Chương 3547: Tố Thần Dụ, Dưỡng Hồn Hoal (2)
Chương 3547: Tố Thần Dụ, Dưỡng Hồn Hoal (2)Chương 3547: Tố Thần Dụ, Dưỡng Hồn Hoal (2)
Dương Diệp suy nghĩ một lát, sau đó nói:
- Chúng ta đi tới chỗ khác!
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó lại chỉ vào bên kia, trong mắt đầy vẻ hưng phấn cùng kích động.
Bảo bối rất tốt!
Tiểu Bạch đang nói, bên kia có bảo bối rất tốt!
Dương Diệp đang muốn nói, lúc này Tiểu Bạch đột nhiên chạy tới bên trong Hồng Mông tháp, rất nhanh, nàng lại chui ra, mà ở trong móng vuốt của nàng có một Thọ Nguyên Quả. Nàng chỉ móng nhỏ vào bên phải, sau đó lại chỉ vào Thọ Nguyên Quả trong móng vuốt với vẻ ghét bỏ.
Dương Diệp:Bên kia có bảo bối còn tốt hơn Thọ Nguyên Quả này rất nhiều!
Đây là ý Tiểu Bạch muốn biểu đạt!
- Cái này...
Dương Diệp có chút do dự. Sở dĩ do dự là bởi vì hắn biết rõ, bình thường nơi có bảo bối tốt đều có nguy hiểm. Đặc biệt ở Thiên Trụ Sơn này, ở đây tuyệt đối không phải là nguy hiểm bình thường! Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên giang móng nhỏ ra, một miếng Tử Tinh thạch xuất hiện ở trong móng vuốt của nàng, tiếp theo, nàng đưa móng nhỏ tới trước mặt Dương Diệp, lại chỉ một móng nhỏ khác vào bên phải. Rõ ràng là đang nói: Qua bên kia sẽ cho ngươi cái này!
Dương Diệp có chút dở khóc dở cười, hắn khẽ xoa đầu Tiểu Bạch, sau đó nói:
- Được, chúng ta đi qua xem thử, nhưng nếu có nguy hiểm, vậy chúng ta sẽ rời đi, được không?
Thật ra, hắn cũng rất tò mò, bên kia rốt cuộc có gì mà tự nhiên làm cho Tiểu Bạch hưng phấn kích động như vậy!
Phải biết rằng, ánh mắt Tiểu Bạch còn cao hơn hắn nhiều, ít nhất Tiểu Bạch lại không để Thọ Nguyên Quả này vào mắt!
Nghe được Dương Diệp sẽ đi, Tiểu Bạch lập tức ôm lấy gương mặt của Dương Diệp, sau đó cái gáy dùng sức cọ vào trán của Dương Diệp, tiếp theo, nàng kéo tay của Dương Diệp liền muốn bay về phía bên phải.
Dương Diệp ôm Tiểu Bạch ở trên vai, cùng lúc đó, trong tay hắn có thêm một thanh kiếm. Chỗ này rất nguy hiểm, hắn phải cẩn thận một chút. Về phần bảo vật kia, hắn cũng chỉ tò mò, tuyệt đối không nhất định phải nhận được. Đương nhiên, có thể có được vạy vậy thì càng tốt hơn. Rất nhanh, ở dưới sự chỉ đường của Tiểu Bạch, Dương Diệp cùng Tiểu Bạch đi tới trong một sơn cốc.
Sơn cốc do ba ngọn núi lớn với hình chân vạc tạo thành, ở giữa là thung lũng lún xuống, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Dương Diệp ở trong chỗ tối nhìn lướt qua xung quanh, xung quanh không có bất kỳ khí tức nào, rất yên tĩnh!
Có điểm không đúng!
Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên chỉ vào sâu bên trong.
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía xa, ở sâu bên trong cốc này hoàn toàn tối tăm, ngay cả ánh sáng mặt trời cũng không chiếu vào được trong đó. Mà hắn cũng không nhìn thấy được tình hình bên trong.
Rất không thích hợp!
Lúc này, Dương Diệp đã có ý định rời đi. Hắn biết rõ, có vài thời điểm, đồ càng tốt, cũng đại biểu cho nguy hiểm càng lớn.
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên quay đầu lại nhìn vê phía cửa cốc, nơi nào chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một người áo bào màu xám.
Cường giả Chân Cảnh lục đoạn!
Người áo bào màu xám nhìn lướt qua xung quanh, cuối cùng hắn nhìn về phía sâu bên trong cốc sâu này, hắn do dự một lát, sau đó cơ thể thoáng động đi về phía sâu bên trong.
Người áo bào màu xám rõ ràng rất đề phòng, toàn thân có huyền khí dao động, chuẩn bị sẽ ra tay bất kỳ lúc nào.
Cứ như vậy, ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Dương Diệp, người áo bào màu xám này bước vào trong nơi tối tăm kia.
