Chương 2352: Nếu nàng mở mắt, trời cũng mò mẫm! (2)
Chương 2352: Nếu nàng mở mắt, trời cũng mò mẫm! (2)Chương 2352: Nếu nàng mở mắt, trời cũng mò mẫm! (2)
Ba lão giả đều là Đế Giải
Dương Diệp đột nhiên nhìn vê phía Vân Bán Thanh, bởi vì hắn phát hiện lúc Vân Bán Thanh nhìn thấy người này, trên người vậy mà tản mát ra sát ý, tuy thoáng qua tức thì, nhưng vẫn bị hắn cảm nhận được.
Rất nhanh, bọn người thanh niên nam tử giao Tử Tinh Thạch, lên hải hạm.
- Các hạ là người Vân gia?
Ánh mắt của Tần Tam Vọng rơi vào trên người thanh niên nam tử, hỏi.
Thanh niên nam tử cười cười nói:
- Tại hạ Vân gia Thiếu chủ Vân Thiên Minh, bái kiến Tần tiền bối!
Tần Tam Vọng nhìn thoáng qua Vân Thiên Minh nói:
- Kiếm Thần đảo này vô cùng hung hiểm, ngươi thật sự muốn đi?
Vân Thiên Minh cười nói:
- Học hỏi kinh nghiệm a.
Tần Tam Vọng nhìn thoáng qua ba lão giả sau lưng Vân Thiên Minh, sau đó nói:
- Tùy ngươi vậy!
Nói xong, hắn quay người rời đi, rất nhanh, hải hạm bị thúc dục, chạy tới phương xa.
Sau khi hải hạm bị thúc dục, Dương Diệp quay người nhìn vê phía Manh Nữ ở xa xa, lúc này Manh Nữ vẫn như trước kia, mặt nhìn về phía Kiếm Thần đảo, cũng không nhúc nhích!
- Sau khi trở về, phải hỏi một chútI
Dương Diệp quyết định chủ ý, đối với người U Minh điện, hắn ngoại trừ có hảo cảm, còn có hiếu kỳ thế lực thần bí kia! Cái thế lực này, thật sự quá thân bí, đặc biệt là những điện hạ kia, từng cái đều cực kỳ nghịch thiên!
Đúng lúc này, Vân Thiên Minh cùng ba tên lão giả phía sau hắn đi tới bên Dương Diệp, thấy thế, Dương Diệp nhíu mày.
- Bán Thanh, ngươi lại để cho ca lo lắng!
Vân Thiên Minh bước nhanh đi đến trước mặt Vân Bán Thanh, thò tay muốn kéo tay Vân Bán Thanh, bất quá Vân Bán Thanh lại vọt đến một bên, trong mắt chán ghét không che dấu chút nào nói:
- Cút xa một chút!
- Tiện tỳ, ngươi dám cùng Thiếu chủ nói chuyện như thế? Sau lưng Vân Thiên Minh, một lão giả áo đen bước ra một bước, một cỗ khí thế Đế Giả trấn áp về phía Vân Bán Thanh.
Sắc mặt Vân Bán Thanh lập tức trắng bệch, thân thể càng thiếu chút nữa co quắp ngã xuống đất, bất quá nàng lại chống được. Tên lão giả áo đen kia hừ lạnh một tiếng, lần nữa bước ra một bước, khí thế Đế Giả so với trước mạnh hơn không chỉ một lần, Vân Bán Thanh nhịn không được, cả người co quắp ngã xuống.
Bất quá đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên thò tay giữ nàng lại, Vân Bán Thanh lập tức cảm giác mình thân thể buông lỏng, bởi vì thời điểm Dương Diệp kéo tay nàng, áp lực trên người nàng lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Nàng khiếp sợ nhìn Dương Diệp, Dương Diệp nhìn nàng cười Cười, sau đó nói:
- Không có sao chứ?
Vân Bán Thanh lắc đầu, trong mắt hiện lên cảm kích nói:
- Đa tại
Dương Diệp cười nói:
- Không cần cám ơn, ta là người tinh thân trọng nghĩa quá mạnh mẽ, không thể gặp người khác khi dễ nhỏ yếu, ai, cái khuyết điểm này ta sửa thật nhiêu năm cũng không bỏ được!
Vân Bán Thanh: Mọi người ở bên cạnh sững sờ, người này không phải là choáng váng chứ?
Anh hùng cứu mỹ nhân cũng phải nhìn tình huống ah! Người ta có ba tên Đế Giả ahl
Ánh mắt lão giả áo đen kia rơi vào trên người Dương Diệp nói:
- Tỉnh thần trọng nghĩa quá mạnh mẽ? Buồn cười!
