Chương 3187: Ngươi không phải muốn chiến sao? (2)
Chương 3187: Ngươi không phải muốn chiến sao? (2)Chương 3187: Ngươi không phải muốn chiến sao? (2)
Hiển nhiên, lời nói này là nói cho Dương Cổ cùng Dương Tằng.
Trâm mặc một cái chớp mắt, hư không khẽ run lên, sau đó Dương Cổ cùng Dương Tẳằng xuất hiện.
Dương Cổ nhìn thoáng qua Dương Lang.
- Không nghĩ tới lão gia hỏa ngươi sẽ đích thân chạy đến.
Dương Lang lạnh nhạt nói:
- Không đến, thủ hạ của ta khả năng thực được hồn phi phách
tán.
Dương Cổ nhìn thoáng qua Dương Hư cùng Dương Yên trên tường thành, sau đó nói:
- Bọn hắn gieo gió gặt bão.
Nếu như là Dương Diệp đi giết Dương Yên cùng Dương Hư trước, không cần hắn ra mặt, Giới Luật điện sẽ ra tay. Nhưng đáng tiếc không phải Dương Diệp xuất thủ trước, mà là Dương Hlư cùng Dương Yên ra tay với Dương Diệp trước, nhưng Dương Hư cùng Dương Yên lại đánh giá thấp thực lực của Dương Diệp, bị đối phương phản sát!
Gieo gió gặt bão! Lần này, ông cháu Dương Hư là tìm đường chết!
Dương Lang khẽ gật đầu.
- Ta biết, nhưng ngươi cũng rõ ràng, ta không thể nhìn bọn hắn chết. Cho nên...
Dkương Cổ trầm mặc một cái chớp mắt, sau đó nhìn về phía Dương Diệp.
- Dừng ở đây, được không?
Dương Diệp lắc đầu.
- Không thể.
Giữa sân bầu không khí lập tức khẩn trương lên.
Trâm mặc một cái chớp mắt, Dương Cổ lại nói:
- Nên dừng ở đây rồi.
Tay Dương Diệp muốn huy động roi ngừng lại, hắn nhìn về phía Dương Gổ nói:
- Trước đó Dương Yên cùng Dương Hư ngược đãi bằng hữu của ta, vì cái gì không có người đi ra nói đến đây mà thôi? Trước đó Dương Hư cùng Dương Yên muốn ngược sát ta, vì sao không có người đi ra nói nên dừng ở đây? Vì cái gì?
Dương Cổ trầm mặc hồi lâu, sau đó nói:
- Dừng ở đây, là vì tốt cho ngươi, ngươi minh bạch không? Dương Diệp nhìn về phía Dương Cổ.
- Hai vị tiền bối là người Trưởng Lão điện?
Dương Cổ nhẹ gật đầu.
Lúc này Dương Diệp lại nói:
- Không bằng như vậy, Trưởng Lão điện giống như Giới Luật điện, đừng nhúng tay, được không?
Hai mắt Dương Gổ nhíu lại.
- Ngươi muốn làm gì
Dương Diệp quay đầu nhìn về phía Dương Hư cùng Dương Yên.
- Ta muốn cho bọn hắn chết, người nào ngăn cản ta, người đó là địch nhân của ta. Hiện tại không giết được hắn, ta bảo lãnh, vê sau ta nhất định sẽ giết. Nhất định!
- Nếu như chúng ta nhất định muốn ngăn cản thì sao?
Lúc này Dương Cổ đột nhiên nói.
Dương Diệp cười cười, sau đó nhìn vê phía An Nam Tĩnh.
- Chúng ta đi.
Nói xong, hắn ném roi ở trên mặt đất, sau đó quay người rời đi. An Nam Tĩnh đi theo, Lục Ly Ca cũng vội vàng đi theo.
Cứ như vậy, đoàn người Dương Diệp bay về nơi xa. Dương Cổ cùng Dương Tằng nhìn nhau một chút, sau một khắc, Dương Cổ nhìn về phía Dương Diệp.
- Chúng ta không nhúng tay vào.
Thỏa hiệp!
Không thỏa hiệp không được.
Bởi vì không thỏa hiệp, Dương Diệp khẳng định sẽ rời Dương gia, coi như không rời Dương gia, dùng tính cách của Dương Diệp, hắn khẳng định trong lòng có oán hận, mặc dù hiện tại Dương Diệp không cách nào chống lại Trưởng Lão điện, nhưng về sau thì sao?
Một khi hắn đạt đến Chí cảnh, khi đó trong Trưởng Lão điện, chỉ sợ không người là đối thủ của hắn.
Đơn giản mà nói, Trưởng Lão điện bọn hắn không muốn gây thù hận!
Nơi xa, Dương Diệp dừng bước lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Dương Cổ, lúc này Dương Cổ lại nói:
- Ngươi đã muốn tự mình giải quyết, vậy ngươi tự mình giải quyết đi, bất quá hết thảy hậu quả, ngươi phụ trách.
Nói xong, hắn nhìn vê phía Dương Lang.
- Ngươi cũng giống như vậy. Nói xong, thân hình Dương Cổ cùng Dương Tẳằng lóe lên, tiêu thất ngay tại chỗ.
Dương Lang khẽ gật đầu, hắn nhìn về phía Dương Diệp, sau một khắc, hắn lấy ra một phù lục bóp nát, thoáng qua, một vệt kim quang phóng lên trời, trong chốc lát, mười đạo kim quang đột nhiên từ trong thành phóng lên, mười nam tử mặc khôi giáp, tay cầm trường thương xuất hiện ở phía sau hắn.
Toàn bộ là Chí cảnh!
Mười nam tử nhìn Dương Lang có chút thi lễ, sau đó đồng thờinói:
- Bảy mươi hai chiến tướng, Kim Thương doanh gặp qua nguyên soái!
Cùng lúc đó, ở trên tường thành, đột nhiên xuất hiện mười nam tử người đeo trường cung xanh biếc!
Toàn bộ là Chí cảnh!
Mười nam tử thu hồi trường cung, sau đó nhìn Dương Lang có chút thi lễ nói:
- Bảy mươi hai chiến tướng, Lục Giáp doanh gặp qua nguyên soái
Đắc đắc!
Lúc này, ba tiếng vó ngựa đột nhiên vang lên, sau đó ba nam tử mặc khôi giáp màu đen từ trong thành nhảy ra, cuối cùng ba người đứng ở sau lưng Dương Lang.
Ba người nhìn Dương Lang có chút thi lễ.
- Bảy mươi hai chiến tướng, Ky Binh doanh gặp qua nguyên soái!
Hai mươi ba chiến tướng!
Bảy đại nguyên soái, nguyên soái bài danh ba vị trí đầu, có quyền điều động bảy mươi hai chiến, bất quá một lần chỉ có thể điêu động một phần bai
Dương Lang nhìn vê phía Dương Diệp.
- Ngươi không phải muốn chiến sao?
Dương Diệp nhìn thoáng qua An Nam Tĩnh.
- Sợ sao?
Trâm mặc một cái chớp mắt, An Nam Tĩnh đột nhiên vẫy vẫy tay phải.
Hưu!
Liệt Thiên trên tường thành lập tức bay đến trong tay nàng.
Tay trái An Nam Tĩnh thả lỏng phía sau, tay phải cầm Liệt Thiên, nàng nhìn lướt qua đám người Dương Lang, sau đó nhìn vê phía Dương Diệp. - Muốn sống hay chết?