Chương 29709: Từ nay về sau, ta làm một người tốt (1)
Chương 29709: Từ nay về sau, ta làm một người tốt (1)Chương 29709: Từ nay về sau, ta làm một người tốt (1)
Trong truyền tống trận, Dương Diệp chậm rãi mở mắt, hắn không ngờ được sẽ bị người cắt ngang, càng không ngờ người tới đánh gấy hắn là thanh niên mặc da thú trước đó đã từng bị hắn đánh.
Đây là đánh hổ không chết thành hậu hoạn à!
Dương Diệp đi từ trong truyền tống trận ra, sau đó nhìn về phía người thanh niên mặc da thú này, người thanh niên mặc da thú này cười lạnh đang muốn nói, mà vào lúc này, Dương Diệp đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lần nữa thì đã ở trước mặt người thanh niên mặc da thú này.
Người ta đến gây chuyện, nếu đã đến gây chuyện, vậy còn nói nhảm làm gì?
Trực tiếp làm thôi!
Nhìn thấy Dương Diệp không nói hai lời lại ra tay, đám người thanh niên mặc da thú này đều thoáng ngần người ra, điều này không hợp lý!
Thanh niên mặc da thú còn chưa lấy lại tinh thân, nắm đấm của Dương Diệp đã đánh về phía đầu hắn, mà vào lúc này, một người thanh niên áo bào sang trọng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt thanh niên mặc da thú, sau đó đánh một quyền về phía nắm đấm của Dương Diệp. Mà khi nắm đấm của hắn cùng nắm đấm của Dương Diệp tiếp xúc, vẻ mặt hắn lập tức biến đổi!
Bành!
Theo một tiếng nổ lớn vang lên, người thanh niên áo bào sang trọng này trực tiếp bay ra ngoài, không chỉ hắn, người thanh niên mặc da thú sau lưng hắn cũng bị hắn đụng bay ra ngoài.
Bốn người bên cạnh thanh niên mặc da thú kia ngẩn người, sau đó sau khi lấy lại tinh thần, bọn họ lập tức xông vê phía Dương Diệp!
Bành bành bành bành!
Thoáng qua, bốn người này đều trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Không ai có thể đỡ được nắm đấm của Dương Diệp!
Nhưng Dương Diệp tuyệt đối không thu tay lại, cơ thể hắn thoáng động, lao vê phía những thanh niên bị hắn đánh bay!
Bành
Ở đó, từng tiếng nổ lớn không ngừng vang lên.
Nghiền ép, hoàn toàn ngược!
Ở trước mặt Dương Diệp, những người thanh niên này thậm chí không có nổi sức đánh trả.
Những yêu thú xung quanh nhìn thấy cảnh tượng kế tiếp mà kinh hãi run sợ. Sau khi Dương Diệp đánh bay những yêu thú, hắn vẫn chưa ngừng tay, mà xông qua đánh tiếp. Đặc biệt là người thanh niên mặc da thú này trực tiếp bị hắn nắm chân dùng sức đập xuống mặt đất, tất cả mặt đất xung quanh đều bị đầu thanh niên mặc da thú cho đập cho nứt ra.
Cho dù phòng ngự của yêu thú bình thường đều rất mạnh, nhưng cũng không chịu được bị đập như thế đâu!
Sau nửa canh giờ, Dương Diệp mới ngừng lại.
Lúc này, năm tên người thanh niên này bao gồm người thanh niên mặc da thú này đều nằm ở trên mặt đất, sáu người không chết nhưng cũng gần. Tất cả đều hấp hối, dường như sẽ tắt thở trong phút chốc.
Thảm, đặc biệt thảm!
Dương Diệp đi tới trước mặt người thanh niên mặc da thú này, nhìn thấy Dương Diệp đi tới, người thanh niên mặc da thú này nheo mắt, cơ thể theo bản năng rụt lại phía sau. Ở trong mắt hắn xuất hiện vẻ kiêng ky, ngoại trừ kiêng ky còn có một tia sợ hãi.
Lúc này, hắn biết mình chọc vào người không nên dây vào.
Trước đó ở bên ngoài, hắn bị Dương Diệp đánh cho một trận ở trước mặt mọi người, Dương Diệp lại không có việc gì, trong lòng hắn dĩ nhiên khó chịu, bởi vậy mới nghĩ chuyện trả thù. Hắn biết thực lực mình không bằng Dương Diệp, cho nên kêu năm bằng hữu đi cùng, nhưng trước đó đám người Man Sư vẫn đi theo Dương Diệp, hắn không dám lên.
Hắn vốn có cho rằng không có cơ hội, nhưng không ngờ được Dương Diệp là người cuối cùng sẽ rời khỏi, lúc này hắn dứt khoát cùng năm băng hữu ra tay cùng lúc!
Nhưng hắn đoán được mở đầu, nhưng lại không đoán được phần cuối.
Dương Diệp cúi đầu nhìn người thanh niên mặc da thú này, nói:
- Lần này trí nhớ đã tốt chưa?
Người thanh niên nhìn Dương Diệp không nói gì.
Hai mắt Dương Diệp híp lại:
- Không tốt đúng không?
Nói xong, tay của hắn chậm rãi nắm chặt lại. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt của người thanh niên này biến đổi, nói:
- Tốt, tốt hơn rồi.
Dương Diệp khẽ gật đầu, nói:
- Tốt thì được được.
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Giết người thanh niên này? Lấy thực lực của hắn dĩ nhiên có thể dễ dàng làm được. Nhưng nếu như hắn làm như thế thì nhất định sẽ bị người gắn lên danh hiệu thủ đoạn độc ác, nếu như ở bên ngoài thì hắn tất nhiên không quan tâm. Nhưng ở đây, hắn không thể làm như thế. Bởi vì nếu làm như vậy, nhất định sẽ chọc cho những cường giả Yêu tộc trong bóng tối bất mãn, dù sao lúc này những thanh niên mặc da thú đã không có sức đánh trả, lúc này ra tay giết chết liên có chút lòng dạ độc ác.
Một chỗ nào đó trong không trung có hai lão già.
- Người này có thực lực không tệ!
Một lão già áo bào đen nói:
- Dương tộc xuất hiện một kẻ không tâm thường!
Lão già áo bào màu vàng khẽ gật đầu:
- Thực lực vẫn là thứ yếu, người này có tâm tính cũng không tệ. Ta cho rằng hắn sẽ giết chết đám nhóc kia, nhưng hắn không làm, có khả năng làm được chuyện lớn!
- Quả thật không tệ!
Lão già áo bào đen khẽ gật đầu:
- Phía sau có thể chiếu cố nhiều hơn.
- Nên như vậy! Lão già áo bào màu hoàng gật đầu và nói.
Phía dưới, Dương Diệp giải quyết những người thanh niên xong thì đi vê phía một truyền tống trận trong đó. Lúc này, những yêu thú xung quanh đều lui ra.
Ai dám ngăn cản?
Không ai dám ngăn cản!
Dương Diệp bước vào trong truyền tống trận, lần này hắn không có phù miễn dịch, nhưng không có yêu thú nào dám ra tay với hắn. Ai dám ra tay? Bây giờ, những yêu thú chỉ hi vọng Dương Diệp đi nhanh một chút, loại cường giả này ở lại chỗ này, bọn họ có cảm giác không an toàn!
Cạnh tranh vẫn còn tiếp tục, Dương Diệp đã xuất hiện ở Thiên Khung Thành.
Vào giây phút hắn xuất hiện, Man Sư cùng Cuồng Cảnh vẫn có Hổ Mông lập tức tới đón, chuyện vừa xảy ra ở bên trong, bọn họ đã nhìn thấy, bởi vì chuyện ở bên trong đã được chiếu ra ngoài thông qua phù văn trận. Vừa rồi bọn họ thực sự toát mồ hồi thay cho Dương Diệp, thật may là Dương Diệp an toàn đi ra ngoài!
Man Sư đi tới trước mặt Dương Diệp, nói:
- Chờ lát nữa, sau khi những người ra ngoài thì đánh bọn họ một trận? Dương Diệp lắc đầu: