Chương 2194: Trời muốn tiêu diệt ta, ta lai chém trời! (1)
Chương 2194: Trời muốn tiêu diệt ta, ta lai chém trời! (1)Chương 2194: Trời muốn tiêu diệt ta, ta lai chém trời! (1)
Thần lôi màu tím!
Đó là khái niệm gì? Đó là Diệt Thế Thần Lôi đấy!
Đừng nói Bán Đế, cho dù là Đế giả ở trước mặt nó cũng phải run rấy!
Ở đây làm sao có thể xuất hiện Diệt Thế Thần Lôi được?
Đây là ý nghĩ trong lòng mọi người lúc này. Bởi vì Diệt Thế Thần Lôi bình thường sẽ chỉ xuất hiện trong hai trường hợp. Một là có người muốn hủy diệt thế giới, ví dụ như Đế giả hạ xuống Linh Giới, sau đó phá hủy trên quy mô lớn. Dưới tình huống này thì rất có khả năng sẽ dẫn tới Diệt Thế Thần Lôi, bởi vì thần lôi màu đen bình thường đã không có tác dụng với Đế giả nữa!
Loại tình huống thứ hai là tội nhân làm ra hành động nghịch thiên!
Hễ là người bị mắt của Thiên Đạo xác định là tội nhân của trời đất, điều này đại biểu cho đối phương từng có hành động nghịch thiên, đồng thời lúc đó mắt của Thiên Đạo không thể làm gì được đối phương, bởi vậy mắt của Thiên Đạo tự mình hi sinh, xác định đối phương là tội nhân của trời đất!
Lúc này, tuyệt đối không có Đế giả phá hủy thế giới, nói cách khác chỉ có có tội nhân của trời đất!
Ánh mắt mọi người đều nhìn về Dương Diệp!
Dương Diệp là tội nhân của trời đất?
Lúc này trong lòng rất nhiều người đúng là nghĩ như vậy, nhưng bọn họ đã nhanh chóng tự phủ nhận. Nói đùa sao? Dương Diệp chẳng qua là Bán Thánh, cho dù hắn có nghịch thiên thì có thể nghịch thiên tới mức nào? Lấy thực lực của Dương Diệp căn bản không có khả năng làm cho mắt của Thiên Đạo cũng không thể làm gì được, sau đó tự mình hi sinh xem hắn là tội nhân!
Cho dù Dương Diệp rất mạnh, nhưng tuyệt đối không mạnh đến trình độ đói
Nhưng nếu như Dương Diệp không phải là tội nhân của trời đất, vậy vì sao mắt của Thiên Đạo phải đánh xuống Diệt Thế Thần Lôi?
Thần lôi màu tím này dĩ nhiên là nhằm vào Dương Diệp, sau khi nó xuất hiện liền trực tiếp phong tỏa Dương Diệp.
Ánh mắt của thiếu nữ cưỡi heo cũng tập trung vào Dương Diệp. Yên Nữ và Minh Nữ bên cạnh nàng cũng nhìn hắn. Ngay cả Minh Nữ cũng nghĩ không ra được tại sao mắt Thiên Đạo này lại nhằm vào Dương Diệp, hơn nữa còn đánh xuống thần lôi màu tím. Cho dù Dương Diệp quả thật đã gây ra chút tai họa, nhưng không đến mức chọc giận mắt của Thiên Đạo đến mức này chứ? Phía xa, Dương Diệp hít sâu một hơi, tay trái hắn thoáng động. Vỏ kiếm cổ đã xuất hiện ở trong tay hắn. Tiếp theo, hắn cắm huyết kiếm vào trong vỏ kiếm cổ và rút kiếm chém ra một phát.
Oongl
Theo một tiếng kiếm ngân vang lên, một đường kiếm khí màu đỏ như máu phóng lên cao, bắn nhanh về phía thân lôi màu tím trên bầu trời.
Một trăm hai mươi đường Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật chồng chất!
Dương Diệp dĩ nhiên không dám khinh thường rồi. Thần lôi màu tím này còn mạnh hơn thần lôi màu tím ở đại lục Huyền Giả lúc trước rất nhiều. Hắn sao dám có chút khinh thường cùng sơ suất được?
Ở trong ánh mắt mọi người, đường kiếm khí màu đỏ như máu của Dương Diệp này và chạm vào thần lôi màu tím.
Âm!
