Chương 3601: Chờ ngươi đã lâu! (2)
Chương 3601: Chờ ngươi đã lâu! (2)Chương 3601: Chờ ngươi đã lâu! (2)
Khi thanh trường thương này đi tới cách đỉnh đầu Dương Diệp gân trăm trượng, chân phải của Dương Diệp đột nhiên chuyển động.
Âm!
Lấy Dương Diệp làm trung tâm, mặt đất trong phạm vi gần mười vạn trượng xung quanh hắn lập tức đổ nát chôn vùi, cùng lúc đó, một điểm ánh sáng sắc bén xuất hiện ở chỗ mũi thanh trường thương này.
Mũi nhọn đối đầu với mũi kiếm!
Hai bên vừa mới tiếp xúc ...
Âm!
Một sóng khí khủng khiếp đột nhiên từ chỗ tiếp xúc bạo phát ra, nó đi qua nơi nào, không gian trực tiếp bị chôn vùi. Bên trong mấy vạn dặm lập tức trở nên tối đenI
Trong chớp mắt khi sóng khí này bạo phát ra, người trung niên kia cùng Dương Diệp lại lập tức biến mất. Người trung niên trực tiếp bị chấn động đến trong tinh không, bản thân Dương Diệp lại bị chấn động rơi vào sâu bên trong mặt đất. Sau khi bước vào sâu bên trong mặt đất, Dương Diệp tuyệt đối không đi tìm người trung niên kia, mà mượn lực bắn nhanh về phía sâu bên trong mặt đất.
Nam tử trung tuổi kia đứng ở không trung, ở bên cạnh hắn là một thanh trường thương màu đen với kích thước bình thường. Nam tử trung niên nhìn mũi thanh trường thương màu đen này, lúc này, mũi thương đã rạn nứt ra.
Im lặng một lát sau, hắn đột nhiên nhìn vê phía viên tinh câu yên tĩnh kia, thoáng cái, tay phải hắn đột nhiên câm thanh trường thương màu đen này, trong phút chốc, một khí tức cường đại đột nhiên từ trong cơ thể hắn cuốn ra ngoài, mà giờ phút này, trường thương màu đen này đột nhiên bắt đầu chấn động mãnh liệt giống như đang sống.
Một hơi thở sau, tay phải của hắn câm trường thương màu đen ném xuống phía dưới:
- Truy hồn!
Trường thương ở trong tỉnh không giống như một lưu tỉnh nhanh chóng rơi xuống, trong nháy mắt lại tiến vào viên tinh cầu yên tính kia.
Âm!
Trường thương rơi xuống đất, toàn bộ mặt đất đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn rung trời, một đám mây nấm lập tức xuất hiện ở trên viên tinh cầu yên tính này. Mà phía dưới, giây phút khi trường thương rơi xuống đất, lấy trường thương làm trung tâm, toàn bộ mặt đất trong phạm vi hơn mười vạn dặm trực tiếp bị nghiền nát, không chỉ có vậy, nó còn đang lấy tốc độ rất nhanh lan tràn vê bốn phía xung quanh.
Mà khi thanh trường thương này tiến vào sâu bên trong mặt đất liền trực tiếp đuổi theo Dương Diệp, nó đi qua nơi nào, tất cả mọi thứ xung quanh đều đổ nát. Mà tốc độ cùng lực lượng của nó không chỉ không giảm bớt, trái lại càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh!
Sâu bên trong mặt đất, vẻ mặt Dương Diệp vốn đã thả lỏng đột nhiên biến đổi, bởi vì một khí tức cực kỳ cường đại bao phủ hắn, khí tức này khóa chặt lấy hắn, đồng thời đang đuổi theo hắn với tốc độ rất nhanhI
Đối phương không buông thai
Trong lòng Dương Diệp lập tức trầm xuống.
- Tiểu tử, thực lực người này thật sự không tệ, ngươi có chút phiên phức rồi!
Lúc này, trong đầu Dương Diệp đột nhiên vang lên giọng nói Hậu Khanh.
Dương Diệp khẽ gật đầu, thực lực của người trung niên kia quả thật vượt quá tưởng tượng của hắn! Lúc này, hắn không thể quay đầu đánh với đối phương một trận, bởi vì lúc này, những người này đuổi theo hắn lúc trước chắc chắn đã chạy tới tinh cầu này rồi. Trốn!
Bây giờ, điêu hắn có thể làm là ra sức trốn, kéo dài khoảng cách cùng những người này, sau đó từ sáng biến vào trong tối!
Trong tinh không, hai mắt của người trung niên khép hờ, không làm ra bất kỳ động tác gì.
Đột nhiên, xung quanh hắn xuất hiện rất nhiều khí tức cường đại, cùng lúc đó, một người áo đen xuất hiện cách phía sau hắn không xa.
Người áo đen này chính là người đã giao đấu cùng Dương Diệp trước đó.
Người áo đen liếc nhìn người trung niên và đang muốn nói, đúng lúc này, người trung niên đột nhiên mở mắt ra, thoáng cái, hắn trực tiếp hóa thành một đường ánh sáng mờ và lập tức biến mất.
Bên dưới, mấy chục vạn dặm dưới mặt đất, thanh trường thương đang đuổi theo Dương Diệp đột nhiên xuất hiện một điểm ánh sáng màu đen, ngay sau đó, một nam tử xuất hiện ở phía sau trường thương. Người nam tử này chính là nam tử trung niên vừa rồi!
Một ý niệm vượt qua mấy chụ vạn dặm!
Trong tỉnh không. Sau khi người trung niên biến mất, ở đó đột nhiên trở nên yên tĩnh. Không biết qua bao lâu, một giọng nói đột nhiên vang lên ở trong không trung:
- Đó là Truy Hôn Thương Tiêu Hàn Y?
- Hóa ra là hắn... Phong Đế Tiêu Hàn Y!I
Im lặng một lát sau, những khí tức đuổi theo về phía bên dưới.
Vẫn không muốn buông thai
Sâu bên trong lòng đất, trường thương đuổi theo Dương Diệp, Dương Diệp không ngừng lại, điên cuồng bắn nhanh về phía sâu bên trong lòng đất. Rất nhanh, hắn xuyên qua thế giới nham thạch nóng chảy, Dương Diệp biết, hắn sắp đi qua viên tinh cầu này.
Tốc độ tiếp tục nhanh hơn!
Ba canh giờ sau, Dương Diệp cuối cùng chui ra khỏi mặt đất, lại đi tới trong tinh không mênh mông.
Mới ra tới tinh không, hắn muốn một lần nữa tăng nhanh tốc độ, nhưng vào lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên gần tai hắn:
- Chờ ngươi đã lâu rồi.
Nghe vậy, trong lòng Dương Diệp lập tức trầm xuống.