Chương 2305: Hiện tại, chiến tranh vừa mới bắt đầu! (1)
Chương 2305: Hiện tại, chiến tranh vừa mới bắt đầu! (1)Chương 2305: Hiện tại, chiến tranh vừa mới bắt đầu! (1)
Hắn tự nhiên là lừa gạt đối phương.
Tuy Tử Tinh Thạch có thể khôi phục huyền khí rất nhanh, nhưng cũng không có khả năng ở trong thời gian ngắn như vậy để cho hắn khôi phục năm thành.
Kỳ thật, ba tên Đế Giả kia là bị Dương Diệp hù rồi. Nếu như bọn hắn tỉnh táo một chút, sẽ biết Dương Diệp thật ra là đang hù dọa bọn hắn. Nhưng tận mắt nhìn thấy Dương Diệp miếu sát vài tên Đế Giả, tâm lý của bọn hắn đã hoàn toàn hỏng mất.
Bởi vậy, nhìn thấy Dương Diệp lân nữa câm kiếm, mấy người quyết đoán lựa chọn chạy trốn.
Không có người tại dám đối mặt Dương Diệp đang cầm kiếm!
Dương Diệp cũng muốn lưu đối phương lại, nhưng hiện tại hắn làm không được.
Huyền khí không đủ, chỉ bằng vào thân thể, nếu như chống lại một Để Giả cũng không vấn đề gì, nhưng vài tên Để Giả, dùng thân thể của hắn hiện tại, căn bản không cách nào đánh chết ba tên Đế Giả.
Bởi vậy, hắn chỉ có thể dọa đối phương đi, nếu như không dọa đối phương đi, không chỉ hắn gặp nguy hiểm, người Kiếm Minh còn lại cũng có thể sẽ chết. Trước kia hắn đã lưu ý bốn phía, bọn người Huyền Không cùng Lâm Phàm đã sắp chống đỡ không nổi.
Tuy mọi người dám đối mặt Đế Giả, cùng Đế Giả tử chiến, nhưng thực lực cuối cùng là một vấn đề!
Tuy hắn muốn cho người Kiếm Minh phát triển, nhưng sẽ không thật sự khiến người không công chịu chết. Lúc này đây tất cả mọi người có thể cùng Đế Giả giao thủ, hắn tin tưởng, mọi người khẳng định có rất nhiêu thu hoạch, cái thu hoạch này, không chỉ là trên thực lực, còn có trên tâm cảnh!
- Lão đại, thật có lỗi!
Lúc này, bọn người Huyễn Không cùng Lâm Phàm đi tới trước mặt Dương Diệp.
Nguyên bản Kiếm Minh tổng cộng có 35 người, hiện tại trừ ra Độc Cô Kiếm cùng Cầm Trúc Ngọc, trong tràng chỉ còn lại có hai mươi sáu người. Nói cách khác, trận chiến này, Kiếm Minh chết bảy người.
Dương Diệp quét nhìn mọi người, sau đó nói:
- Không có lỗi gì cả, các ngươi phải nhớ kỹ, mệnh, là của chính các ngươi, nếu như các ngươi không đủ mạnh, chết chính là các ngươi. Cho nên, các ngươi không phải phụ trách với ta, mà là phụ trách đối với mình. Về sau, ta sẽ chế định một kế hoạch huấn luyện. Các ngươi, còn có ta, chúng ta đều cần trở nên mạnh mãi Đám người Huyễn Không nhẹ gật đầu.
Dương Diệp lại nói:
- Nhớ kỹ danh tự của huynh đệ hi sinh, nếu như bọn hắn có người nhà, ra sức chiếu cố, nếu như không có, hảo hảo an táng.
- Ta sẽ an bài tốt!
Huyễn Không nói.
Dương Diệp nhẹ gật đầu, sau đó nói:
- Tất cả mọi người lập tức chữa thương. Hiện tại, chiến tranh vừa mới bắt đầu mà thôi!
Nói xong, thân hình Dương Diệp khẽ động, tiến vào trong thành.
Tận Thế thành.
Ở dưới Dạ Lưu Vân an bài, Kiếm Minh tiếp nhận Tận Thế thành cũng không có bị ngăn trở gì, Đế Giả của Tận Thế thành đã bị diệt toàn bộ, Tận Thế thành lúc này là không cách nào chống lại Kiếm Minh. Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, không có bất kỳ người nào dám có dị nghị. Bởi vậy, Tận Thế thành cơ bản đã ở trong Kiếm Minh khống chế.
