Chương 2189: Chiến đấu hay không? (1) (2)
Chương 2189: Chiến đấu hay không? (1) (2)Chương 2189: Chiến đấu hay không? (1) (2)
Một người độc chiến bốn gã Bản Đất
Nói dễ nghe là vậy, nói khó nghe một chút chính là một mình bị bốn gã Bán Đế đánh thảm! Bốn người Mạc Thiên đều là lão quái vật sống không biết bao lâu, bất kể là ý thức chiến đấu hay gì khác, đêu mạnh hơn Dương Diệp. Bởi vậy, vừa khai chiến thì Dương Diệp đã bị áp chế, nếu như không phải có Tinh Thần Hộ Thể Thuật bản cuối cùng, hắn tuyệt đối không chống đỡ nổi ba hơi thởi
- Ra tay!
Lúc này, phía chân trời đột nhiên truyền đến giọng nói Minh Nữ.
Phía dưới, Yên Nữ trâm ngâm một lát thì đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía một tên Bán Đế của Mạc gia, sau đó tay phải giơ ra. Trong phút chốc, không gian trước mặt nàng tự nhiên trực tiếp bắt đầu phân giải đến trước mặt tên Bán Đế kia. Bán Đế của Mạc gia này đang đứng ngoài nhìn Dương Diệp chợt hoảng hốt, hắn vội vàng đánh ra một chưởng. Nhưng chưởng này vừa đánh ra, bàn tay hắn đã trực tiếp bắt đầu phân giải!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Bán Đế của Mạc gia kia bị hù dọa tới hồn phi phách tán. Lúc này, Mạc Thiên ra tay quyết đoán, một chưởng nhận chợt lóe lên. Cánh tay Bán Đế của Mạc gia kia trực tiếp bay ra ngoài!
Đám người Mạc Thiên không dám xuất hiện ra tay, bọn họ đề phòng nhìn về phía Yên Nữ. Yên Nữ này tấn công thật quỷ dị!
- Nghịch!
Đúng lúc này, phía chân trời đột nhiên vang lên giọng nói Minh Nữ. Tiếp theo, cả chân trời đột nhiên hiện ra một màu đen. Sau một hồi lâu, phía chân trời đã khôi phục lại bình thường.
Minh Nữ cũng xuất hiện ở bên cạnh Yên Nữ, mà Mạc Khinh Phong lại xuất hiện ở bên cạnh đám người Mạc Thiên. Mọi người phát hiện ra Mạc Khinh Phong đã không còn hai cánh tay nữa!
Mạc Khinh Phong thua!
- Thật giỏi cho một điện hạ U Minh Điện!
Mạc Khinh Phong nhìn vê phía Minh Nữ, nói:
- Hôm nay lão phu xem như đã được lĩnh giáo rồi. Ta nói một câu cuối cùng, hai vị có rời đi không?
Minh Nữ khẽ nói:
- Ngươi nói xem?
Mạc Khinh Phong khẽ gật đầu, sau đó tâm niệm hắn thoáng động, một cuốn sách cuộn đã xuất hiện ở trước mặt hắn. Trong phút chốc, cuốn sách cuộn kia hóa thành một cột ánh sáng phóng lên cao.
Rất nhanh, cuốn sách cuộn kia đã trực tiếp hóa thành ba cánh cửa màu đen lơ lửng ở chân trời.
- Hiệp ước liên minh thế gial
Minh Nữ đứng bên cạnh Dương Diệp thấy vậy thì nhíu mày.
- Hiệp ước liên minh thế gia là sao?
Dương Diệp không hiểu.
- Cái gọi là hiệp ước liên minh thế gia chính là hiệp ước liên minh của bốn thế gia lớn nhằm vào nhằm vào U Minh Điện và Tà phái, cùng với một ít thế lực ẩn nấp. Chỉ cần chống lại U Minh Điện chúng ta hoặc Tà phái, hay những thế lực ẩn giấu, liên minh bốn thế gia lớn sẽ lập tức hành động, bởi vì bất kỳ một thế gia nào cũng không thể địch nổi U Minh Điện chúng ta cùng Tà phái còn có một vài thế lực ẩn nấp kia.
Minh Nữ giải thích.
- Nói cách khác, bây giờ chúng ta phải đối mặt với bốn thế gia lớn sao?
Dương Diệp hỏi.
Minh Nữ khẽ gật đầu.
- Không ngờ được là Mạc gia ngươi là gia tộc đầu tiên vận dụng hiệp ước liên minhI
Đúng lúc này, bên trong một cánh cửa bên trái truyền đến một giọng nói, một lão già tóc trắng cùng bảy lão già đi ra.
Ở trên trang phục của tám người này có thêu một chữ Lục nho nhỏ.
Rõ ràng, đây là Lục gia một trong bốn thế gia lớn!
Tám vị Bán Đết
- Ta cũng không ngờ được!