Một tiếng nổ lớn vang vọng ở phía chân trời, rất nhiêu tơ máu bắn nhanh ra. Kiếm khí đã không còn, nhưng thần lôi màu tím này vẫn tồn tại, đồng thời vẫn lao về phía vị trí của Dương Diệp với tốc độ không giảm.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt đám người của thư viện Bạch Lộc lập tức trâm xuống.
Minh Nữ nhíu mày và muốn ra tay, nhưng bị Yên Nữ ngăn cản. Yên Nữ không nói gì, thiếu nữ cưỡi heo nói:
- Đây là Diệt Thế Thần Lôi, nếu ngươi nhúng tay vào thì nhất định sẽ dẫn lôi phạt chính mình! Ta biết ngươi không quan tâm, nhưng bây giờ ngươi ra tay, sẽ chỉ làm cho mọi chuyện càng phức tạp hơn thôi.
Minh Nữ do dự, sau đó nhìn về phía Dương Diệp. Đúng vậy, nếu như bây giờ nàng ra tay, mắt của Thiên Đạo nhất định sẽ đánh xuống hai thần lôi màu tím. Trừ khi nàng có thể trực tiếp tiêu diệt mắt Thiên Đạo này, nếu không chuyện này sẽ vĩnh viễn không kết thúc. Nhưng tiêu diệt mắt của Thiên Đạo sao... Cho dù là tất cả U Minh Điện cũng sẽ phải cân nhắc một chút!
Phía xa, nhìn thấy kiếm khí của mình không tạo thành ảnh hưởng gì với thần lôi màu tím này, vẻ mặt Dương Diệp trở nên nghiêm trọng. Lần này, hắn không dám nương tay nữa.
Bởi vì thần lôi màu tím đã cách hắn chưa đầy trăm trượng!
Một khi để cho nó rơi xuống, tất cả Bạch Lộ giới sẽ bị hủy diệt chỉ trong giây lát!
Huyết kiếm áp sát mi tâm, hai mắt khép hờ, trong phút chốc Dương Diệp trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, hắn đã ở phía sau thần lôi màu tím này.
Mà thần lôi màu tím này vẫn đang lao xuống, qua đúng hai hơi thở, mọi người nhìn thấy thần lôi màu tím này âm âm vỡ nát, hóa thành dòng điện màu tím lan tràn khắp bầu trời. Lúc này, Dương Diệp nhanh chóng vung huyết kiếm. Từng kiếm khí không ngừng hiện lên, chẳng bao lâu những dòng điện màu tím đều bị kiếm khí đỏ như máu chém thành hư vôi
- Kiếm pháp này không tệ!
Lúc này, thiếu nữ cưỡi heo bỗng nhiên tán thưởng nói:
- Tốc độ cơ thể, tốc độ pháp tắc, cộng thêm hai loại ý cảnh của hắn, còn có một cái áo choàng tốc độ. Cho dù là Đế giả cũng không thể khinh thường một kiếm này được.
Nàng nhìn về phía Yên Nữ cùng Minh Nữ, nói:
- Nam này quan hệ thế nào với các ngươi mà khiến các ngươi tự nhiên vì hắn không để ý tới sĩ diện kêu cứu vậy!
Yên Nữ lùi về phía sau một bước, biểu thị không có liên quan gì với nàng.
Minh Nữ liếc nhìn Dương Diệp phía xa, sau đó nói:
- Bằng hữu!
- Bằng hữu? Thiếu nữ cưỡi heo liếc nhìn Minh Nữ, trong mắt đầy vẻ hứng thú, nói:
- Vậy ta có thể tò mò rồi.
Yên Nữ liếc nhìn Minh Nữ nhưng không nói gì.
Chân trời phía xa, sau khi Dương Diệp đánh nát một đạo thần lôi màu tím, không có gì bất ngờ xảy ra, lại một đạo thần lôi màu tím xuất hiện. Đạo thần lôi màu tím này còn lớn hơn trước rất nhiều, nó dài khoảng chừng gần trăm trượng! Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đám người Tiêu Biệt Ly lại nhíu mày!
Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó nhìn về phía thiếu nữ cưỡi heo, nói:
- Vậy, một vạn cái Tử Tinh thạch, ngươi giúp ta giết chết mắt của Thiên Đạo này được không? Hai vạn cũng có thể thương lượng được!
Thiếu nữ cưỡi heo chớp chớp mắt, sau đó nói:
- Ngươi tưởng tỷ là chày gỗ sao?
