Chương 2196: Thật ra, ta cũng không muốn như vậy! (1)
Chương 2196: Thật ra, ta cũng không muốn như vậy! (1)Chương 2196: Thật ra, ta cũng không muốn như vậy! (1)
Hãm hại người!
Trong lòng Diệp Lang Tà giống như vạn ngựa lao nhanh. Dương Diệp cứu muội muội của hắn chẳng qua chỉ chống là Bán Đế, nhưng bây giờ Dương Diệp thì hay rồi, bảo hắn tới giết Đế giả, hơn nữa còn là người bảo vệ!
Nếu như chỉ là Đế giả bình thường thì cũng thôi. Nhưng đây là người bảo vệ đấy!
Hắn đương nhiên biết ý nghĩa của người bảo vệ là như thế nào!
Đó là tôn tại mà trước đây U Minh Điện cũng không dám giết đâu!
- Nếu như người cảm thấy khó khăn thì có thể từ chối.
Dương Diệp nói.
Tay phải của Diệp Lang Tà chậm rãi nắm chặt, nhưng chẳng bao lâu đã buông ra. Tuy nhiên không lâu lắm, hắn lại chậm rãi nắm. chặt tay lại. Một lát sau, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Diệp gia ta nợ ngươi một mạng, hôm nay ta thay ngươi chém một Đế giải
- Chém Đế giả? Lúc này, người mặc giáp màu vàng bên trái kia đột nhiên nhìn Diệp Lang Tà nói:
- Các hạ có tài năng ngút trời, sau này tiền đồ không thể đo đếm, cần gì phải tự tìm đường chết chứ? Ngươi là anh tài của Linh Giới ta, bản đế luyến tiếc nhân tài. Nếu ngươi rời đi bây giờ, bản đế có thể thả cho ngươi một con đường sống. Nếu như còn hồ đồ ngu xuẩn, đợi lát nữa sẽ là lúc thần hồn của ngươi cũng bị diệt!
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía người mặc giáp màu vàng kia, nói:
- Ta cũng là anh tài của Linh Giới, ngươi có thể tha ta một mạng không?
- Ngươi sao?
Người mặc giáo màu vàng kia nhìn Dương Diệp, nói:
- Bản đế không biết ngươi đã từng làm chuyện gì, nhưng, ngươi khiến mắt của Thiên Đạo không tiếc hi sinh để thi triển huyết phạt với ngươi, ta nghĩ ngươi nhất định đã làm chuyện nhân thần đều công phẫn. Hôm nay không chỉ ngươi phải chết, hễ là người liên quan tới ngươi cũng phải chết!
Nghe được người mặc giáo màu vàng nói, vẻ mặt đám người Tiêu Biệt Ly lập tức trầm xuống, đây là muốn giết chín tộc à?
Sắc mặt Dương Diệp cũng trâm xuống, tay phải hắn chậm rãi nắm lấy chuôi của thanh Kiếm Tổ, huyền khí cùng lực ngôi sao trong cơ thể đồng thời vận chuyển.
Mà lúc này, người mặc giáo màu vàng này nhìn ba người thiếu nữ cưỡi heo bên cạnh, nói:
- Người của U Minh Điện sao?
Thiếu nữ cưỡi heo liếc mắt nhìn đối phương rồi nói với Minh Nữ:
- Chúng ta đi thôi, U Minh Điện chúng ta không thể nhúng tay vào chuyện này được.
Bị nàng phớt lờ, sắc mặt người mặc giáp màu vàng này trâm xuống, tùy tiện nói:
- U Minh Điện ngươi có muốn cũng không dám nhúng tay, năm đó Oán Nữ của U Minh Điện ngươi...
Nghe được lời người mặc giáo màu vàng nói, sắc mặt thiếu nữ cưỡi heo lập tức thâm trâm, nàng ngẩng đầu nhìn về phía hắn và gắn giọng nói:
- Ngươi còn dám nhắc tới nàng, ta sẽ lập tứcgiết chết ngươi.
Vẻ mặt Minh Nữ cùng Yên Nữ cũng trầm xuống.
Người mặc giáo màu vàng này nheo mắt lại muốn nói thêm, lúc này, nam tử có hình trăng khuyết trên mặt đột nhiên ngăn cản hắn, sau đó nhìn về phía thiếu nữ cưỡi heo, nói: - Chuyện năm đó đã qua, giờ có nói tới cũng không có ý nghĩa nào cả. Hôm nay chúng ta đến đây không phải là vì U Minh Điện, mà là vì người huyết phạt. Cho nên bốn vị có thể rời đi!
Thiếu nữ cưỡi heo lạnh lùng liếc nhìn nam tử mặc kim giáp này, nói:
- Ngươi phải hiểu được năm đó chúng ta sở dĩ thỏa hiệp cũng không phải là sợ các ngươi. Còn nữa, các ngươi nhớ kỹ mối thù năm đó, cuối cùng sẽ có một ngày, các ngươi phải lấy máu trả nợ máu!
