Chương 2600: Ăn rồng (2)
Chương 2600: Ăn rồng (2)Chương 2600: Ăn rồng (2)
Hơn nữa, lúc này kiếm ý của hắn đã bắt đầu cắn trả!
Đúng lúc này, nữ tử mù xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, sau đó nàng chỉ điểm một cái vào giữa chân mày của Dương Diệp, Dương Diệp lập tức cảm giác có một lực lượng thân bí tiến vào trong đầu hắn. Sau khi lực lượng này xuất hiện, đầu hắn lập tức tỉnh táo hơn rất nhiều, hơn nữa, lực lượng phản phệ hình như cũng giảm bớt một ítl
Nữ tử mù thu tay về, nói:
- Đi điều tức một lát đi, đừng để cho kiếm ý cắn trả, còn lại cứ giao cho tai
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó cơ thể thoáng di chuyển, xuất hiện
ngoài vạn trường. Tuyệt chiêu của hắn đều đã dùng ra hết, nhưng vẫn không thể giết chết Kiếm Hư... Bây giờ hắn ở chỗ này chỉ trở thành gánh nặng cho Cùng Kỳ cùng nữ tử mù.
Không để ý tới chiến đấu, Dương Diệp ngồi xếp bằng dưới đất, sau đó lấy ra Tử Tinh thạch bắt đầu hấp thu. Theo năng lượng tràn vào, vòng xoáy nhỏ trong cơ thể hắn lập tức xoay tròn, sau đó một tia tử khí từ bên trong vòng xoáy nhỏ chảy ra, cuối cùng tản vào tứ chi bách hài của hắn, chữa trị thương tích cơ thể do Kiếm Hư gây ra trước.
Kiếm Hư nhìn chằm chằm vào nữ tử mù, ở trong mắt hắn ngoại trừ nghiêm trọng, còn có một tia dữ tợn. Nếu như không phải vì nữ tử
mù trước mắt, hắn đã sớm nhận được Tinh Hà Kiêm Đô, đồng thời rời khỏi thế giới này. Cũng bởi vì nữ tử mù nên hắn không chỉ không có được Tinh Hà Kiếm Đồ, còn thiếu chút bị giết, cho dù cuối cùng còn sống, nhưng không dám lấy mặt mũi thật sự gặp người, chỉ có thể trốn tránh...
Đều là vì nữ nhân trước mắt!
Hai mắt Kiếm Hư chậm rãi nhắm lại, kiếm ý cảnh giới nửa bước Quy Nguyên xung quanh càng lúc càng nhiều, càng lúc càng sắc bén, không gian cũng càng lúhc càng run rẩy. Yên lặng vài hơi thở, Kiếm Hư bỗng nhiên mở mắt ra, tay phải hắn kẹp lại làm kiếm chỉ, sau đó cách không chỉ một cái vê phía nữ tử mùd trước mặt.
Oongl
Một tiếng kiếm ngân chói tai vang vọng phía chân trời, ngay sau đó, không gian xung quanh Kiếm Hư ầm ầm đổ nát, từ ctrong hố đen không gian rất lớn có rất nhiều kiếm năng lượng màu đen nhanh chóng hiện ra, cuối cùng không ngừng bắn nhanh về phía nữ tử mù.
Vẻ mặt nữ tử mù không thay đổi, tay ngọc duỗi ra đẩy về phía trước. Trong phút chốc, rất nhiêu đường ánh sáng giống như lưu tỉnh nhanh chóng hiện ra phía sau lưng nàng, sau đó lao về phía những kiếm khí đối diện.
Âm ầm ầm...
Trong hố đen không gian có tiếng nổ lớn không ngừng vang lên.
Phía xa, Dương Diệp không nhịn được mở mắt liếc nhìn. Lúc này, nữ tử mù này cùng Kiếm Hư đều ở trong hố đen không gian, ở bên trong hố đen không gian này, kiếm khí cùng ánh sáng lấp lánh không ngừng thoáng hiện, sau đó không ngừng va chạm. Cả hố đen không gian cũng bị vặn vẹo, dường như không chịu nổi lực lượng của hai người vậy!
Cường giả chân chính!
Dương Diệp biết rất rõ ràng, đừng thấy trước đó hắn có thể đối đầu cùng Kiếm Hư, thật ra đều dựa vào trang bị toàn thân. Hơn nữa, Kiếm Hư cũng có ý định kéo dài thời gian. Nếu không, có lẽ hắn đã sớm bị đối phương giết chết. Bây giờ, giữa hắn cùng Kiếm Hư vẫn có chênh lệch rất lớn!