Dương Diệp nhún vai, ngẩng đầu nhìn về phía đạo thần lôi màu tím kia, trong mắt có chút hung ác. Từ giây phút hắn ở đại lục Huyền Giả chém Thiên Đạo, hắn đã biết được mình sẽ phải đối mặt với Thiên Đạo này. Đây là một chuyện phiên phức, là một phiền phức siêu cấp. Nhưng lúc đó hắn căn bản không có lựa chọn nào khác!
Thiên Đạo vì muốn tiêu diệt huyền giả Nghịch Chủng đã không tiếc tiêu diệt tất cả đại lục Huyền Giả. Bản thân hắn là một phần tử của đại lục Huyền Giả, tất nhiên chỉ có thể rút kiếm đánh một trận!
Cũng giống như bây giờ, hắn cũng không được lựa chọn!
Ngược lại không phải hắn muốn đối địch với mắt của Thiên Đạo, mà mắt của Thiên Đạo nhất quyết muốn Dương Diệp hắn phải chết. Đối với Dương Diệp mà nói, người muốn giết ta, ta lại giết người, nếu trời muốn tiêu diệt ta, vậy ta sẽ diệt trời!
Oongl
Một tiếng kiếm ngân bắt đầu vang vọng ở nơi đây, tiếp theo, cả người Dương Diệp phóng lên cao, một cột máu đâm thẳng trời cao, xuyên qua thần lôi màu tím. Nhưng vẫn chưa kết thúc, tốc độ của cột máu không giảm, đánh mạnh về phía mắt của Thiên Đạo!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt mọi người đều biến đổi!
Dương Diệp này điên rồi sao? Tự nhiên đi chém mắt của Thiên Đạo!
Tay Tiêu Biệt Ly đang run rẩy. Hắn biết Dương Diệp rất điên, nhưng hắn không ngờ được Dương Diệp điên như thế, ngay cả mắt của Thiên Đạo cũng dám chém, đó là mắt của Thiên Đạo đấy! Đó là đại biểu cho Thiên Đạo đấy! Dương Diệp hắn thật sự muốn nghịch thiên sao?
Không chỉ đám người Tiêu Biệt Ly, vẻ mặt thiếu nữ cưỡi heo, Yên Nữ và Minh Nữ cũng thay đổi. Trong mắt ba nàng đều lộ vẻ kinh ngạc cùng khó tinI
Chém mắt của Thiên Đạo có nghĩa là Dương Diệp đối nghịch cùng mắt của Thiên Đạo, cũng có nghĩa là hắn đứng đối diện người bảo vệ Linh Giới!
- Lớn mật, thật sự là lớn mật!
Thiếu nữ cưỡi heo bỗng nhiên nói một câu.
Yên Nữ khẽ gật đầu, biểu thị tán thành.
Trong mắt Minh Nữ lại hiện ra vẻ lo âu.
Phía chân trời, trong tâm mắt của mọi người, Dương Diệp hóa thành một đường ánh sáng máu đánh vào mắt của Thiên Đạo trên.
Âm!
Phía chân trời chấn động mạnh, rất nhiều đường kiếm khí màu đỏ như máu bắn ra, lướt phía chân trời, khiến không gian tách ra. Trong phút chốc, rất nhiều vết nứt tối tăm xuất hiện ở trên không trung.
Âm! Lúc này, phía chân trời lại truyền tới một tiếng nổ lớn, một bóng người rơi nhanh xuống.
Bóng người này dĩ nhiên là Dương Diệp!
Minh Nữ thoáng biến sắc, cơ thể đã lao tới chỗ của Dương Diệp, tay phải nhẹ nhàng đỡ lấy lưng hắn. Dương Diệp ngừng lại, nhưng tay phải của Minh Nữ đã biến thành màu đỏ tươi.
Trong lòng Minh Nữ thâm cả kinh, nàng nhìn về phía Dương Diệp. Lúc này, Dương Diệp đã rạn nứt, máu tươi đang chậm rãi tràn ral
Đồng tử của Minh Nữ hơi co lại, nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, con mắt của Thiên Đạo vẫn tôn tại, nhưng ở trên đó xuất hiện thêm mấy vết nứt.
Lúc này, một đạo thân lôi màu tím lại chậm rãi chui ra.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Minh Nữ nheo mắt và muốn ra tay, nhưng lại bị Dương Diệp kéo lại. Minh Nữ quay đầu lại nhìn vê phía Dương Diệp thấy hắn nhìn nàng khẽ lắc đầu, nói:
- Nàng đã giúp ta rất nhiều rồi, ta không thể làm liên lụy tới nàng nữa. Chuyện này, cứ để ta tự mình giải quyết là được!
