Chương 2541: Nhiếp gia hối hận! (1)
Chương 2541: Nhiếp gia hối hận! (1)Chương 2541: Nhiếp gia hối hận! (1)
Đối đầu với Yêu tộc sao?
Nếu như không có Nhiếp gia, Dương Diệp có lẽ sẽ giúp bọn họ đối đầu với Yêu tộc. Dù sao Yêu tộc xuôi vê phía nam, đối với hắn cũng không có ích lợi gì. Nhưng chuyện này rõ ràng chính là Nhiếp gia cô ý gây ra, mục đích của Nhiếp gia chính là muốn lợi dụng đám người bọn họ đi kìm chế Yêu tộc. Mà khi đám người bọn họ liều mạng kìm chế Yêu tộc, Nhiếp gia lại từ bên trong tranh giành lợi ích, hắn tất nhiên sẽ không làm loại chuyện này!
Nói trắng ra, Nhiếp gia chỉ muốn dùng đại nghĩa Nhân tộc tới đạo đức để lừa tất cả mọi người.
Người ba tông ba thành phải ở lại chống Yêu tộc, ngoại trừ vĩ đại nghĩa Nhân tộc ra còn có một nguyên nhân chính là căn bản của bọn họ đều ở Ấn Vực, một khi giơ dấy núi Kình Thiên bị phá, tất cả mọi thứ của bọn họ ở Ấn Vực sẽ biến mất. Cho nên, bọn họ biết rõ chuyện này có điều gì đó không ổn, nhưng vẫn phải ở lại chỗ này cùng Nhiếp gia chống lại Yêu tộc.
Dương Diệp?
Hắn ở Ấn Vực chỉ có Thiên Sát Các, người Thiên Sát Các đều đã rút ra khỏi Ấn Vực. Có thể nói, bây giờ ở Ấn Vực, hắn đã không bất kỳ lo lắng nào. Còn nữa, vì sao Yêu tộc phải đánh Nhân tộc?
Còn không phải bởi vì Nhiếp gia có mưu đồ gây rối, muốn cướp đoạt bảo vật của người ta. Vì nhận được bảo vật của Yêu tộc, Nhiếp gia không tiếc phát động chiến tranh, sau đó dẫn theo tất cả huyền giả Nhân loại.
Bởi vậy, Dương Diệp sao có thể đi hỗ trợ Nhiếp gia đối đầu Yêu tộc được?
Dương Diệp không để ý tới tất cả mọi người ở đó, hắn lạnh lùng liếc nhìn Nhiếp Hồn phía xa. Lúc này, đối phương cũng đang nhìn hắn, ở trong mắt đối phương có sát ý thoáng hiện giống như thực chất. Dương Diệp không ra tay, mà thân hình thoáng động rồi lập tức biến mất. Nếu trực tiếp giao đấu thì hắn căn bản không có cách nào giết chết được đối phương.
Trừ khi là dùng kiếm ý nâng cao cảnh giới, hoặc sử dụng Kiếm Thần Ấn nâng cao kiếm ý. Nhưng hắn không dám làm vậy ở nơi này nữa. Trước đó may mắn nên kiếm ý và cảnh giới không rơi xuống. Nếu làm một lần nữa, khả năng sẽ không may mắn như vậy đâu.
Nhìn thấy Dương Diệp ẩn nấp, vẻ mặt Nhiếp Hồn càng thêm khó coi. Nếu như Dương Diệp không có Kiếm Vực, hắn muốn giết Dương Diệp thì thật sự không cần tốn quá nhiều sức lực. Cho dù Dương Diệp nâng cao kiếm ý hoặc cảnh giới cũng vậy. Nhưng Dương Diệp có Kiếm Vực trực tiếp áp chế pháp tắc thời gian của hắn. Không có pháp tắc thời gian, hắn cũng chỉ mạnh hơn Hư Giả bình thường một chút mà thôi!
Nói đơn giản một chút, bây giờ hắn không có cách nào bắt Dương Diệp được!
Vừa nghĩ tới Nhiếp gia tổn thất hơn mười tên Hư Giả, mấy trăm Đế giả, Nhiếp Hồn lại thấy trái tim như đang rỉ máu. Những người đó đều là do Nhiếp gia bồi dưỡng không biết bao nhiêu năm mới có được! Mà bây giờ, chỉ trong thời gian hai ngày ngắn ngủi, tất cả đêu không còn. Sở dĩ mọi chuyện biến thành như vậy đều do một quyết định của Nhiếp Thiên!
Giữa Nhiếp gia cùng Dương Diệp tuyệt đối không mâu thuẫn gì không thể hòa giải, Nhiếp Thiên lại nóng đầu lên, muốn chơi sách lược cân đối gì, giúp đỡ Nguyên gia giết chết người Thiên Sát Các. Lúc này thì hay rồi, người không có giết được, trái lại hại chết nhiều người của Nhiếp gia như vậy, ngay cả Nhiếp Thiên cũng ngã xuống.
Được một mất mười!
Thật sự là được một mất mười!
Âm!
