Chương 2978: Đúng, lại chờ đùa một chút! (2)
Chương 2978: Đúng, lại chờ đùa một chút! (2)Chương 2978: Đúng, lại chờ đùa một chút! (2)
Man Sư nói.
- Vì sao?
Dương Diệp không hiểu.
Man Sư nói:
- Chờ hoàn toàn xác định sở hữu của những phù miễn dịch, cũng chính là khi những yêu thú tương đối mệt mỏi, khi đó sẽ tương đối an toàn hơn. Nếu không, nếu như bây giờ tiến đến, nếu chẳng may có yêu thú kích động thì chúng ta rất có khả năng bị bao vây tấn công. Hơn nữa, chờ những phù miễn dịch xác định sự sở hữu, cũng là khi những đoàn thể nhỏ nắm giữ phù miễn dịch muốn rời đi. Khi đó, những người còn lại đánh cược lần cuối cùng, áp lực của chúng ta cũng sẽ bớt đi một chút!
- Hiểu rõi
Dương Diệp khẽ gật đầu, bây giờ nếu như bọn họ rời đi, rất có khả năng sẽ bị bao vây tấn công, nhưng đợi lát nữa, những người nắm giữ phù
miễn dịch đều sẽ lựa chọn rời đi, khi đó là thời điểm loạn nhất, cũng là thời điểm tốt nhất để bọn họ rời đi.
Thời gian trôi qua từng chút một, rất nhanh, một phù miễn dịch cuối cùng bị một con yêu thú hình thể rất lớn thu được, những đoàn thể nhỏ thu được phù miễn dịch lập tức đều phóng về phía những truyền tống trận.
- ĐỊI
Man Sư vừa dứt lời, cơ thể thoáng di chuyển, phóng về phía truyền tống trận.
Dương Diệp cùng Hổ Mông còn Cuồng Cảnh cũng lập tức đi theo.
Bởi vì sớm có sự chuẩn bị, bởi vậy bọn họ rất nhanh đã đến trước một truyền tống trận trong đó, Man Sư nhìn về phía Hổ Mông nói:
- Ngươi đi trước!
Hổ Mông do dự một lúc, sau đó khẽ gật đầu, bước vào trong truyên tống trận. Thực lực của hắn là yếu nhất, hắn ở lại căn bản không ngăn cản được yêu thú nào, bởi vậy, hắn đi trước hết!
Vào giây phút Hổ Mông bước vào truyền tống trận, phía xa lập tức có một đám yêu thú lao về phía Dương Diệp, số lượng yêu thú vẫn rất nhiều, có ít nhất hơn hai mươi con.
Lúc này, những yêu thú đã không chú ý được nhiều.
Đây là cơ hội cuối cùng của bọn họi
- Gào! Lúc này, Man Sư đột nhiên gâm lên giận dữ, sau đó trực tiếp khôi phục lại bản thể, tiếp theo cơ thể hắn thoáng động, đụng về phía đám yêu thú kia.
Không chỉ Man Sư, Cuồng Cảnh cũng khôi phục lại bản thể, sau đó vọt vê phía đám yêu thú kia.
Không chỉ bên phía đám người Dương Diệp họ, chỗ truyền tống trận nơi khác cũng phát sinh đại chiến.
Đánh một trận cuối cùng!
Ai cũng không muốn buông tha cơ hội này!
Không thể không nói, thực lực của Man Sư cùng Cuồng Cảnh rất khá, hai người bọn họ lại chặn lại hơn hai mươi con yêu thú, Dương Diệp còn chưa có ra tay, cũng không thể ra tay, hắn nhất định phải canh giữ ở chỗ này, đề phòng yêu thú khác đột nhiên đánh lén.
Thời gian qua rất nhanh, mười hơi thở thoáng qua đã qua, Hổ Mông hoàn toàn biến mất ở trong truyền tống trận. Sau khi Hổ Mông biến mất ở trong truyền tống trận, truyên tống trận này lập tức mờ đi.
Một truyền tống trận chỉ có thể truyên tống một người!
Mà lúc này, Man Sư cùng Cuồng Cảnh cũng ngừng lại, những yêu thú vốn đến bao vây tấn công của bọn họ cũng rút đi, chạy vê phía truyền tống trận khác.
Man Sư nhìn lướt qua ở đó, rất nhanh, ánh mắt của hắn rơi vào một truyền tống trận ở gần bọn họ, lúc này, nơi đó dang cạnh tranh kịch liệt một cách khác thường.
