. Bọn họ cũng không nhàn rỗi, mà tất cả lấy ra Tử Tinh thạch, sau đó bắt đầu khôi phục huyền khí. Bây giờ, thời gian đối với bọn họ là quý báu nhất!
Âm ầm!
Đúng lúc này, Mạc Khinh Phong, Tiêu Biệt Ly và Tiêu Linh đã xuất hiện ở phía chân trời. Sắc mặt Tiêu Biệt Ly cùng Tiêu Linh trắng bệch như tờ giấy, ở khóe miệng của hai người đều có một tia máu rất dễ làm cho người khác chú ý. Rõ ràng, hai người đã thất bại. Cũng đúng. Bởi vì gọi tổ, hai người đều tiêu hao quá nhiều huyền khí, làm sao có thể là đối thủ của Mạc Khinh Phong đang trong thời kỳ toàn thịnh được?
Mạc Khinh Phong không để ý tới Tiêu Biệt Ly cùng Tiêu Linh, mà ánh mắt tập trung nhìn Minh Nữ cùng Yên Nữ, nói:
- Mạc gia ta cùng U Minh Điện hình như cũng không có ân oán gì thì phải.
- Không cói
Minh Nữ nói.
- Vậy vì sao hai vị điện hạ muốn tới nhúng tay vào chuyện giữa Mạc gia ta cùng thư viện Bạch Lộc? Chẳng lẽ, đây không phải là ý của U Minh Điện, mà là ý của hai vị điện hạ sao?
Mạc Khinh Phong nói.
- Ngươi đoán xem?
Minh Nữ hỏi ngược.
Mạc Khinh Phong nheo mắt lại, hai tay đặt ra sau lưng chậm rãi nắm chặt lại. Một lát sau, hắn nói:
- Mạc gia ta cùng U Minh Điện chưa bao giờ có bất kỳ ân oán nào, Mạc gia ta càng chưa từng làm bất kỳ chuyện gì đắc tội U Minh Điện, bây giờ hai vị điện hạ đến đây nhúng tay vào chuyện giữa Mạc gia ta cùng thư viện Bạch Lộc, có vẻ không ổn đâu?
Minh Nữ ngẩng đầu nhìn Mạc Khinh Phong, nói:
- Dương Diệp, thư viện Bạch Lộc cùng chúng ta có chút giao tình, chuyện này dừng lại ở đây được không?
- Dừng lại?
Vẻ mặt Mạc Khinh Phong băng lạnh xuống, nói:
- Dương Diệp giết Mạc Vân Thiên của Mạc gia ta, lại giết một vị Bán Đế của Mạc gia ta, chuyện này dừng lại ở đây sao?
Đương nhiên không thể dừng lại như vậy được, nếu như bây giờ buông tha, vậy những hy sinh của Mạc gia đều vô ích sao? Hơn nữa, chuyện này truyền đi, vậy mặt mũi của Mạc gia còn gì nữa?
Mạc gia bị hai vị điện hạ U Minh Điện hù dọa liền lui binh đầu hàng...
Khi đó, Mạc gia thật sự sẽ trở thành trò cười cho tất cả Trung Thổ Thần Châu, cả đời có lẽ cũng không có cách nào xoay người.
Minh Nữ vung tay ngọc lên, xích sắt trên người nàng đã xuất hiện ở trên tay, nàng ngẩng đầu nhìn Mạc Khinh Phong, nói:
Vậy chiến thôi!
Âm thanh giống như tiếng sấm rền nổ vang, vang vọng trong Bạch Lộ giới.
Lúc này, mọi người mới thật sự hiểu ra, U Minh Điện hành sự kiêu ngạo bao nhiêu, bá đạo tới mức nào!
Có chiến đấu hay không?
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Mạc Khinh Phong. Đây chính là điện hạ của U Minh Điện, Mạc gia dám chiến đấu sao?
Không quan tâm chiến đấu hay không, người của U Minh Điện xuất hiện đều mang lại hy vọng cho mọi người của thư viện Bạch Lộc. Cho dù bọn họ không biết Dương Diệp làm sao có thể quen biết với người U Minh Điện, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là bây giờ người U Minh Điện đứng ở bên phía thư viện Bạch Lộc, như vậy là đủ rồi! Hai tay Mạc Khinh Phong nắm thật chặt, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Minh Nữ phía dưới, sau một lúc lâu mới thấy hắn nói:
- Trung Thổ Thần Châu vẫn đồn đại mỗi điện hạ U Minh Điện đều là tôn tại vô song trên đời, ta rất muốn chứng kiến thử. Hôm nay may mắn được gặp, vẫn mong hai vị chỉ giáo.
Hắn đương nhiên muốn chiến đấu! Lúc này đây không chỉ liên quan đến lợi ích của Mạc gia, còn liên quan đến danh tiếng của Mạc gia. Nếu như không chiến đấu sẽ có ảnh hưởng rất lớn với Mạc gia! Đương nhiên, nếu như Minh Nữ nói câu vừa rồi là đại biểu cho U Minh Điện, vậy hắn tất nhiên không dám đáp ứng, nhưng đáng tiếc là theo hắn suy đoán, đối phương chỉ đại biểu cho cá nhân, chứ không phải tất cả người của U Minh Điện!
Chỉ cần hắn không giết đối phương sẽ không kết thù hận với U Mình Điện!
Phải nói rằng, chỉ cân hắn khống chế được hai nàng, đám người Mạc Thiên có thể tiêu diệt thư viện Bạch Lộc.
- Hai người?
Minh Nữ khẽ lắc đầu, nói:
- Một người là đủ rồi!
Dứt lời, Minh Nữ đã phóng lên cao, bắn nhanh về phía Mạc Khinh Phong. Mạc Khinh Phong nheo mắt lại, trong mắt không dám có chút khinh thường nào. Có chỉ là sự đề phòng cùng nghiêm túc. Cho dù hắn cao hơn Minh Nữ một cấp, nhưng hắn làm sao dám sơ suất được? Người trước mắt này lại là điện hạ của U Minh Điện!
Âm ầm ầm...
Rất nhanh, phía chân trời truyền đến từng tiếng nổ lớn, Minh Nữ không lựa chọn bước vào không trung, Mạc Khinh Phong tất nhiên cũng chỉ có thể giao đấu cùng Minh Nữ ở đây.
Vừa giao đấu, phía chân trời lại chấn động kịch liệt, không gian nghiền nát, linh khí tan vỡ...
Mắt của Thiên Đạo lập tức phong tỏa Minh Nữ cùng Mạc Khinh Phong, tiếp theo có từng thần lôi màu đen không ngừng bắn ra nhanh như điện chớp về phía hai người.
- Giết!
Phía dưới, Mạc Thiên phẫn nộ hét lên một tiếng, cơ thể di chuyển về phía Dương Diệp. Bán Đế của Mạc gia ở bên cạnh hắn cũng quyết đoán ra tay, mục tiêu của bọn họ đều là Dương Diệp!
Bốn vị Bán Đết
Mà Phượng Tình Vũ cùng Lý Lão Quải lại xông về phía Tiêu Biệt Ly cùng Tiêu Linh.
Dương Diệp lùi đến bên cạnh Yên Nữ, nói: - Ngươi có thể đánh được mấy người?
Yên Nữ liếc nhìn Dương Diệp, nói:
- Đều là của ngươi!
Dương Diệp:
Âm!
Một cột ánh sáng trong suốt màu lam đột nhiên từ trên cao hạ xuống, sau đó tiến vào trong cơ thể của Dương Diệp. Trong phút chốc, Dương Diệp lập tức biến thành màu lam trong suốt.
- Chém!
Dương Diệp chợt rút kiếm chém ra một phát, một đường kiếm khí bắn ra, lập tức đánh vào Mạc Thiên xông lên đầu tiên.
Âm!
Một tiếng nổ vang lên, Mạc Thiên trực tiếp bị một kiếm này chấn động phải lùi lại mấy trăm trượng. Mà lúc này, Dương Diệp chợt rút kiếm đảo qua, một đường kiếm khí màu đỏ như máu chém ngang ra, ba gã Bán Đế xông tới trước mặt hắn đều bị chấn động đến mức liên tục lùi lại mấy trăm trượng.
Một kiếm chém lui vài Bán Đế, Dương Diệp vội vàng quay đầu lại nhìn về phía Yên Nữ, nói: - Nhanh giúp một tay!
Yên Nữ liếc nhìn Dương Diệp, không nói gì.
- Ta phục ngươi rồi!
Dương Diệp vừa dứt lời đã lao vê phía bốn người Mạc Thiên.