Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2129 - Chương 2195: Trời Muốn Tiêu Diệt Ta, Ta Lai Chém Trời! (2)

Chương 2195: Trời muốn tiêu diệt ta, ta lai chém trời! (2) Chương 2195: Trời muốn tiêu diệt ta, ta lai chém trời! (2)Chương 2195: Trời muốn tiêu diệt ta, ta lai chém trời! (2)

Trong mắt thiếu nữ cưỡi heo đầy kinh ngạc cùng kinh hãi, còn có chút nghi ngờ cùng không hiểu. Yên Nữ liếc nhìn Dương Diệp, sau đó vội vàng cúi đầu nhìn hồ ly trong lòng mình, ánh mắt nàng không khác gì thiếu nữ cưỡi heo. Vẻ mặt Minh Nữ thì trắng bệch, trong mắt nàng có vẻ khó tinl

Dương Diệp cũng phát hiện ra trên đỉnh đầu của mình xuất hiện thêm một chữ Phạt màu đỏ.

Dương Diệp nhíu mày, tâm niệm hắn thoáng động khiến một đường kiếm khí nhanh chóng hiện ra, cuối cùng bổ vào chữ Phạt trên đỉnh đầu hắn.

Âm! Một tiếng nổ vang, kiếm khí tiêu tan nhưng chữ Phạt kia không hề suy chuyên!

- Đây là huyết phạt!

Đúng lúc này, Minh Nữ đột nhiên đi tới bên cạnh hắn, sau đó nói:

- Huyết phạt khủng khiếp hơn thiên phát nhiều, thiên phạt chẳng qua là xác định một người thành tội nhân của trời đất, Thiên Đạo không tha cho hắn. Mà huyết phạt lại đại biểu Thiên Đạo của thế giới này cùng đối phương không chết không dừng, không chết không dừng! Không chết không dừng!

Hai mắt Dương Diệp hơi híp lại.

Lúc này, Minh Nữ lại nói:

- Ngươi chắc hẳn từng nghe nói, U Minh Điện ta năm đó từng xuất một tội nhân trời đất?

Dương Diệp khẽ gật đầu, nói:

- Từng nghe nói!

Minh Nữ nói:

- Thật ra, nàng không phải là tội nhân của trời đất, nếu như chỉ là tội nhân của trời đất, lấy thực lực của U Minh Điện ta hoàn toàn có thể làm cho nàng rời khỏi thế giới này để đi qua thế giới khác. Như vậy Thiên Đạo này không thể làm gì được nàng. Nhưng nàng không phải là tội nhân của trời đất, mà bị Thiên Đạo huyết phạt. Thiên Đạo sẽ không để cho nàng rời đi. Đối với người như thế, Thiên Đạo thậm chí sẽ không tiếc hủy diệt một thế giới.

Nói đến đây, Minh Nữ nhìn thẳng Dương Diệp, nói:

- Trước đây, cũng không phải U Minh Điện ta sợ người bảo vệ, mà chúng ta không muốn hủy diệt thế giới này, càng không muốn liều chết cùng Thiên Đạo. Mắt của Thiên Đạo chỉ là một phân thân của Thiên Đạo, Thiên Đạo thật sự ở xa ngoài thiên giới, nó nắm trong tay trên trăm thế giới Linh Giới. Mà ở phía sau mắt của Thiên Đạo còn có thế lực khác... Nước rất sâu, trước đây U Minh Điện ta có một nửa số người không thức tỉnh, cho nên chúng ta mới thỏa hiệp!

Dương Diệp:

Minh Nữ hít sâu một hơi, sau đó nhìn Dương Diệp, nói:

- Ngươi rốt cuộc làm gì? Ngươi rốt cuộc đã làm gì?

Trong giọng nói của nàng còn có vẻ run rẩy.

Thiếu nữ cưỡi heo cùng Yên Nữ cũng nhìn về phía Dương Diệp, các nàng cũng muốn biết Dương Diệp rốt cuộc đã làm gì.

Dương Diệp khẽ thở ra một hơi, sau đó nói:

- Còn nhớ đại lục Huyền Giả không? Biết trước đây ta là làm sao sống được không?

Minh Nữ lắc đầu.