Hai tay Man Sư chợt vỗ một cái xuống mặt đất, thân thể cao lớn này trực tiếp đụng về phía nơi đó.
Nhìn thấy Man Sư đánh tới, yêu thú nơi đó đều vội vàng lui lại, lúc này, Man Sư nhìn về phía Cuồng Cảnh:
- Ngươi đi trước!
Cuồng Cảnh do dự một lúc, sau đó khẽ gật đầu, bước vào trong truyên tống trận, lúc này, những yêu thú xung quanh nhìn thấy Cuồng Cảnh bước vào truyền tống trận, lập tức bao vây về phía bọn họ.
Man Sư đầu tàu gương mẫu, trực tiếp xông về phía những yêu thú.
Dương Diệp vẫn không có ra tay, bởi vì có Man Sư đủ rồi. Đó cũng không phải là phân ra thắng bại, chỉ cân ngăn chặn mười hơi thở là có thể. Mà lấy thực lực của Man Sư hoàn toàn có thể ngăn chặn mười hơi thở. hắn vẫn phải đề phòng nhỡ có yêu thú đột nhiên đánh lên về phía Cuồng Cảnh trong truyền tống trận này!
Rất nhanh, Cuồng Cảnh biến mất ở truyền tống trận. Dương Diệp cùng Man Sư lập tức đi tới truyền tống trận tiếp theo, Man Sư nhìn vê phía Dương Diệp:
- Ta ở bên ngoài chờ ngươi!
Nói xong, hắn trực tiếp bước vào trong truyền tống trận.
Mà lúc này, xung quanh có hơn năm mươi con yêu thú lao về phía bọn họ.
Hai mắt Dương Diệp híp lại và bước về phía trước một bước, sau đó đánh ra một quyền!
Âm!
Một con yêu thú đứng mũi chịu sào trực tiếp bị một quyên này của Dương Diệp đánh bay, tiếp theo, đầu nắm tay của Dương Diệp nhanh chóng vung lên, cơ bản mỗi con yêu thú bị nắm đấm của hắn đánh trúng đều trực tiếp bay ra ngoài!
Lần này, Dương Diệp không nương tay!
Từng quyền đều sử dụng hết toàn lực!
Bởi vì Dương Diệp quá mức hung bạo mạnh mẽ, rất nhanh đã có một vài yêu thú dừng lại không tiến thêm. Bởi vì Dương Diệp quá khủng khiếp, cơ bản không có yêu thú nào có thể đứng vững trước một quyền của hắn!
Mười hơi thở sau, Man Sư đã biến mất ở trong trận pháp. Dương Diệp nhìn lướt qua những yêu thú xung quanh, sau đó ánh mắt rơi vào truyền tống trận cách hắn không xa này, nơi đó còn trống, bởi vì còn đang tranh!
Dương Diệp không do dự, lao đến truyên tống trận này.
Nhìn thấy Dương Diệp đi đến, vẻ mặt yêu thú ở đó lập tức thay đổi.
Vừa rồi bọn họ đã nhìn thấy thực lực của Dương Diệp. Rất nhanh, Dương Diệp đi tới trước truyền tống trận này mà không có yêu thú nào ngăn cản hắn.
Dương Diệp cũng không khách sáo, bước vào trong truyền tống trận, sau đó bóp nát phù miễn dịch!
Sau khi phù miễn dịch bị bóp nát, một ánh sáng màu vàng bao phủ lấy hắn, cùng lúc đó, truyền tống trận bắt đầu khởi động.
Không có yêu thú nào ra tay.
Rất nhanh, năm hơi thở qua đi, sáu hơi thở qua đi, khi đến hơi thở thứ tám, năm luồng khí tức khủng khiếp đột nhiên từ phía xa kéo tới, sau đó trực tiếp đánh vào chỗ trên truyền tống trận của Dương Diệp.
Âm!
Truyền tống trận chấn động mạnh, ánh sáng truyền tống này biến mất, ánh sáng màu vàng trên người của Dương Diệp cũng biến mất.
Lúc này, một người thanh niên từ phía xa đi tới, nói:
- Dương tộc, chúng ta chờ giờ phút này rất lâu rồi!
Thanh niên này chính là thanh niên mặc da thú trước đó ở bên ngoài đã bị Dương Diệp đánh bò trên mặt đất tên!
Trong truyền tống trận, Dương Diệp chậm rãi đi ra, sau đó nhìn vê phía người thanh niên mặc da thú này, nói:
- Không cho ta đi đúng không, vậy chúng ta lại tới từ từ chơi đùa một chút. Đúng, lại chơi đùa một chút!