Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2240 - Chương 2306: Hiện Tại, Chiến Tranh Vừa Mới Bắt Đâu! (2)

Chương 2306: Hiện tại, chiến tranh vừa mới bắt đâu! (2) Chương 2306: Hiện tại, chiến tranh vừa mới bắt đâu! (2)Chương 2306: Hiện tại, chiến tranh vừa mới bắt đâu! (2)

- Vì cái gì?

Dương Diệp nhìn thoáng qua Cầm Trúc Ngọc, khó hiểu.

Cầm Trúc Ngọc nói:

- Trước kia, ta cùng Đế Giả giao thủ, nhưng lúc ấy mục đích cuối cùng nhất là muôn chạy trốn. Mà trước kia, ta không có loại ý. niệm này. Vừa rồi, ta nghĩ chính là, không phải hắn chết là ta mất mạng. Sau đó, hắn chết. Cảm ơn người, bởi vì nếu như không phải ngươi, ta vĩnh viễn sẽ không biết mình có thể trảm đế.

Dương Diệp nói:

- Tiềm lực mỗi người chúng ta đều cực lớn, mà cái tiềm lực này, giống như nước thấm quần áo, nếu như người dùng sức vặn, nó luôn có thể chảy ra. Cái ví von này khả năng không thỏa đáng, bất quá chỉ cần người minh bạch ý của ta là tốt rồi.

- Ngươi là thường xuyên ép mình, đúng không?

Cầm Trúc Ngọc nhìn Dương Diệp nói.

Dương Diệp trâm ngâm một lát, sau đó nói:

- Lúc ta còn trẻ, gia nhập qua một tông môn, nhưng bởi vì một vài vấn đề, ta bị giáng chức làm đệ tử tạp dịch. Nhưng lúc ấy ta không có buông tha, ta thời thời khắc khắc kiên trì, thời thời khắc khắc ép mình. Kết quả, bây giờ ngươi cũng nhìn thấy. Thử nghĩ, nếu như lúc trước ta cam chịu, hoặc không ép mình, kết quả sẽ như thế nào?

Cầm Trúc Ngọc nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:

- Từ lần đầu tiên gặp ngươi, ta biết ngay, ngươi không phải một người đơn giản. Bởi vì trong mắt của ngươi tràn đây tự tin, tự tin của ngươi không giống Độc Cô Kiếm hay đám người Huyễn Không, tự tin của bọn hắn càng nhiều thời điểm là tự đại, nhưng ngươi không giống, ngươi thật sự tự tin, loại tự tin nắm giữ hết thảy kial

Dương Diệp cười cười nói:

- Cái gọi là tự tin, nguyên ở thực lực cùng kiến thức. Thứ cho ta nói thẳng, ngươi cùng Độc Cô Kiếm còn có những người khác của Kiếm Minh, đều có chút ếch ngồi đáy giếng. Cái thế giới này, rất lớn, ngươi hiểu không?

- Đạo lý thì minh bạch, nhưng không có tự thể nghiệm qual

Cầm Trúc Ngọc nói.

Dương Diệp cười nói:

- Về sau mang bọn ngươi thể nghiệm thoáng một phát, như thế nào?

Cầm Trúc Ngọc nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói: - Thực lực của ngươi nghịch thiên như thế, vì sao trước kia Minh Ngục đại lục chưa bao giờ có sự tích của ngươi? Đừng nói với ta ngươi giống như Độc Cô Kiếm, vì bỗng nhiên nổi tiếng.

- Ngươi thật sự muốn biết sao?

Dương Diệp nhìn về phía Câm Trúc Ngọc, hỏi.

Cầm Trúc Ngọc nhẹ gật đầu.

Dương Diệp nói:

- Kỳ thật, ta đến từ thế giới bên ngoài.

Đồng tử của Cầm Trúc Ngọc co rụt lại, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Dương Diệp nói:

- Tin không?

Cầm Trúc Ngọc nhìn Dương Diệp một lát, sau đó nhẹ gật đâu nói:

- Tin.

