Chương 2376: Khiếp sợ (2)
Chương 2376: Khiếp sợ (2)Chương 2376: Khiếp sợ (2)
- Nguyên lai là vì việc này ah! Ân, hắn xác thực là ta giết.
Lâm Hoang nhíu mày, sau một khắc, hắn đột nhiên biến mất tại nguyên chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trên đỉnh đầu Dương Diệp, cùng lúc đó, trong tay hắn chẳng biết lúc nào xuất hiện một thanh trường thương. Trên không trung, tay phải Lâm Hoang nắm lấy trường thương đâm tới Dương Diệp!
Nhưng sau một khắc, tất cả mọi người ngây dại!
Bởi vì trường thương của Lâm Hoang bị Dương Diệp cầm trong tay!
Đồng tử Lâm Hoang co rụt lại, trong mắt tràn đầy thần sắc hoảng sợ, lúc này Dương Diệp câm chặt mũi thương chấn động mạnh một cái.
PHỐC!
Lâm Hoang phun ra một ngụm máu, tay rạn nứt ra, sau đó cả người như diều đứt dây bay ra ngoài.
Dương Diệp đang muốn xuất thủ lần nữa, lúc này lão giả kia xuất hiện ở trước mặt hắn, sau đó một cổ uy áp Để Giả cảnh kinh khủng nghiền áp đến.
Dương Diệp oanh ra một quyền! Oanhl
Uy áp Đế Giả biến mất, đón lấy cả người Dương Diệp bắn ra, một quyên oanh vê phía lão giả kia.
Lão giả nhíu mày, trong mắt có một tia ngưng trọng, không dám khinh thường, cổ tay hắn khẽ động, một côn sắt đen kịt xuất hiện, sau đó hắn nắm côn sắt mạnh mẽ quét về phía Dương Diệp. Dương Diệp cũng không tránh né, nắm đấm y nguyên oanh qua.
Oanhl
Quyên côn chạm vào nhau, lão giả cả người mang côn run lên, sau đó ở trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, liên tục lùi về phía sau.
Dương Diệp không có dừng lại, chân phải mãnh liệt đạp mặt đất, cả người bắn ra, sau đó một cước đá về phía lão giả. Lão giả kinh hãi, trường côn rời khỏi tay, bắn mạnh tới Dương Diệp.
OanhI
Côn sắt bị Dương Diệp đá vỡ, mà lúc này, lão giả kia đã ở bên ngoài trăm trượng, cùng lúc đó, trong tay hắn lại nhiều ra một cây côn sắt.
Dương Diệp không có xuất thủ, hắn nhíu mày, bởi vì khí tức của lão giả này càng ngày càng mạnh, một cỗ lực lượng cuồng bạo từ trong côn sắt không ngừng phun ra. Lúc này, thân hình lão giả khẽ động, bắn mạnh tới Dương Diệp, bởi vì tốc độ quá nhanh, bởi vậy những nơi hắn đi qua, để lại từng tàn ảnh giống như thực chất.
- Côn diệt bát phương!
Trong tràng đột nhiên vang lên thanh âm của lão giả, sau đó vô số côn ảnh xuất hiện ở giữa sân, bao phủ Dương Diệp vào.
Bành bành bành...
Ở trong côn ảnh, truyền đến từng thanh âm nổ vang, đại địa cùng không gian kích động lên. Người chung quanh không ngừng lui về sau, sợ bị ảnh hướng đến.
Một bên, thần sắc của Vân Bán Thanh rất bình tĩnh. Trong tràng không có người rõ ràng thực lực của Dương Diệp hơn nàng, đừng nói một Đế Giả, dù đến hai gã Đế Giả, cũng không nhất định làm gì được Dương Diệp.
OanhI
Lúc này, trong tràng đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, sau đó vô số côn ảnh hóa thành hư vô, cùng lúc đó, Dương Diệp cùng lão giả xuất hiện ở trong tâm mắt mọi người. Hai người cách xa nhau trăm trượng, lúc này Dương Diệp cùng lúc trước không có biến hóa gì, mà khóe miệng lão giả kia lại có một vòng đỏ thẫm cực kỳ dễ làm người khác chú ý, hơn nữa cây gậy trong tay chỉ còn một nửa. Đế Giả bị thương?
Trong đầu mọi người trống rỗng, Lâm Hoang mở to mắt nhìn Dương Diệp, trong mắt tràn đầy khó có thể tin, hắn không nghĩ tới Dương Diệp lại có thể kích thương cường giả Đế Giả cảnh! Hắn là biết rõ thực lực của lão giả, nếu như hắn toàn lực, có thể cùng Đế Giả bình thường tranh tài, nhưng hắn tuyệt đối không có khả năng cùng lão giả này kịch chiến.
Cường giả Đế Giả cảnh cũng có mạnh có yếu, mà lão giả này, so với Đế Giả bình thường mạnh hơn rất nhiều!
- Ngươi đến tột cùng là ail
Lão giả nhìn Dương Diệp, thân sắc vô cùng ngưng trọng.
Dương Diệp nhìn tay phải của mình, ở trên tay phải trải rộng côn ấn. Tử khí trong cơ thể bắt đầu khởi động, dũng mãnh lao tới cánh tay, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn lão giả nói:
- So với Đế Giả bình thường mạnh hơn rất nhiều, bất quá vẫn còn có chút chưa đủ!