Dương Diệp nói:

- Trước đây, Thiên Đạo vì diệt huyền giả Nghịch Chủng mà không tiếc đánh xuống Diệt Thế Thần Lôi. Chúng ta tất nhiên không cam lòng ngồi chờ chết, tất cả mọi người đã liên thủ đối đầu. Bởi vì một vài nguyên nhân nên rất nhiêu huyền giả Nghịch Chủng thành Thánh, rất nhiều huyền giả tự nổ, cuối cùng làm mắt của Thiên Đạo này bị thương nặng. Mà ở thời điểm quan trọng, ta đã một kiếm tiêu diệt nó. Sau đó, sau đó nó liền ghi nhớ ta. Ta thành Bán Thánh, nó cũng tới. Cho dù người khác thành Thánh, chỉ cân ta ở đó để nó nhìn thấy, nó sẽ dùng thần lôi đánh ta. Nói chung, chỉ cần để cho nó ngửi thấy khí tức của ta, nó sẽ không bỏ qua cho tai

Nói đến đây, Dương Diệp lắc đầu, nói:

- Thật ra ta rất oan ức. Trước đây, nó muốn hủy diệt tất cả đại lục, ta muốn sống nên không có cách nào, chỉ có thể diệt nó. Sau khi đi tới Linh Giới, bởi vì một vài nguyên nhân nên nó lại bị diệt ở Thanh Châu. Được rồi, ta không ngờ được nó chẳng qua chỉ là một phân thân, sau đó còn đặc biệt dễ mang thù...

Minh Nữ:

- Ngươi từng chém mắt của Thiên Đạo?

Lúc này, thiếu nữ cưỡi heo bỗng nhiên nói.

Dương Diệp liếc mắt nhìn đối phương, sau đó khẽ gật đầu, nói:

- Không giống sao?

Thiếu nữ cưỡi heo liếc nhìn thanh kiếm trong tay Dương Diệp, sau đó nói:

- Kiếm này của ngươi... rất tốt. Ngươi bán không? Dương Diệp:

Thiếu nữ cưỡi heo nhún vai một cái nói:

- Dù sao ngươi cũng sắp chết, không bằng bắn thanh kiếm này cho ta, đến lúc đó ta có lẽ có thể báo thù cho ngươi. Thế nào? Ta có thể cho ngươi mười vạn viên Tử Tinh thạch! Đây là tất cả tích góp của tai

- Nàng có mấy chục vạn!

Lúc này, Yên Nữ bỗng nhiên nói.

Thiếu nữ cưỡi heo nghe vậy lập tức giận dữ, hung hăng trừng mắt với Yên Nữ, nói:

- Tên phản đồ nhà ngươi! Hôm nào ta sẽ nướng hồ ly của ngươi lên ăn!

- Vậy ta sẽ nướng heo của ngươi để ăn!

Yên Nữ không chịu yếu thế.

- Dừng lại!

Nhìn thấy thiếu nữ cưỡi heo còn muốn nói gì nữa, lúc này Dương Diệp tức giận nói:

- Hai vị đại tỷ, các ngươi có thể để ý tới cảm nhận của ta một lát không? Bây giờ ta đã như vậy, các ngươi còn đang thảo luận tới chuyện ăn, các ngươi có thể đừng kích thích ta như thế được không?

- Ngươi sắp chết rồi!

Thiếu nữ cưỡi heo nhìn Dương Diệp, bộ dạng ngươi rất đáng thương.

Yên Nữ khẽ gật đầu, biểu thị tán thành.

- Vì sao? Ta cảm giác không có vấn đề gì mài

Dương Diệp không hiểu nói, cho dù đỉnh đầu có thêm một chữ Phạt. Nhưng cơ thể hắn vẫn thoải mái, không có vấn đề gì.

- Người bảo vệ sẽ tới tìm ngươil

Thiếu nữ cưỡi heo nói.

Biểu tình của Dương Diệp cứng đờ, sau đó nói:

- Nếu như bọn họ muốn tới, lấy thực lực của bọn họ chắc hẳn đã sớm tới rồi. Bây giờ chưa tới thì nhất định là bọn họ không tới nữa.

- Ngươi nằm mơi

Thiếu nữ cưỡi heo công kích không chút lưu tình nói:

- Sở dĩ bọn họ còn chưa tới là vì bọn họ không ở thế giới này. Nếu như ta không đoán sai, bây giờ bọn họ đã lên đường đến đây rồi. Chờ tới khi bọn họ đến, ngươi lại tiêu đời.

- Trốnl Lúc này, Minh Nữ bỗng nhiên nói.

Trốn?

Dương Diệp sửng sốt.

- Trốn đi đâu?

Thiếu nữ cưỡi heo nói:

- Trừ khi hắn có thể lao ra khỏi thế giới này, chạy trốn tới tinh không ngoại vực. Nhưng lấy thực lực của hắn mà muốn đột phá thế giới này thì còn kém xa. Hơn nữa, cho dù hắn chạy trốn tới ngoại vực đi, người ta muốn tìm được hắn còn không phải là dễ dàng như trở bàn tay sao? Đừng quên, Tinh Vực này đều ở trong tay của đối phương!