- Ngươi còn muốn cậy mạnh sao?
Minh Nữ nói.
Dương Diệp khẽ lắc đầu, nói: - Để ta tự mình tới!
Đối đầu mắt của Thiên Đạo có nghĩa là phải đối nghịch với Thiên Đạo, hắn không muốn liên lụy tới Minh Nữ.
Minh Nữ nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó khẽ gật đầu và tránh qua một bên.
Dương Diệp quay đầu lại nhìn về phía thân lôi màu tím đang hạ xuống, một lát sau, tay hắn mở ra. Huyết kiếm trong tay hắn lập tức tiêu tan, cùng lúc đó, những sát khí cùng lệ khí trên người hắn cũng quay về trong cơ thể.
Nhìn đạo thần lôi màu tím kia, trong mắt Dương Diệp hiện lên một tia lệ khí, chợt quát:
- Kiếm linh!
Oongl
Vừa dứt lời, một tiếng kiếm ngân vang lên, trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, thần lôi màu tím không ngờ tiếp rạn nứt!
Đồng tử của tất cả mọi người co lại!
Phía xa, lần đầu tiên trong mắt thiếu nữ cưỡi heo có vẻ khiếp sợ, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào trên thanh kiếm trong tay phải của Dương Diệp, ở trong mắt nàng không chỉ có kinh ngạc, còn có chút kiêng ky!
Yên Nữ cùng Minh Nữ bên cạnh nàng cũng vậy! Dương Diệp nắm Kiếm Tổ chợt cắm vào vỏ kiếm cổi
Oongl
Lại một tiếng kiếm ngân vang vọng!
Âm!
Ở trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, thần lôi màu tím kia trực tiếp bị tiếng kiếm ngân này cả đánh vỡ, sau đó hóa thành hư vô...
- Ngươi muốn ta chết, ta lại cho ngươi chết!
Giọng nói dữ tợn của Dương Diệp bắt đầu vang vọng ở nơi đây!
Ở tiếng kiếm ngân này, ngoại trừ thần lôi màu tím kia, ngay cả mắt của Thiên Đạo cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt, dường như muốn vỡ ra vậy.
Kiếm linh có thể nói là Dương Diệp một trong những thủ đoạn cuối cùng, trước hắn không sử dụng là vì sợ đưa tới mắt của Thiên Đạo, nhưng bây giờ mắt của Thiên Đạo đã tới, nên hắn căn bản không lo dẫn tới nữa. Dưới tình huống này, hắn đương nhiên sẽ không e ngại gì. Bởi vì, thần lôi màu tím này thật sự quá khủng khiếp, nếu như không hủy diệt mắt Thiên Đạo này, hắn sẽ bị thần lôi màu tím chơi chết!
Không có lựa chọn nào khác, hắn chỉ có thể rút kiếm!
Mà vào giây phút tay phải của Dương Diệp cầm chuôi kiếm đó, mắt của Thiên Đạo ở phía chân trời kia đột nhiên phát ra một ánh sáng rực rỡ, trong tâm mắt mọi người, nó trực tiếp vỡ ra, sau đó một chùm tia sáng màu đỏ bắn tới với tốc độ rất nhanh, nhanh đến mức Dương Diệp không kịp phản ứng đã tiến vào trong cơ thể hắn!
Âm!
Từ trong cơ thể Dương Diệp có một cột máu phóng lên cao, tuy nhiên không giống trước đây là cột máu này hoàn toàn không có sát khí cùng lệ khí, ngay cả mùi máu tươi cũng không có.
Nhưng tóc của Dương Diệp lại biến thành màu đỏ tươi giống như trước đó. Hơn nữa, ở trên đỉnh đầu Dương Diệp có thêm một chữ màu đỏ tươi: Phạt.
Chữ Phạt màu đỏ tươi!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong mắt đám người Tiêu Biệt Ly đầy vẻ nghi ngờ. Bọn họ không ngờ, mắt Thiên Đạo này lại tự nổ, sau đó xuất hiện cảnh tượng này.
Đây là ý gì?
Tiêu Biệt Ly cùng đám người của thư viện Bạch Lộc nghi ngờ nhìn chữ Phạt trên đỉnh đầu Dương Diệp.
Nhưng mấy nàng Minh Nữ lại biến sắc, giờ phút này trong mắt ba người còn kinh ngạc hơn cả khi Dương Diệp lấy ra Kiếm Tổi - Huyết phạt, sao có thể như vậy được...