Qua vài hơi thở, một tiếng cười lớn đột nhiên từ trong đó truyền ra:
- Tố Thần Thụ, Dưỡng Hồn Hoa, Niết Bàn quả... Ha ha... Không ngờ được nơi này tự nhiên có thần vật như thế, ha ha. ....
Trong giọng nói đầy hưng phấn cùng kích động, còn có vẻ điên cuồng.
Trong bóng tối, Dương Diệp nhíu mày. Tố Thần Thụ? Dưỡng Hồn Hoa, Niết Bàn quả? Đây là thứ gì?
Lúc này, giọng nói Cùng Kỳ đột nhiên vang lên ở trong đầu hắn:
- Tiểu tử, đây là đồ tốt, đồ rất tốt đấy, nếu như có thể thì thu vào tay đi!
- Đúng là đồ tốt!
Lúc này, giọng nói Hậu Khanh cũng vang lên ở trong đầu hắn.
Dương Diệp đang muốn nói, đúng lúc này...
- AI Từ trong sơn cốc kia đột nhiên vang vọng lên một tiếng kêu thảm thiết, nhưng thoáng cái, âm thanh ngừng lại.
Âm thanh xuất hiện nhanh, nhưng biến mất cũng nhanh!
Trong sơn cốc đã lần nữa khôi phục sự yên tĩnh!
Trên vai Dương Diệp, Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó hai móng nhỏ không nhịn được nắm lấy vai của Dương Diệp.
Ở đó, ở trong ánh mắt nhìn chăm chú của Dương Diệp, đột nhiên trong bóng tối có rất nhiều chất lỏng màu đỏ chảy rai
Máu!
Đó là máu!
Dương Diệp nhìn chỗ đó rất lâu, sau đó tâm thân chìm vào trong cơ thể, hỏi:
- Hai người các ngươi mới vừa nói đó là đồ tốt, vậy cuối cùng là gì?
Cùng Kỳ nói:
- Tố Thần Thụ, có thể trông trong tinh thần của ngươi, một khi nó cùng tinh thần của ngươi hòa làm một thể hoàn mỹ, khi đó, tinh thân lực của ngươi vượt quá cường giả Minh Cảnh, chỗ tốt thì rất nhiều; Dưỡng Hồn Hoa, hoa này nuôi hồn còn hơn Hồn Thụ ở Khô gia gì đó không biết bao nhiêu lần. Nếu như ngươi thu được hoa này, sau đó dung nhập nó vào trong linh hôn ngươi, linh hồn của ngươi sẽ thay đổi đáng sợ, khi đó, cho dù cường giả Minh Cảnh thi triển công kích linh hồn, cho dù là Hậu Khanh sử dụng thuật nhiếp hồn cũng không làm gì được ngươi!
Nói đến đây, hắn dừng lại một lát mới nói tiếp:
- Quan trọng nhất là Niết Bàn quả, quả này thật sự có thể Niết Bàn. Nó không những có thể cải tạo cơ thể ngươi, còn có thể cứu mạng ở thời điểm quan trọng. Nói như vậy, cho dù ngươi bị người ta đập nát kinh mạch, cho dù ngũ tạng bị đập nát, nó cũng có thể làm cho ngươi Niết Bàn sống lại. Nếu bây giờ ngươi ăn nó vào, Bất Tử Bá Thể Thuật của ngươi có thể trực tiếp đạt được tầng thứ hai, lấy máu sống lại!
Lấy máu sống lại!
Dương Diệp hít sâu một hơi, nói một cách đơn giản, hắn chỉ cần lấy được bảo bối bên trong đó, vậy thực lực chỉnh thể của hắn sẽ có một sự biến hóa về chất!
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên bắt đầu di chuyển về phía trong bóng tối kia.
Sắc mặt Dương Diệp lập tức thay đổi!
Bởi vì hắn căn bản không có di chuyển, nhưng hắn lại là đang chuyển động!
Âm! Hai luồng ý cảnh từ trong cơ thể Dương Diệp cuốn ra ngoài, nhưng trong phút chốc, hai luông ý cảnh này trực tiếp bị trấn áp trở vê trong cơ thể hắn!
Trong lòng Dương Diệp vô cùng kinh ngạc, hắn vội vàng liên hệ với Cùng Kỳ cùng Hậu Khanh, nhưng giờ phút này, Cùng Kỳ cùng Hậu Khanh đều không hề đáp lại!
Trong lòng Dương Diệp hoảng hốt, vội vàng vận chuyển huyền khí trong cơ thể, nhưng vào giờ phút này, huyền khí trong cơ thể hắn đều im lặng.
Hắn lại muốn phát động Hồng Mông tháp, nhưng Hồng Mông tháp lại không có bất kỳ phản ứng gì!
Sắc mặt Dương Diệp thay đổi.
Tất cả đều phí công!
Cứ như vậy, Dương Diệp chỉ có thể trơ mắt nhìn mình chậm rãi đi về phía bóng tối này...