Minh Nữ im lặng một lát.

Dương Diệp cũng im lặng, sau một lát hắn nhìn vê phía thiếu nữ cưỡi heo, nàng vội vàng nói:

- Ta cho ngươi biết, ngươi đừng đánh chủ ý vào ta. Ta cũng không nhận vụ làm ăn này đâu. Ngươi cho bao nhiêu Tử Tinh thạch ta cũng không nhận!

Nói đến đây, nàng nhìn vê phía Minh Nữ, nói:

- Còn cả ngươi nữa, ngươi đừng đánh chủ ý vào ta, đây chính là một vụ làm ăn thua lỗ! Có lẽ Liên tỷ cũng phải sẽ bồi thường cả bản thân vào mất! Minh Nữ xiết chặt hai nắm tay, trong mắt chớp hiện hàn quang.

Lúc này, thiếu nữ cưỡi heo nhìn Minh Nữ, nói:

- Tiểu Thập, đây cũng không phải là trò đùa. Nếu ngươi ra tay sẽ liên lụy đến tất cả U Minh Điện chúng tai

- Không thể giúp!

Lúc này, Yên Nữ cũng đi đến.

Bất kể là thiếu nữ cưỡi heo hay Yên Nữ, trong mắt hai người đều có vẻ nghiêm trọng.

- Lần này, cũng để ta tự mình đối mặt đi!

Lúc này, Dương Diệp đột nhiên nhìn về phía Minh Nữ, nói:

- Nàng đã giúp ta rất nhiều. Hơn nữa, nàng không phải chỉ có một người, mỗi lời nói mỗi hành động của nàng đều sẽ liên lụy đến người khác.

- Ngươi đánh không lại bọn hắn!

Minh Nữ nhìn thẳng Dương Diệp.

Dương Diệp nhìn về phía thiếu nữ cưỡi heo, nói:

- Nếu như ta đầu hàng, bọn họ có thể giết ta không?

- Đầu hàng, chỉ khi thực lực hai bên chênh lệch không lớn, bên yếu mới có cơ hội đâu hàng. Nhưng ngươi chống lại bọn họ, ngươi kém như vậy, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ cho ngươi đầu hàng sao? Thiếu nữ cưỡi heo khẽ nói.

- Nếu không có biện pháp thì chỉ có thể chiến đấu!

Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó nhìn về phía Minh Nữ, nói:

- Các ngươi đi đi

Minh Nữ không nói gì, thiếu nữ cưỡi heo đang muốn nói thì đồng tử nàng đột nhiên co lại, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời:

- Tới rồi!

Thiếu nữ cưỡi heo vừa dứt lời, cuối chân trời đột nhiên xuất hiện hai điểm ánh sáng màu vàng. Rất nhanh đã thấy nam tử trung niên hai trên người mặc khôi giáp màu vàng, trong tay cầm trường thương màu vàng xuất hiện ở trên không trung của Bạch Lộ giới.

Đế giải

Hai vị Đế giải

Hai người trung niên không để ý tới mọi người, ánh mắt trực tiếp nhìn Dương Diệp, khi thấy chữ Phạt màu đỏ trên đỉnh đầu Dương Diệp, trong mắt hai người lập tức thoáng hiện sát ý.

Nam tử mặc kim giáp bên trái đang muốn ra tay, mà vào lúc này, một đường kiếm quang từ phía chân trời kéo tới. Rất nhanh, một nam tử mặc áo bào đen đã xuất hiện ở đó. - Diệp Lang Tà?

Nhìn thấy nam tử mặc áo bào màu đen này, đám người Tiêu Biệt Ly hơi ngẩn người ra. Rõ ràng, bọn họ nhận ra Diệp Lang Tà, hoặc nói đã từng gặp Diệp Lang Tà.

Ánh mắt Diệp Lang Tà trực tiếp nhìn về phía Dương Diệp, khi thấy chữ Phạt màu đỏ trên đỉnh đầu Dương Diệp, Diệp Lang Tà thoáng biến sắc. Rõ ràng, hắn từng nghe nói tới huyết phạt. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khi nhìn thấy hai Đế giả, sắc mặt hắn cũng trâm xuống, sau đó lại liếc mắt nhìn Dương Diệp. Hắn hình như đã hiểu rõ.

- Ngươi nợ ta một ân tình, không sai chứ?

Dương Diệp nhìn Diệp Lang Tà nói.

Diệp Lang Tà không đổi ý, khẽ gật đầu.

Dương Diệp chỉ vào hai người trung niên mặc giáp màu vàng phía trên, nói:

- Ta giết một người, ngươi giết một người!

Diệp Lang Tà nheo mắt nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó nói:

- Ngươi, hãm hại người!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0