Dương Diệp cười cười nói:

- Thế giới lớn như vậy, có nghĩ tới đi xem chưa?

- Không cói

Cầm Trúc Ngọc nói: - Bởi vì không ai có thể làm được.

Dương Diệp nói:

- Không có người làm được, chúng ta liền làm cái thứ nhất, như thế nào?

- Ngươi là nghiêm túc?

Cầm Trúc Ngọc nhìn Dương Diệp.

Dương Diệp nhẹ gật đầu.

Cầm Trúc Ngọc nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:

- Tốt, thế giới lớn như vậy, mọi người chúng ta cùng đi xeml

Dương Diệp thu tay về, sau đó cong ngón búng ra, hơn 100 viên Tử Tinh Thạch xuất hiện ở bên giường Cầm Trúc Ngọc nói:

- Ở trước đó, phải dưỡng tốt tổn thương, sau đó để cho mình biến thành cường đại hơn. Bằng không thì, thế giới lớn như vậy, chúng ta cũng không phải đi xem, mà là đi chịu chết.

Nói xong, Dương Diệp quay người rời khỏi phòng!

Dương Diệp đi rồi, Câm Trúc Ngọc hít sâu một hơi, trong mắt hiện ra một tia cuồng nhiệt.

- Thế giới bên ngoài

Trong phòng, Dương Diệp xếp bằng, ở trước mặt hắn là Tiểu Bạch, lúc này thân thể Tiểu Bạch không có biến lớn, nhưng trên người nàng lại tản ra lưu quang nhàn nhạt.

Hai tay Dương Diệp cầm lấy lỗ tai Tiểu Bạch nói:

- Từ trước kia bắt đầu đến vừa rồi, ngươi tổng cộng hấp thu chín tên Đế Giả, linh khí của chín tên Đế Giả a! Dựa theo phép tính trước kia, hấp thu một Đế Giả không sai biệt lắm có một vạn viên Tử Tinh Thạch, nói cách khác, ngươi bây giờ có chín vạn viên Tử Tỉnh Thạch! Đúng không!

Tiểu Bạch mở to mắt.

Dương Diệp thò tay nói:

- Hiện tại đưa ra điI

Tiểu trảo của Tiểu Bạch giơ ra, một viên Tử Tinh thạch xuất hiện ở trong móng vuốt của nàng, tiểu trảo nàng nắm Tử Tinh Thạch quơ quơ ở trước mặt Dương Diệp, sau đó một tiểu trảo khác chỉ chỉ mình, giống như là nói, đó là của nàng.

Mặt mũi Dương Diệp tràn đầy hắc tuyến, tiểu gia hỏa này vậy mà phân chia rồi, như vậy sao được?

Dương Diệp ôm lấy Tiểu Bạch, ở trên trán Tiểu Bạch hôn một cái, sau đó nói:

- Ngươi đấy, là của ta, là của ta, hiểu chưa?

Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, hiển nhiên không quá rõ ràng. Dương Diệp lại hôn Tiểu Bạch một cái nói:

- Những vật kia cho ta giúp ngươi đảm bảo, nếu ngươi muốn, có thể tìm ta, được không?

Nói xong, Dương Diệp lấy ra một viên Tử Tinh thạch, sau đó nhẹ nhàng chỉ chỉ Tiểu Bạch, vừa chỉ chỉ mình, cuối cùng nói:

- Là của ngươi, cũng là của ta, ngươi cũng là của ta, của ta còn là của ta, ân không đúng, của ta cũng là của ngươi, hiểu chưa?

Nói xong, Dương Diệp đưa Tử Tinh Thạch trong tay mình cho Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau nửa ngày, ở trong ánh mắt của Dương Diệp, nàng lấy ra một viên Tử Tinh thạch đưa cho Dương Diệp.

Dương Diệp vội vàng gật đầu nói:

- Đúng, là ý tứ này!

Tròng mắt Tiểu Bạch hơi híp, lộ ra nụ cười sáng lạn, sau đó tiểu trảo không ngừng huy động, từng khối Tử Tinh Thạch như mưa rơi xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0