Chương 3621: Vô địch dưới Thiên Tốn! (1)
Chương 3621: Vô địch dưới Thiên Tốn! (1)Chương 3621: Vô địch dưới Thiên Tốn! (1)
Có người đi giết hắn sao?
- Ai dám!
Hậu Khanh đột nhiên lớn lên:
- Tiểu tử, Vu vương ta là một trong mấy người mạnh nhất thượng giới, cho dù là sư phụ ngươi cũng sẽ không tùy ý trêu chọc lão nhân gia ta.
Dương Diệp nói:
Thấy không, không có cái gọi là kẻ thù chung, chỉ có mạnh cùng yếu. Nếu như ngươi yếu, cả thế giới đều có thể trở thành kẻ địch của ngươi, bởi vì bọn họ dám. Nhưng nếu như ngươi mạnh mẽ, đừng nói tu ma, cho dù ngươi song tu cùng mẹ hắn, hắn cũng không dám nói gì. Thế giới này giống như lò xo, ngươi yếu, nó lại mạnh, ngươi mạnh thì nó lại yếu!
Nói đến đây, Dương Diệp khẽ cười, sau đó lại nói:
- Còn nữa, bây giờ ta không tu ma, những người này không phải cũng muốn ta chết sao?Im lặng một lát sau, Hậu Khanh nói:
- Ngươi quyết định rồi?
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó gắn giọng nói: - Người muốn đối địch với ta, ta giết người, yêu muốn đối địch với ta, ta lại giết yêu, ma muốn đối địch với ta, ta cũng giết mai
Lúc này, Cùng Kỳ nói:
- Tiểu tử, ngươi tu luyện công pháp này, Nhân tộc có lẽ thật sự không có chỗ cho ngươi dung thân đâu.
- Nhân tộc không cho ta chỗ dung thân, vậy ta lại đi tới Vu Tộc!
Dương Diệp khẽ nói.
- Được!
Lúc này, Hậu Khanh đột nhiên nói:
- Tiểu tử, ta đại biểu Vu Tộc hoan nghênh ngươi!
Lúc này, Dương Diệp dường như nghĩ tới điều gì, lại nói:
- Hậu Khanh tiên bối, Vu Tộc cùng Nhân tộc có chỗ nào khác biệt?
Hậu Khanh nói:
- Nghiêm khắc mà nói, tuyệt đối không gì khác nhau. Bởi vì, các ngươi là người, chúng ta cũng là người.
Dương Diệp:
Lúc này, Hậu Khanh lại nói: - Văn minh khác nhau, tín ngưỡng khác nhau, phương pháp tu luyện cũng khác nhau. Dù sao, ta cũng không phải quá rõ về vấn đề này, chỉ là mặc dù mọi người đều người, nhưng có khác nhau, bản thân ngươi tự suy nghĩ đi!
Dương Diệp:
- Nhắm mắt lại, ta sẽ truyên công pháp này cho ngươiI
Hậu Khanh đột nhiên nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó hai mắt từ từ nhắm lại. Đúng lúc này, một tin tức đột nhiên xuất hiện ở trong đầu hắn.
- Phệ Linh Quyết, cắn máu, nuốt linh, cắn thần, nuốt hồn...
Qua rất lâu, Dương Diệp chậm rãi mở mắt ra, sau đó hắn cúi đầu nhìn về phía thi thể trước mặt này, tiếp theo, lòng bàn tay phải của hắn hướng về phía thi thể kia, trong phút chốc, thi thể kia trực tiếp khô quắt với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Thoáng cái, trên mặt Dương Diệp có vẻ say mê!
- Cảm giác như thế nào?
Lúc này, Hậu Khanh đột nhiên nói.
Dương Diệp nói:
- Cảm giác rất thoải mái! - Đương nhiên là thư thái rồi!
Hậu Khanh nói:
- Công pháp này có chỗ nghịch thiên là nó không phải cướp đoạt linh khí trời đất, mà cướp đoạt người, nó có thể hấp thu không chỉ tu vi, phải nói là tất cả. Sau khi ngươi hấp thu năng lượng của người này, sau đó vận chuyển công pháp này, công pháp này sẽ phân loại những năng lượng kia, ví dụ như linh hồn của hắn sẽ bị linh hôn của ngươi hấp thu, tinh khí của hắn lại sẽ bị tỉnh khí của ngươi hấp thu.
Bây giờ xem như Dương Diệp đã hiểu rõ vì sao Tu Ma Giả bị người đuổi giết rồi.
Thật ra, nói nghiêm khắc thì không phải ai khác muốn giết Tu Ma Giả, mà là Tu Ma Giả muốn nâng cao chính mình thì nhất định phải đi giết người. Cũng giống như hắn, sau khi hắn tu luyện Phệ Linh Quyết này, liền muốn tiếp tục đi giết người, sau đó cắn nuốt đối phương!
Hút một cường giả Chuẩn Minh Cảnh, ít nhất có thể tương đương với hắn khổ luyện ba tháng! Nếu như hoàn chỉnh, vậy ít nhất có thể có thể tương đương với nửa năm khổ luyện!
Cho nên, muốn càng mạnh hơn, nhất định phải không ngừng giết người.
Mà đối với hắn bây giờ lại vừa vặn thích hợp, bởi vì bây giờ hắn muốn giết người!
Dương Diệp rời khỏi sơn động, thoáng cái, một đường kiếm quang chợt lóe lên ở phía chân trời cách đó mấy vạn dặm.
Sau khi cảnh giới nâng cao, hắn phát hiện ra, bất kể là tốc độ, cơ thể của hắn cùng với thần hồn của hắn đều được nâng cao rất lớn. Nâng cao này không phải một chút mà là rất lớn.
Duy nhất tương đối đáng tiếc là Thánh Kiếm, bây giờ hắn còn là không có cách nào hoàn toàn nắm giữ được nó. Cho dù thanh kiếm kia phối hợp hắn cũng không làm được. Tuy nhiên, hắn vẫn có thể sử dụng, nhưng chỉ tối đa sử dụng được ba lần.
Bởi vì mỗi lần sử dụng thanh kiếm kia đều sẽ dẫn động lực lượng của chư thiên và ngôi sao cùng lực lượng của mặt đất, những lực lượng này quá mức khủng khiếp, cho dù là cơ thể bây giờ hắn cũng có phần không chịu nổi.
Thiên Trụ Sơn, theo càng lúc càng nhiều cường giả Chuẩn Minh Cảnh lặng lẽ chết đi, cuối cùng, rất nhiêu người ý thức được điểm không bình thường.
Đặc biệt là những cường giả Chuẩn Minh Cảnh, người người bắt đầu cảm thấy bất an. Bởi vì kẻ chết đều là cường giả Chuẩn Minh Cảnh.
Ở trong một sơn cốc, dưới đáy sơn cốc là một nam tử đang ngồi xếp bằng, một trong tay cầm trường thương. Nam tử này được gọi là Chuẩn Đế Tiêu Hàn YI
Đột nhiên, Tiêu Hàn Y mở mắt:
- Những người chết gần đây đều do ngươi giết?
- Lài
Ở cách Tiêu Hàn Y mấy trăm trượng có một giọng nói đột nhiên vang lên.
Gương mặt Tiêu Hàn Y buồn bã:
- Ta đã buông tha thanh kiếm kia rồi.
- Muộn rồi!
Vừa dứt lời, một tiếng kiếm ngân đột nhiên vang lên ở trong không trung.