Nói xong, hắn muốn lần nữa phóng thích ra khí thế Đế Giả, nhưng lúc này, Dương Diệp lại nhìn về phía Tân Tam Vọng nói:
- Tân quản sự, ngươi mới vừa nói không được ở trên hải hạm động thủ, hiện tại hắn công nhiên động thủ, đây là không để Vọng Hải Thành cùng Tân quản sự ngươi vào mắt nhai
Mọi người:
Tần quản sự nhìn Dương Diệp một cái, sau đó nhìn về phía Vân Thiên Minh, Vân Thiên Minh không có để ý Tần quản sự, mà nhìn vê phía Vân Bán Thanh nói:
- Bán Thanh, nam nhân này là ail
- Bằng hữu!
Vân Bán Thanh lạnh nhạt nói. - Bằng hữu?
Vân Thiên Minh nói:
- Ta xem không giống a, hắn rất quan tâm ngươi!
- Không liên quan gì tới ngươi!
Vân Bán Thanh nói.
- Không có sao?
Vân Thiên Minh nói:
- Ta là nhị ca của ngươi, như thế nào không quan hệ với ta?
- Nhị ca?
Thần sắc của Vân Bán Thanh đột nhiên dữ tợn lên...
- Ngươi cũng xứng làm ca ca? Có muốn ta nói sự tình câm thú của ngươi năm đó muốn làm cho mọi người nghe không, để cho tất cả mọi người biết Vân gia Thiếu chủ đến tột cùng là người cầm thú như thế nào?
Vân Thiên Minh nhìn Vân Bán Thanh nửa ngày, sau đó nói:
- Hiện tại phụ thân đã bế quan, Vân gia do ta làm chủ. Cho nên...
Nói xong lời cuối cùng, khóe miệng Vân Thiên Minh nổi lên dáng tươi cười nói: - Mẹ cùng đệ đệ của ngươi, ah, cũng là đệ đệ của ta, hiện tại bọn hắn qua cũng không tệ lắm, bất quá không biết vê sau sẽ như thế nào!
- Ngươi!
Vân Bán Thanh kinh hãi nhìn Vân Thiên Minh.
- Ngươi muốn làm gì!
- Muốn làm cái gì?
Vân Thiên Minh đánh giá Vân Bán Thanh, cười nói:
- Ngươi biết rõ ta muốn làm cái gì, không phải sao?
Nghe vậy, Vân Bán Thanh như bị sét đánh, lùi vê sau mấy bước, quát ầm lên:
- Tuy chúng ta không phải cùng mẹ sinh ra, nhưng ta cũng là em gái ruột của ngươi! Chúng ta có huyết thống al
- Ngươi đương nhiên là em gái ruột của tai
Vân Thiên Minh nói:
- Hảo muội muội của ta, hiện tại ca có chút việc tìm ngươi thương lượng, đến bao sương của ta. Ngươi nhất định sẽ đến, dù vì mẹ cùng đệ đệ của ngươi, ngươi cũng nhất định sẽ tới, đúng không?
Nói xong, hắn cười cười, sau đó xoay người rời đi. Vân Bán Thanh ngẩn người, một lát sau, nàng giơ chân lên bước đi theo Vân Thiên Minh.
- Chậm đãi
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên đứng ra, hắn nhìn vê phía Vân Bán Thanh nói:
- Vân cô nương, tuy các ngươi nói mịt mờ, nhưng ta cũng nghe rõ. Ngươi cùng người này hẳn là huynh muội cùng cha khác mẹ, mà người này lại đánh chủ ý ngươi, chậc chậc Dương... Diệp Dương ta đời này coi như được chứng kiến rất nhiều biến thái, nhưng loại biến thái này, còn là lần đầu tiên gặp, thật sự là tăng kiến thức.
Vân Thiên Minh đột nhiên quay người đi tới trước mặt Dương Diệp, nhìn Dương Diệp nói:
- Người, phải có tự biết! Anh hùng cứu mỹ nhân? Trước xem một chút mình là mặt hàng gì, ngươi biết rõ mình là một mặt hàng gì sao? Nếu như không biết, ta đến nói cho ngươi biết. Ngươi ở trong mắt ta, chính là một mặt hàng không nhập lưu, không nhập lưu, hiểu chưa?
Nói xong, hắn cười lạnh, sau đó nhìn vê phía Vân Bán Thanh đang mất hồn nói:
- Sự kiên nhẫn của ta không có bao nhiêu! Ngươi phải biết, vì chờ đợi ngày này, ta đã đợi quá lâu. Cho nên, phụ thân vừa bế quan, ta lập tức tới tìm ngươi, hiện tại, lập tức đến!
Đúng lúc này, Dương Diệp quay đầu nhìn vê phía Tần Tam Vọng nói:
- Trên hải hạm không được động thủ?
Tần Tam Vọng nhìn Dương Diệp, đang muốn nói chuyện, lúc này Dương Diệp lại nói:
- Không được, ta thật sự là nhịn không được. Vấn đề này, chờ ta đánh xong lại nói al
Nói xong, ở trong ánh mắt của mọi người, Dương Diệp trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.