- Buồn cười!
Người mặc giáo màu vàng kia cười lạnh nói:
- Dựa vào U Minh Điện ngươi sao?
Lúc này, thiếu nữ cưỡi heo đột nhiên cưỡi heo trắng phóng lên cao, đi tới cách người mặc giáo màu vàng kia không xa, nói:
- Đừng nói nhảm nữa, trong bốn người chúng ta, ngươi có thể tùy chọn một người một đấu một cùng ngươi, trong vòng trăm chiêu không giết được ngươi, bốn người chúng ta tự sát ở đây, nếu trong vòng trăm chiêu ngươi không giết được chúng ta, ngươi tự sát ở đây, ngươi có dám không?
Nam tử mặc kim giáp nheo mắt lại muốn nói, nhưng lại bị nam tử mặt sẹo bên cạnh ngăn cản. Nam nhân mặt sẹo nhìn thẳng vào thiếu nữ cưỡi heo, nói:
- Mỗi điện hạ U Minh Điện đều có năng lực thông thiên, người bảo vệ chúng ta không có ý khinh thường quý điện. Ta nhắc lại một lần nữa, lần này chúng ta đến đây không phải vì U Minh Điện, mà vì người huyết phạt. Ta nghĩ các hạ cũng không muốn mọi chuyện trở nên phức tạp chứ?
Thiếu nữ cưỡi heo lạnh lùng liếc nhìn người mặc giáo màu vàng kia, sau đó nói:
- Chỉ là một tên chân chạy vặt rác rưởi, không biết ngươi cảm giác ưu việt ở chỗ nào!
Nói xong, thiếu nữ cưỡi heo xoay người rời đi. Mà lúc này, người mặc giáo màu vàng kia đột nhiên găn giọng nói:
- Đồ đê tiện, ngươi nói gì?
Trong những người bảo vệ, hắn quả thật chỉ có thể tính là chạy chân vặt. Nhưng cũng bởi vì thế, khi thiếu nữ cưỡi heo nói vậy, hắn mới không nhịn được.
Nam tử mặc kim giáp vừa dứt lời đã thấy thiếu nữ cưỡi heo đột nhiên xoay người chợt đập xuống một gậy. Một khí thế khủng khiếp trực tiếp bao phủ lấy người mặc giáo màu vàng kia. Người mặc giáo màu vàng kia biến sắc, trường thương trong tay lập tức đâm ra. Âm!
Ở trong tầm mắt của mọi người, người mặc giáo màu vàng kia bị đẩy lui gần nghìn trượng!
Nam tử mặt sẹo biến sắc và muốn ra tay, nhưng vào lúc này, Yên Nữ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, nam nhân mặt sẹo hơi ngẩn người, khi hắn muốn ra tay thì Yên Nữ đột nhiên khẽ nói:
- Vạn vật về không!
Vừa dứt lời, Yên Nữ nhìn thẳng vào nam tử mặt sẹo, không gian xung quanh hắn chợt bắt đầu phân giải, ngay cả bộ giáp trên người nam tử mặt sẹo cũng bắt đầu chuyển động, sau đó phân giải...
Sắc mặt nam tử mặt sẹo kia biến đổi, trường thương trong tay chợt vung lên. Thanh trường thương phá không, mang theo một đường ánh sáng màu vàng lập tức tới trước mặt Yên Nữ. Yên Nữ chỉ dùng một ngón tay điểm ở trước thanh trường thương này.
Ánh sáng màu vàng xung quanh trường thương này lập tức lập tức tiêu tan giống như tuyết gặp dầu sôi, trường thương này phân giải trong ánh mắt kinh hãi của nam tử mặt sẹo kial
Nam tử mặt sẹo hoảng hốt!
Hắn không dám sơ suất, trong cơ thể hắn chợt tuôn ra một khí thế khủng khiếp. Rất nhiêu đường ánh sáng màu vàng tầng tầng lớp lớp vây quanh hắn ngăn cản năng lực phân giải kỳ lạ kia của Yên NữI
Mà phía xa, người mặc giáo màu vàng kia đang bị thiếu nữ cưỡi heo điên cuồng công kích, liên tục thất bại và tháo chạy. Hắn hoàn toàn bị áp chế. Từ khi hai người giao đấu đến bây giờ, nam tử mặc kim giáp gần như chưa từng ra tay!
Phía dưới, nhìn thấy hai nàng ra tay, Dương Diệp cũng muốn ra tay, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này. Nhưng vào lúc này, Minh Nữ đã chắn ở trước mặt hắn, nói:
- Trốn đi!
- Có thể giết chết bọn chúng!
Dương Diệp nói. Mặc dù đối phương có hai Bán Đế, nhưng nếu như hắn cùng với ba nàng và Diệp Lang Tà liên thủ, muốn giết đối phương thì căn bản là chuyện dễ dàng.