Chương 2804: Ngũ Hành Bất Diệt Thể! (2)
Chương 2804: Ngũ Hành Bất Diệt Thể! (2)Chương 2804: Ngũ Hành Bất Diệt Thể! (2)
Thế nhưng đều chết ở chỗ này rồi.
Ánh mắt Dương Diệp rơi vào trên thị cốt của những Yêu thú kia, từ thi cốt là nhìn không ra Yêu thú gì, bất quá hình thể của những Yêu thú này không lớn, phải nói rất nhỏ, lớn cở người bình thường!
Đúng lúc này, sắc mặt Dương Diệp đột nhiên biến đổi, cả người nhẹ nhàng lui mấy trăm trượng, đồng thời hắn vô cùng đề phòng, rất nhanh cách đó không xa, một thi tốt nhân loại đột nhiên chuyến động, một trung niên xuất hiện ở trên hài cốt, thân thể trung niên là hư ảo, hiển nhiên đây là một hồn phách.
- Ta cho rằng sẽ không thấy được nhân loại nữa.
Ánh mắt trung niên rơi vào trên người Dương Diệp.
- Không nghĩ tới, nhiều năm như vậy, vậy mà lại có người đến. Hơn nữa còn là một Hư Giả cảnh, Hư Giả cảnh, thật làm cho người khó có thể tin.
- Tiền bối là?
Dương Diệp hỏi.
Trung niên lắc đầu.
- Không có ý nghĩa rồi. Giúp ta một việc được không? Dương Diệp nhìn thoáng qua trung niên.
- Mời nói.
Trung niên cúi đầu nhìn thoáng qua những thi cốt chung quanh, sau đó nói:
- Nếu như ngươi có thể đi ra ngoài, mang thi cốt chúng ta ra ngoài, sau đó tìm một chỗ mai táng.
Nói đến đây, hắn dừng một chút, sau đó lại nói:
- Những thi cốt Yêu thú này cũng cùng nhau mang ra ngoài, đều là chút ít Yêu thú đáng thương...
- Yêu thú đáng thương?
Dương Diệp khó hiểu.
- Vĩnh viễn bị giam cầm, cho dù chết, cũng không cách nào tiến nhập Luân Hồi, ngươi nói đáng thương hay không?
Trung niên nói.
- Tiền bối biết rõ lai lịch của Hung Vực này?
Dương Diệp hỏi.
- Biết rõ một ítI
Trung niên nói:
- Ta biết rõ, ngươi cũng muốn biết, nhưng cái này đối với ngươi không có lợi, ngươi còn rất yếu, biết rõ sự tình như thế này, sẽ chất.
Dương Diệp trâm mặc, đối phương nói hắn yếu, kỳ thật người ta nói cũng có đạo lý. Không cần phải nói, thực lực của trung niên trước mắt khẳng định không phải hắn có thể so sánh.
Lúc này, trung niên đột nhiên cong ngón búng ra, một quyển trục xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
- Huyền kỹ mạnh nhất của ta, đối với ngươi bây giờ, có lẽ rất có trợ giúp, cái này xem như là tạ lễ của tal
Dương Diệp tự nhiên sẽ không cự tuyệt, thu quyển trục vào, sau đó nói:
- Trước kia tiên bối nói, ở chỗ này, không cách nào tiến nhập Luân Hồi, đây là ý gì?
Trung niên trâm mặc hồi lâu, sau đó nói:
- Nơi đây, có lực lượng thần bí, phàm là người vẫn lạc ở chỗ này, kể cả Yêu thú, vĩnh viễn không cách nào tiến nhập Luân Hồi. Luân Hồi, thực lực của ngươi bây giờ yếu kém, còn không tiếp xúc đến Luân Hồi, ngày sau ngươi sẽ minh bạch Luân Hồi là như thế nào, cũng sẽ minh bạch, cái này đối với tu luyện giả chúng ta ý vị như thế nào.
Luân Hồi? Dương Diệp còn muốn nói điều gì, nhưng trung niên lại lắc đầu, sau đó nói:
- Ta không có thời gian rồi. Ta chết quá lâu, sợi năng lượng này có thể bảo trì đến bây giờ, có thể nói là kỳ tích, không cách nào trả lời ngươi qáu nhiều vấn đề.
Nói xong, hắn cong ngón búng ra, một Long ấn lớn cỡ bàn tay xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, Dương Diệp đang muốn hỏi, nhưng Long ấn lại trực tiếp chui vào mi tâm Dương Diệp.
- Đây là?
Dương Diệp nhìn vê phía trung niên.
- Một tín vật!
Trung niên nói:
- Nếu có một ngày ngươi đến một quốc gia tên là Âm Nguyệt Đế Quốc, nếu như ngươi cảm thấy Hoàng Đế kia không tệ mà nói, cho hắn thứ này, nếu như ngươi cảm thấy hắn không được, vậy thì dùng vật ấy phế hắn đi, thay ta ở trong hoàng thất tìm một người ngươi cảm thấy không tệ, để cho hắn chưởng quản Đế Quốc. Với tư cách thù lao, trong ấn che dấu Ngũ Hành Bất Diệt Thể, ngươi có thể tu tập.
Âm Nguyệt Đế Quốc? Ngũ Hành Bất Diệt Thể? Người trước mắt là ai? Sao lại tới đây? Dương Diệp có chút mộng, hắn có rất nhiều nghi vấn, đang muốn hỏi, lúc này trung niên kia đột nhiên nói:
- Vị bằng hữu sau lưng ngươi kia, nàng...
- Vị bằng hữu sau lưng kia?
Dương Diệp vốn ngẩn người, sau đó toàn thân sởn hết cả gai ốc...
- Ngươi có thể gặp nàng? Ngươi vậy mà có thể gặp nàng?
Nghe Dương Diệp nói, trung niên kia cũng ngẩn người, lập tức nói:
- Ngươi và nàng...
Trung niên lời còn chưa dứt, một làn gió đột nhiên lóe lên, sau đó trung niên kia trực tiếp biến mất.
Dương Diệp: