Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3546 - Chương 3616: Ngủ Say Vô Kỳ Hạn! (1)

Chương 3616: Ngủ say vô kỳ hạn! (1) Chương 3616: Ngủ say vô kỳ hạn! (1)Chương 3616: Ngủ say vô kỳ hạn! (1)

Con kiến hôi!

Lúc này, Dạ Đế vẫn chưa hoàn hồn. Nam tử áo bào đỏ này là ai? Đó là một trong bốn Đại Thiên Tôn của Thiên Trụ Sơn, có thể nói thực lực hắn là mạnh nhất trong thế giới này.

Mà bây giờ, hắn lại bị người nhẹ nhàng dùng một đòn đẩy lùi, đồng thời còn bị đối phương gọi con kiến hôi!

Con kiến hôi!

Nếu như bốn Đại Thiên Tôn là con kiến hôi...

Dạ Đế không nhìn nam tử áo bào đỏ kia, mà nhìn về phía vị trí của Dương Diệp, lúc này, trước mặt Dương Diệp xuất hiện một nữ tử mặc váy dài màu tím. Nữ tử này thoạt nhìn chỉ có mười bảy mười tám tuổi, gương mặt lạnh lùng, vẻ mặt cao ngạo, giống như thần nữ trên chín tầng trời, khiến người ta không dám nhìn thẳng!

- Ngươi là ai?

Đúng lúc này, nam tử áo bào đỏ cách đó không xa đột nhiên trâm giọng nói. Lúc này trong lòng nam tử áo bào đỏ khiếp sợ không gì sánh được, bởi vì chính hắn cũng không ngờ được mình sẽ bị người ta dùng một đòn tiện tay lại đánh cho phải lui lại.

Nữ tử váy tím không để ý tới nam tử áo bào đỏ kia, mà xoay người nhìn vê phía Dương Diệp, lúc này, Dương Diệp cũng ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử trước mặt, khi thấy gương mặt của nàng, hắn lập tức sửng sốt:

- Tử Nhi... . Nàng...

Nữ tử váy tím trước mắt này chính là Tử Nhi!

Nhưng chẳng bao lâu, sắc mặt Dương Diệp chợt biến đổi:

- Ngươi không phải là Tử Nhi!

Mặc dù nữ tử trước mắt này có hình dáng của Tử Nhi, nhưng vẻ mặt của đối phương quá lạnh, quá cao ngạo. Tử Nhi tuyệt đối sẽ không nhìn hắn với thái độ như vậy!

Nữ tử váy tím liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó nói:

- Chưa từng nghĩ tới lâu như vậy mà ngươi còn kém thế, hừ!

Nghe vậy, Dương Diệp lập tức ngây người, rất nhanh, hắn kinh ngạc nói:

- Ngươi, ngươi không phải Tử Nhi, ngươi, ngươi là Tiểu Thất!

"Tử Nhỉ' thản nhiên liếc mắt nhìn Dương Diệp, không nói gì.

Tiểu Thất!

Hắn đương nhiên sẽ không quên tiểu nữ hài này, đây chính là tôn tại đi cùng Hồng Mông tháp. Mà đối phương vì cứu hắn, mới rơi vào giấc ngủ say. Bây giờ nhìn thấy Tiểu Thất tỉnh lại, tâm tình hắn vô cùng kích động.

Nhưng chẳng bao lâu, hắn nghĩ đến một vấn đề.

Dương Diệp nhìn về phía Tiểu Thất:

- Tiểu Thất, ngươi, ngươi cùng Tử Nhi, các ngươi...

Tiểu Thất im lặng một hồi lâu, sau đó mới nói:

- Ta tiến vào cơ thể nàng!

Dương Diệp nói:

- Nàng đâu?

Tiểu Thất nói:

- Ngủ say vô kỳ hạn!

Ngủ say vô kỳ hạn!

Dương Diệp nghe thấy những lời này, giống như sấm sét giữa trời quang, thân thể lập tức cứng đờ. Qua một hồi lâu, hắn nắm tay "Tử Nhỉ:

- Tiểu Thất, ngươi nói ngủ say vô kỳ hạn là có ý gì?

Tiểu Thất liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:

- Linh hồn của ta rất suy yếu, căn bản không có cách nào xuất hiện ở trong tháp, chỉ có mượn thân thể người khác mới có thể ra khỏi tháp, mới có thể vận dụng lực lượng của ta. Mà nàng, nàng quá yếu, linh hồn của ta tiến vào cơ thể nàng, tuy ta không chủ động tổn thương nàng, nhưng ý thức của nàng vẫn không chịu nổi linh hồn của ta, cho nên nàng rơi vào ngủ say vô kỳ hạn.

- Tại sao phải bước vào cơ thể nàng?

Dương Diệp đột nhiên giận dữ gầm thét lên.

Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp, tức giận nói:

- Ngươi hung dữ cái gì? Ta bước vào cơ thể nàng, còn không phải là muốn giúp ngươi sao?

Dương Diệp hít sâu một hơi, cố gắng khiến mình bình tĩnh trở lại:

- Bây giờ, bây giờ lập tức rời khỏi cơ thể nàng, nàng...

- Đã không kịp nữa rồi!

Tiểu Thất lạnh lùng nói.

Nghe vậy, vẻ mặt Dương Diệp lập tức trở nên dữ tợn. Tiểu Thất nhìn thấy hắn như vậy, cũng không nói một lời nào.

- Các hạ cuối cùng là ail

Đúng lúc này, nam tử áo bào đỏ kia đột nhiên nói.

Đúng lúc này, Tiểu Thất đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía hắn, trong phút chốc, trong tay ngọc của Tiểu Thất có thêm một cái pháp trượng màu xanh lam, thoáng cái, một chùm ánh sáng màu xanh lam chói lòa từ trong pháp trượng bắn ra, nhìn thấy chùm tia sáng màu xanh lam, vẻ mặt nam tử áo bào đỏ kia lúc này chợt biến đổi.

Nam tử áo bào đỏ phản ứng cũng rất nhanh, tay phải lập tức kết ra một thủ ấn kỳ lạ, thoáng cái, từng tâng ánh sáng đỏ giống như cuộn sóng từ trong thủ ấn của hắn khuếch tán ra.

Âm!

Hai bên vừa mới tiếp xúc, những ánh sáng đỏ lập tức tiêu tan, thoáng cái, nam tử áo bào đỏ kia trực tiếp bị đẩy lui mấy ngàn trượng!

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Dạ Đế hoảng hốt, tiểu nữ hài trước mắt này cuối cùng là ai mà mạnh như vậy!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0