Lúc này, ở bên trong cánh cửa bên phải cũng truyền đến một giọng nói. Một nam tử trung niên trong tay câm một quyển sách giống như do phù văn vẽ ra cũng đi ra. Sau lưng nam tử này cũng là bảy lão già.
Tất cả đều là Bán Đất
Khi tám người này xuất hiện, người trung niên dẫn đầu đột nhiên thoáng rung chuyển sách dày trong tay, trong phút chốc, trong toàn bộ thiên địa lập tức đây những bùa chú, ngay cả xung quanh mắt của Thiên Đạo cũng bị phù văn thần bí che phủ. Tiếp theo, những bùa chú này bắt đầu lóe ra ánh sáng màu xanh lam mờ nhạt, đồng thời chậm rãi xoay tròn.
Giờ phút này, tất cả mọi người giống như ở trong một thế giới phù văn. Khủng khiếp nhất là bọn họ phát hiện, sau khi những bùa chú này xuất hiện, huyền khí trong cơ thể bọn họ tự nhiên chậm rãi mất dần!
Khi phát hiện ra điểm ấy, tất cả mọi người đều hoảng hốt, Dương Diệp vội vàng điều động huyền khí trong cơ thể, nhưng quả thật vẫn không có cách nào ngăn cản được huyền khí trong cơ thể xói mòn. Cũng đúng vào lúc này, vòng xoáy nhỏ trong cơ thể hắn xoay tròn, trong cơ thể hắn mới khôi phục lại bình thường.
Nhưng đám người của thư viện Bạch Lộc lại không may mắn như vậy! Huyền khí của tất cả mọi người đều đang chậm rãi mất đi. Dựa theo cái tốc độ này, lại thêm bên trong cơ thể của bọn họ vốn không có bao nhiêu huyền khí, tối đa không đến một giờ thì huyền khí của tất cả mọi người sẽ hoàn toàn cạn kiệt!
Ở trên người những người này đều thêu một chữ Phù nho nhỏ.
Đây là Gia Cát gia một trong bốn thế gia lớn!
Đúng lúc này, trong cánh cửa ở giữa đột nhiên có một nữ tử xinh đẹp đi ra. Nàng liếc mắt nhìn tất cả mọi người ở đó, cuối cùng nhìn về phía Minh Nữ và Yên Nữ rồi đi sang một bên, im lặng.
Ở phía sau nữ nhân xinh đẹp này cũng là bảy vị Bán Đết
Trên trang phục của bọn họ thêu một chữ Mạc. Đây là Mạc gial
Bốn thế gia lớn tập trung!
Tổng cộng hơn ba mươi vị Bán Đết
Hơn ba mươi vị Bán Đết
Hơn nữa trong đó có nhiều Bán Đế lâu đời, thậm chí một vài Bán Đế cũng sắp rời khỏi thế giới này!
Giờ phút này, sắc mặt đám người của thư viện Bạch Lộc lập tức giống như tro tàn. Bây giờ, bọn họ không còn chút hy vọng nào nữa.
Phía xa, sắc mặt Dương Diệp cũng trâm xuống, suy nghĩ có nên thả Cùng Kỳ ra hay không?
Không thả Cùng Kỳ ra, hắn cũng không còn cách nào khác.
- Hai vị điện hạ rời đi chứ?
Lúc này, Mạc Khinh Phong đột nhiên nói chuyện. Nhìn như hắn đang thương lượng, nhưng trong giọng nói lại có phần uy hiếp cùng ép buộc.
Yên Nữ nhìn những Bán Đế phía chân trời, sau đó cúi đầu khẽ nói:
- Bọn họ có rất nhiêu người!
- Bọn họ là muốn bắt nạt chúng tal Minh Nữ nói.
- Không thể đi, nếu không sẽ bị các nàng chê cười!
Yên Nữ nói.
- Vậy gọi người thôi!
Minh Nữ nói.
Yên Nữ do dự một lúc, sau đó khẽ gật đầu, nói:
- Vậy gọi người đi!
- Ngươi gọi đi!
Minh Nữ nói.
- Ta không gọi, gọi rất mất mặt, ngươi gọi đi!
Yên Nữ nói.
- Ta cũng không gọi!
Minh Nữ nói.
- Ta gọi thay các ngươi được chưa? Ta không sợ mất mặt!
Dương Diệp đen mặt.
Minh Nữ liếc nhìn Dương Diệp, sau đó lấy ra một bùa chú. Trong phút chốc, bùa chú trong tay nàng trực tiếp vỡ vụn ra.
Cùng lúc đó, giọng nói Minh Nữ vang lên ở trong không trung: - Đánh lộn... đang thiếu người, ai tới đi...
Cho dù giọng nói Minh Nữ rất khẽ, nhưng giờ phút này tất cả người Trung Thổ Thần Châu đều nghe được tiếng nói của nàng.
Yên lặng trong chớp mắt, không gian phía sau đám người Minh Nữ đột nhiên bắt đầu chấn động mãnh liệt.