Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2326 - Chương 2393: Nếu Người Lấn Ta, Ta Tất Sát Người! (1)

Chương 2393: Nếu người lấn ta, ta tất sát người! (1) Chương 2393: Nếu người lấn ta, ta tất sát người! (1)Chương 2393: Nếu người lấn ta, ta tất sát người! (1)

Bên trong có người!

Người này còn nhận ra mình!

Lúc này đầu Dương Diệp có chút mộng. Hắn nhìn vê phía Vân Bán Thanh, lúc này trong mắt Vân Bán Thanh cũng tràn đầy khó hiểu. Dương Diệp là lần đầu tiên đến Kiếm Thần đảo, điểm này nàng có thể xác định, mà bên trong thậm chí có người, hơn nữa còn nhận ra Dương Diệp, này thật là có chút không thể tưởng tượng.

- Vào không?

Vân Bán Thanh hỏi.

Dương Diệp cười cười nói:

- Hẳn không thể quay đầu trở về nha?

Đang nói, hắn lấy ra một ít Tử Tinh Thạch nuốt vào, sau đó nhìn về phía bâu trời, lúc này bầu trời trôi nổi vô số thanh kiếm. Kiếm trận bị phá, những thanh kiếm này biến thành lục bình không rễ, bừa bãi phiêu phù ở không trung. Không có do dự, tay phải Dương Diệp khẽ vẫy, nhất thời những thanh kiếm kia toàn bộ lao tới, cuối cùng bị hắn cất vào.

Gần vạn thanh kiếm Chẩn Đế cấp! Dương Diệp ngẫm lại cũng cảm thấy kích động!

Đè kích động cùng hưng phấn ở trong nội tâm, Dương Diệp nói:

- Chúng ta tiến vào xem đi, bên trong không chỉ có người, còn nhận ra ta, ta thật sự rất là hiếu kỳ.

Nói xong, hai người Dương Diệp đi đến cửa đại điện.

Trong đại điện, ở vị trí chính giữa ngồi một nam tử áo bào xanh, nam tử lưng đối diện Dương Diệp và Vân Bán Thanh, bởi vậy hai ngườik nhìn không rõ dung mạo của nam tử áo bào xanh. Ngoại trừ nam tử áo bào xanh, cả đại điện không có một vật.

- Cẩn thận chút!

Bên cạnh Dương Diệp, Vân Bán Thanh lên tiếng nói.

Dương Diệp gật đầu, hắn đi đến gân nam tử áo bào xanh, khi cách nam tử áo bào xanh còn có mười trượng, một bình chướng vô hình cản lại hắn. Dương Diệp không có tới nữa, mà ngừng chân nói:

- Các hạ là ai, vì sao các hạ biết ta? Còn có trước đó ngươi nói chờ ta đã lâu, này lại là ý gì?

Đang nói, Dương Diệp đánh giá đối phương, nhưng thần thức của hắn mới vừa đi ra ngoài, lại như đá chìm đáy biển.

- Vấn đề của ngươi, lát nữa ta sẽ giải đáp từng cái. Nam tử áo bào xanh nói:

- Ngươi có thể trước trả lời ta mấy vấn đề được không?

- Nói đi

Dương Diệp nói.

- Trước đó ngươi sử dụng kiếm, là hung kiếm?

Nam tử áo bào xanh nói.

- Phải!

Dương Diệp nói.

Nam tử áo bào xanh trâm ngâm một lát nói:

- Hung kiếm đạt tới Hư cấp, ta ở Ngoại Vực chỉ thấy qua một lân, không nghĩ đến bây giờ lại nhìn thấy. Ngươi có thể hàng phục kiếm này, hơn nữa sử dụng... nghĩ đến phải giết qua không ít người!

- Đúng là giết qua không ítI

Dương Diệp nói.

Nam tử áo bào xanh trầm mặc rất lâu, sau đó nói:

- Người thế gian, nếu khi dễ ngươi, lấn ngươi, nhục ngươi, cười ngươi, khinh ngươi, tiện ngươi, lừa ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào? Dương Diệp cười nhẹ, sau đó nói:

- Giết! Nếu người lấn ta, ta tất sát người!

- Nếu trăm vạn người lấn ngươi, ngươi cũng muốn giết sạch?

Nam tử áo bào xanh nói.

- Có gì không thể?

Dương Diệp phản hỏi.

Nam tử áo bào xanh trầm mặc rất lâu, sau đó nói:

- Ngươi không có lòng nhân từi

- Lòng nhân từ, ta tự nhiên có!

Dương Diệp nói:

- Ta có lòng nhân từ, nhưng phải xem đối với người nào. Nếu đối đãi địch nhân, ngươi cũng muốn có lòng nhân từ với hắn? Không! Ta một mực tin tưởng một câu nói, nhân từ với địch nhân, là tàn nhẫn với chính mình, càng là không phụ trách với mình cùng thân nhân bằng hữu của mình. Là địch nhân, đuổi tận giết tuyệt!

- Kiếm đạo của ngươi, là ích kỷ!

Nam tử áo bào xanh nói.

- Người đều là ích kỷ!

Dương Diệp nói: - Chỉ là ta không che giấu ích kỷ của mình, cho nên này để ta lộ ra càng thêm ích kỷ!

Nam tử áo bào xanh trầm mặc rất lâu nói:

- Ngươi nói đúng, người đều là ích kỷ. Thế nhưng ngươi biết rõ không? Lúc đó, hắn vốn có thể không cần cái chết. Nhưng vì đại lục, hắn không tiếc phóng ra tất cả kiếm ý, từ Ngoại Vực đuổi trở về ngăn cản người nọ. Nếu như hắn không trở về, hắn sẽ không suy sụp. Khi đó, ta hi vọng hắn ích kỷ một lần cỡ nào ahl

Hai mắt Dương Diệp hơi nhíu, hắn tự nhiên biết rõ "hắn" trong miệng nam tử áo bào xanh nói là ai, này dĩ nhiên là Kiếm Vô Cực. Hắn đánh giá nam tử áo bào xanh nói:

- Ngươi đến tột cùng là ail

- Đừng gấp, đợi lát nữa ta sẽ giải đáp tất cả! Rất nhiều năm không có cùng người nói chuyện, để ta muốn nói nhiều một chút!

Nam tử áo bào xanh nói:

- Lúc đó ta hỏi hắn vì sao biết rõ người nọ không thể địch, còn phải về. Hắn nói, rất nhiều người một khi lên cao rồi, lại quên mất mình là từ phía dưới đi lên, nhưng ta không phải, ta biết đứng ở chỗ càng cao, trách nhiệm sẽ càng lớn! Hắn làm được. Đến chết, hắn cũng không do dự, cho dù vị kia cố ý bỏ qua hắn, nhưng hắn y nguyên không rời khỏi, thẳng đến chiến chết. Đang nói, hắn ngừng ngừng một chút:

- Nếu như là ngươi, ngươi khẳng định sẽ không trở về, đúng không?

Dương Diệp cười nhẹ một tiếng nói:

- Ta sẽ vì thân nhân cùng bằng hữu của mình mà chiến, nhưng ta sẽ không vì người trong thiên hạ mà chiến.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0