Người có thể tự tin, nhưng không thể tự cao tự đại, càng phải nhận rõ mình để không thể lạc mất chính mình!
- Ngaol
Đúng lúc này, trên không trung bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.
Trong lòng Dương Diệp chợt kinh ngạc, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên và lập tức sửng sốt trước cảnh tượng trên không trung. Lúc này, Cùng Kỳ tự nhiên đang ăn đuôi của con rông đen!
Hai móng của Cùng Kỳ nắm cái đuôi cực lớn của con rồng đen này, sau đó đang điên cuồng gặm ăn cơ thể con rồng đen, mặc cho con rồng đen này giấy giụa thế nào cũng chỉ vô nghĩa!
Tốc độ ăn của Cùng Kỳ có chút kinh người, phải nói là có chút biến thái, chỉ trong thời gian không đến mấy lần hít thở, hắn đã ăn hết một phần mười cái đuôi của con rồng đenl
Hơn nữa hắn càng ăn càng nhanh...
Về phần con rồng đen này, lúc này trong con ngươi rất lớn của nó đầy vẻ hoảng sợ, dường như để thoát khỏi Cùng Kỳ, cơ thể hắn xoay ngang, không ngừng thu nhỏ lại. Chẳng bao lâu, hình thể của hắn thu nhỏ đến trăm trượng. Sau khi nhỏ đi, hắn trực tiếp bay về phía vùng biển Kiếm Thần bên dưới.
- Đừng để cho hắn tiến trong biển!
Đúng lúc này, giọng nói nữ tử mù bỗng nhiên vang lên ở trong không trung.
Không cần nữ tử mù nói, Cùng Kỳ đã trực tiếp hóa thành một đường ánh sáng màu đen xông về phía con rông đen. Tốc độ của con rồng đen rõ ràng không nhanh bằng Cùng Kỳ, trong nháy mắt đã bị Cùng Kỳ đuổi kịp. Sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp, Cùng Kỳ trực tiếp nắm lấy đuôi của con rồng đen và kéo nó tới trong không trung, lại bắt đầu gặm.
- Ngao...
Trên không trung không ngừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết thê lương của Ma Long, trong giọng nói đây vẻ khủng hoảng, vẫn có ự tuyệt vọng!
Cùng Kỳ lại không để ý tới Ma Long, móng vuốt không ngừng xé rách con rồng đen, cơ thể con rồng đen dần dần bị phân thây, con rồng đen nhìn rất là khủng khiếp còn sống... chỉ có thể nhìn cơ thể của mình không ngừng bị Cùng Kỳ xé rách thành vô số mảnh, sau đó bị Cùng Kỳ ăn...
Qua khoảng hơn mười hơi thở, trên không trung hoàn toàn khôi phục lại bình thường.
Lúc này, trên không trung đã không có con rồng đen nữa, chỉ có một Cùng Kỳ đang không ngừng ợ hơi.
Dương Diệp nhìn cảnh tượng như vậy thì sửng sốt rất lâu, sau đó vội vàng chỉ vê phía Kiếm Hư, nói:
- Cùng Kỳ lão huynh, giết chết hắn!
Cùng Kỳ liếc nhìn Dương Diệp, sau đó quay đầu lại nhìn vê phía Kiếm Hư, tiếp theo, hắn bắn nhanh về phía Kiếm Hư.
Phía xa, khi thấy Cùng Kỳ bắn nhanh đến, vẻ mặt Kiếm Hư lập tức trắng bệch, trong mắt còn có một tia tuyệt vọng.
Nữ tử mù cũng không nhàn rỗi, cơ thể thoáng di chuyển, hóa thành một đường ánh sáng xông về phía Kiếm Hư.
Kiếm Hư có thể ngăn cản Cùng Kỳ cùng nữ tử mù liên thủ sao?
Tất nhiên không thể!
Ngay vào lúc Kiếm Hư sắp chết, một cột ánh sáng bỗng nhiên từ phía dưới phóng lên cao, tiếp theo có một bóng trắng xuất hiện ở trước mặt Kiếm Hư.
Âm!
Một khí thế đáng sợ từ trong bóng trắng này lao ra, khiến nữ tử mù và Cùng Kỳ đang xông về phía Kiếm Hư lập tức bị chấn động đến ngoài nghìn trượng.
Dương Diệp: