Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3117 - Chương 3186: Ngươi Không Phải Muốn Chiến Sao? (1)

Chương 3186: Ngươi không phải muốn chiến sao? (1) Chương 3186: Ngươi không phải muốn chiến sao? (1)Chương 3186: Ngươi không phải muốn chiến sao? (1)

Bốn thành lực lượng!

Chỉ dùng bốn thành lực lượng liền đánh một cường giả Chí cảnh đỉnh phong không hề có lực hoàn thủ!

Nghe An Nam Tĩnh nói, sắc mặt mọi người đều có chút khó coi. Đương nhiên, càng nhiều hơn chính là rung động!

Dương Hư cũng không phải cường giả Chí cảnh bình thường, hắn là cường giả Chỉ cảnh uy tín lâu năm chân chính, hắn căn bản không phải cường giả Chí cảnh bình thường có thể so sánh.

Dương Diệp bình thường đánh bất ngờ, có thể một kiếm miễu sát cường giả Chí cảnh! Nhưng hắn lại không cách nào miễu sát Dương Hư, đây chính là Dương Hư cùng những cường giả Chí cảnh phổ thông kia khác nhau!

Kỳ thật miễu sát vẫn không đáng sợ, đáng sợ là An Nam Tĩnh hoàn toàn áp chế Dương Hư, chỉ dùng bốn thành lực lượng đã hoàn toàn áp chế Dương Hư, để Dương Hư ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.

Đây là kinh khủng cỡ nào?

Đừng nói những người chung quanh kia, ngay cả Dương Diệp cũng cảm giác có chút kinh khủng. Thực lực của An Nam Tĩnh, mạnh để hắn cảm thấy có chút không bình thường!

An Nam Tĩnh lại không có để ý những người chung quanh, mà đi thẳng tới bên người Dương Diệp, đứng chắp tay, tựa như một Chiến Thần.

Hiện tại Dương Diệp vô cùng suy yếu, chính là thời điểm cần được bảo vệ.

Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía, sau đó xếp bằng ngồi dưới đất, hắn lấy ra một quả cầu năng lượng nuốt vào, bắt đầu chữa thương.

Ở Dương gia, muốn hắn chết cũng không chỉ ông cháu Dương Hư, còn có rất nhiêu người.

Sau nửa canh giờ, sau khi nuốt hai quả câu năng lượng, huyền khí trong cơ thể hắn không chỉ hoàn toàn khôi phục, nhục thân cũng triệt để khôi phục, không chỉ nhục thân, cánh tay phải vừa mới mất đi cũng khôi phục. Tốc độ chữa trị của Hông Mông Tử Khí, hoàn toàn yêu nghiệt như trước đây.

Dương Diệp đứng lên, sau đó trở lại dưới thành tường, ở trên tường thành, là ông cháu Dương Hư, một cái bị treo, một cái bị thương cắm.

Dương Diệp sẽ làm như thế nào?

Giữa sân, ánh mắt vô số người rơi vào trên người Dương Diệp. Ánh mắt Dương Diệp đầu tiên là rơi vào trên người Dương Yên, giờ phút này, Dương Yên đã không có ngạo khí như trước đó, có chỉ là chật vật cùng hoảng sợ.

Hắn nhục thân đã hủy, hiện tại là linh hồn thể, nếu như Dương Diệp ra tay, hắn đời này ngay cả cơ hội luân hồi cũng không có. Còn nữa, hắn cũng không muốn Luân Hồi, chuẩn xác mà nói là không muốn chất.

Bất quá cũng may còn có chút cốt khí, không có cầu xin tha thứ.

Mà đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên vỗ một chưởng về phía Dương Hư.

OanhI

Trong chốc lát, toàn bộ thân thể của Dương Hư bạo liệt, nhưng linh hôn hắn lại vẫn còn ở đó. Hiện tại, Dương Hư cùng Dương Yên đều biến thành linh hồn thể.

- Dương Diệp, ngươi muốn làm gì!

Dương Hư gắt gao nhìn Dương Diệp.

- Muốn làm gì?

Dương Diệp cười gắn.

- Ngươi đoán xemI Dương Hư trầm giọng nói:

- Dương Diệp, lần này, chúng ta nhận thua. .

- Nhận thua?

Dương Diệp cười cười.

- Ngươi có bản lĩnh không thua sao?

Dương Hư gắt gao nhìn Dương Diệp.

- Ngươi thật muốn làm tuyệt?

- Lão tử chính là muốn làm tuyệt!

Thần sắc của Dương Diệp đột nhiên dữ tợn lên, tay phải hắn chiêu chiêu, Đả Hồn Tiên trước đó bị hắn chém đứt thành hai đoạn lập tức bay đến, sau đó một roi quất vê phía Dương Hư.

Bal

Theo một thanh âm vang dội vang lên, linh hôn của Dương Hư run rẩy, vẻ mặt hắn nhăn nhó.

Mà lúc này, Dương Diệp lại vung roi, bất quá lần này roi là rơi vào trên người Dương Yên.

AI

Dương Yên không có định lực như Dương Hư, lập tức kêu thảm.

Nhưng Dương Diệp cũng không kết thúc, Đả Hồn Tiên trong tay không ngừng huy động, theo hắn huy động Đả Hồn Tiên, giữa sân lập tức vang lên từng âm thanh ba ba, còn có tiếng kêu thảm thiết của Dương Yên.

Thảm!

Cực kỳ thảm!

Hồn phách vốn là đồ vật cực kỳ hư nhược, Đả Hồn Tiên đánh vào hồn phách, cảm giác đau đớn kia ít nhất là gấp mười lần nhục thân.

Thời gian dần trôi qua, linh hôn của Dương Yên cùng Dương Hư bắt đầu mờ đi.

Giờ khắc này, tất cả mọi người đã nhìn ra. Dương Diệp là muốn tươi sống đánh tan hồn phách của ông cháu Dương Hư!

Đúng lúc này, Dương Hư đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hư không giận dữ hét:

- Những năm gần đây, Dương Hư nhất mạch ta, đối với gia tộc không có công lao cũng có khổ lao, gia tộc thật nhẫn tâm thấy chết không cứu như vậy sao?

Chân trời, không có trả lời.

Dương Diệp cũng không có dừng lại, tiếp tục huy động roi trong tay.

Dương Hư đột nhiên buồn bã cười một tiếng, sau đó hắn nhìn lướt qua bốn phía.

- Các ngươi nhìn thấy không? Nhìn thấy không? Gia tộc là đối đãi với chúng ta như thết Thời điểm các ngươi không có tác dụng, gia tộc có thể tùy thời vứt bỏ, dù trước kia ngươi đối với gia tộc làm qua lại nhiêu sự tình. Đây chính là Dương gia chúng ta! Đây chính là Dương gia chúng tai

Chung quanh trâm mặc.

Đúng lúc này, một lão giả hoa bào đột nhiên xuất hiện ở cách Dương Diệp không xa, nhìn thấy lão giả hoa bào này, An Nam Tĩnh lập tức xuất hiện ở bên người Dương Diệp, trong mắt mặc dù có một tia ngưng trọng, nhưng lại không sợ hãi chút nào.

Nửa bước Chân cảnh!

Dương Diệp không có để ý lão giả hoa bào, roi trong tay tiếp tục huy động.

Mà Dương Hư nhìn thấy lão giả hoa bào, hắn lập tức kích động.

- Lang nguyên soái, nể tình ta đi theo ngươi mấy trăm năm, cầu ngươi cứu, mau cứu Yên nhil

Lão giả hoa bào chính là một trong Dương gia bảy đại nguyên soái Dương Lang nguyên soái, ở trong bảy nguyên soái bài danh thứ bai

Dương Lang nhìn về phía Dương Hư, hắn khẽ lắc đầu. - Ta từng đã nói với ngươi, ở thời điểm không biết nội tình của địch nhân, tuyệt đối không thể tùy tiện ra tay, bởi vì thực lực của địch nhân có thể sẽ viễn siêu dự liệu của ngươi.

Dương Hư khẽ lắc đâu.

- Bây giờ nói những cái này, đã trễ rồi.

Hắn đúng là đánh giá thấp thực lực của Dương Diệp. Ban đầu, hắn cảm thấy Dương Diệp coi như yêu nghiệt cũng bất quá là Luân Hồi cảnh mà thôi. Mà hắn, là Chí cảnh uy tín lâu năm, thủ hạ còn có tâm mười cường giả Chí cảnh. Loại đội hình này, hắn thấy chỉ cần Dương Diệp dám xuất hiện, Dương Diệp hẳn phải chết không nghi ngời

Nhưng hắn sail

Một bước sai, đầy bàn đều thual

Dương Lang khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Dương Diệp.

- Có thể thả bọn hắn hay không?

Dương Diệp ngừng lại, sau đó quay đầu nhìn vê phía Dương Lang.

- Không thể.

Dương Lang khẽ gật đầu, sau đó nói:

- Ngươi kỳ tài ngút trời, lão phu cũng không muốn đối địch với ngươi, nhưng Dương Hư là thủ hạ của ta, lão phu không thể thấy chết không cứu, thế nhưng nếu lão phu ra tay, tất nhiên sẽ không tiếc bất cứ giá nào chém giết ngươi.

Nói đến đây, hắn lại ngẩng đầu nhìn về phía hư không.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0