Đúng lúc này, tất cả Kình Thiên Phong bắt đầu chấn động mãnh liệt, tất cả mọi người ở đó vô cùng kinh ngạc mà vội vàng quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một đám voi với hình thể giống như núi lớn đang chạy từ phía xa về phía Kình Thiên Phong bên này. Những con voi này thật sự quá lớn, chỉ riêng độ cao đã gân trăm trượng, hoàn toàn chính là một ngọn núi lớn.
Ở trên thân con voi này đều khoác giáp màu đen bằng vẩy dày, đặc biệt vị trí đầu còn có một cái gai nhọn, dài sắp tới mười trượng đầy sắc bén!
Số lượng đám voi khổng lồ này không phải quá nhiều, chỉ khoảng hai trăm con. Cho dù số lượng có hơi ít, nhưng vẻ mặt của đám người Kình Thiên Phong lại biến hóa kịch liệt, bởi vì bọn họ đã có thể tưởng tượng được nếu để cho những tất cả bọn chúng tiếp cận Kình Thiên Phong, không cần phải nói, Kình Thiên Phong căn bản không chịu nổi sự công kích của bọn chúng.
Mà ở phía sau đám voi khổng lồ này còn có một đám yêu thú với dáng vẻ cao lớn, chúng có hình của con trâu, nhưng chỉ có hai cái chân và đứng thẳng. Thân hình cao tới gần ba trượng, ở trong tay bọn chúng đều cầm một tiêu thương màu đen, số lượng vừa vặn ba nghìn con. Bọn chúng theo sát phía sau đàn voi khổng lồ. Trên người chúng mặc giáp màu đen, bước chân chỉnh tê, khí thế rất mãnh liệt.
Ở bên trái đám yêu thú này là một đám yêu thú hình dạng giống như Kiếm XỈỉ Hổ, những thân yêu thú mặc giáp màu đen với số lượng chỉ có một nghìn. Bọn chúng theo sát đàn voi khổng lồ dẫn đầu, bước chân cũng chỉnh tê, hoàn toàn không mất trật tự. Mà ở bên phải đám yêu thú này là một đám hùng sư toàn thân bốc lên ngọn lửa, cho dù những con hùng sư này chỉ có năm trăm, nhưng hình thể to lớn, hơn nữa khí thế hùng hậu, là một đội yêu thú mạnh nhất sau đám voi khổng lồ kial
Trên mặt đất, ngoại trừ ba đội yêu thú này thì còn có một đội yêu thú đặc biệt dễ làm cho người khác chú ý, đó chính là đám trăn lớn ở ngoài cùng bên trái, những con trăn lớn có thân màu đen, quả thực có thể to bằng đám voi khổng lồ. Đội ngũ bọn chúng rất chỉnh tề, đi theo bước chân của đám voi khổng lồ bò về phía Kình Thiên Sơn.
Cho dù số lượng chỉ có không đến một trăm, nhưng lại khiến người ta cảm giác áp lực nặng nề, đặc biệt chỉ nhìn hình thể này cũng khiến người ta kinh sợ.
Ngoại trừ trên mặt đất, ở trên bầu trời là một đám đại bàng với màu xanh lam đậm. Mỗi con đều cực kỳ khổng lồ, đặc biệt là lúc chúng giang cánh ra bay trên bầu trời, nơi đó lập tức tối sâm xuống, giống như đêm tối đã tới. Ở trên lưng những con đại bàng này là những con sói lớn màu đỏ. Những con Xích Lang nhe răng nanh, vẻ mặt dữ tợn, trong mắt lộ ra vẻ hung dữ như muốn muốn cắn người khác.
Ở phía xa trong không trung có một con vân điêu màu vàng. Vân điêu dài rộng gân mấy trăm trượng, là một con lớn nhất trong tất cả yêu thú ở đó.
Con vân điêu này là Hư Giail
Ở trên lưng vân điêu có hai người đang đứng, chính là Yêu Hậu và Mạt Tiểu Lãnh.
Nhìn thấy trận thế của Yêu tộc như vậy, sắc mặt mọi người trên Kình Thiên Phong rất khó coi. Ban đầu bọn họ cho rằng thực lực của yêu tộc cũng chỉ mạnh hơn bọn họ một chút mà thôi, nhưng hiện tại xem ra người ta đâu chỉ mạnh hơn bọn họ một chút chứ? Là mạnh hơn rất nhiêu đấy!
- Bình tính!
Lúc này, Nhiếp Hồn đột nhiên nhìn lướt qua mọi người, nói:
- Cho dù Yêu tộc có trận thế lớn, nhưng chúng ta có Kình Thiên Phong là nơi hiểm yếu, bọn họ không làm gì được chúng ta đâu. Bảo tất cả mọi người chuẩn bị, chờ đợi mệnh lệnh của ta.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, sau đó khẽ gật đầu. Lúc này, dĩ nhiên bọn họ không thể xuất hiện nội loạn gì được.
Nhiếp Hồn vung tay phải lên, trên vách núi Kình Thiên Phong lập tức xuất hiên gần vạn nòng pháo màu đen.
- Tấn công!
Nhiếp Hồn chợt hạ tay phải xuống, vạn pháo lập tức bắn ra. Gần vạn chùm tia sáng bắn ra nhanh như điện chớp về phía đại quân của những yêu thú đối diện.
Phía xa, Yêu Hậu trên vân điêu hơi nâng tay phải lên và nhẹ nhàng hạ xuống:
- Ngự