Vừa tiếp nhận Tận Thế thành, Kiếm Minh liền nghênh đón đại địch, mà đại địch này là đại lục đệ nhất thế lực Diệt Thế đạo. Tuy lúc này Kiếm Minh đã thắng lợi, nhưng mọi người trong thành tâm lý vẫn nặng trịch. Diệt Thế Đạo, chỉ cần là người của Minh Ngục đại lục, thì không có người không biết thế lực này.
Thế lực này, rất nhiều người có lẽ cũng không biết, nhưng bọn hắn biết rõ, thế lực này rất mạnh, cực kỳ mạnh! Từ trước kia đối phương vừa ra tay là mười tên Đế Giả cũng có thể thấy được.
Mà Kiếm Minh chỉ có một vị Đế Giả, tăng thêm đám người Dương Diệp, cũng nhiều lắm tính toán bốn năm vị.
Tóm lại, lúc này người Kiếm Minh đều là tâm tình trầm trọng, cực kỳ lo lắng.
Trong một gian phòng, trước mặt Dương Diệp nằm chính là Độc Cô Kiếm, tay phải Dương Diệp đặt ở trước ngực Độc Cô Kiếm, một tia tử khí tràn ra, sau đó chui vào trong cơ thể Độc Cô Kiếm.
- Đế Giả, cũng không có mạnh như vậy!
Độc Cô Kiếm nhìn Dương Diệp, nói.
Dương Diệp nhẹ gật đầu nói:
- Lần sau ngươi đánh mười cái!
Độc Cô Kiếm:
- Ngươi đến tột cùng mạnh bao nhiêu?
Lúc này Độc Cô Kiếm hỏi.
Dương Diệp nói: - Nhanh như vậy liên muốn làm lão đại Kiếm Minh rồi hả?
Độc Cô Kiếm nói:
- Xác thực có chút muốn, bất quá, hiện tại còn đánh không lại ngươi!
- Vậy ngươi cố gắng, không chừng ngày nào đó lão đại Kiếm Minh là ngươi rồi!
Dương Diệp nói.
- Ta sẽ cố gắng!
Độc Cô Kiếm nói xong, lại nói:
- Trước kia ngươi nói, trong cùng giai có rất nhiêu người còn mạnh hơn ngươi, có thật vậy không?
Dương Diệp nhẹ gật đầu, hắn cũng không quên U Minh điện, còn có Linh giới Vũ bảng. Vũ bảng hắn bái kiến Top 10 Diệp Lang Tà cùng Đao Quân, hai người này đều có thực lực trảm đế. Mà thực lực của hai người này, chỉ là Vũ bảng thứ bảy cùng thứ mười, có thể tưởng tượng, thứ nhất thứ hai thứ ba... kinh khủng cở nào!
- Ta vẫn có chút yếu, đúng không?
Độc Cô Kiếm hỏi.
Dương Diệp nhìn thoáng qua Độc Cô Kiếm nói:
- Muốn nghe nói thật hay nói dối? - Nói thật!
Độc Cô Kiếm nói.
Dương Diệp nhìn Độc Cô Kiếm một lát, sau đó nói:
- Ngươi không phải có chút yếu, ngươi là cực kỳ yếu.
Khóe miệng Độc Cô Kiếm co lại
Dương Diệp thu tay về nói:
- Lục phủ ngũ tạng trong cơ thể ngươi bị thương đã không sai biệt lắm, bây giờ dùng chút Tử Tinh Thạch tu dưỡng thoáng một phát, có lẽ không có vấn đề rồi. Ta đi xem Trúc Ngọc!
Nói xong, Dương Diệp quay người rời khỏi phòng.
Độc Cô Kiếm nhìn bóng lưng Dương Diệp rời đi, hồi lâu, hắn hít sâu một hơi nói:
- Cố gắng!
Một gian phòng khác.
Dương Diệp nhìn Cầm Trúc Ngọc nằm ở trước mặt nói:
- Ngươi bị ngoại thương, hắn bị là nội thương, nghiêm trọng hơn ngươi, cho nên ta đi chỗ hắn trước.
Nói xong, tay phải hắn đặt ở vị trí bụng dưới của Cầm Trúc Ngọc, Hồng Mông tử khí tuôn ra. - Cảm ơn! Lúc này, Câm Trúc Ngọc đột nhiên nói.