Chương 3623: Dạ Đế, lăn ra đây cho ta! (2)
Chương 3623: Dạ Đế, lăn ra đây cho ta! (2)Chương 3623: Dạ Đế, lăn ra đây cho ta! (2)
- Sao?
Đúng lúc này, kiếm trong tay Dương Diệp bắt đầu run lên.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Cổ Huyễn biến sắc, sau đó vội vàng nói:
Ta quen biết với Dạ Đế, bởi vì hắn đã từng tới ta đây, nhờ ta chữa thương cho Thánh Vật Khổ Linh Quả, ta...
- Nói điểm chính!
Dương Diệp nói.
Cổ Huyễn liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Hắn cầm một vật đổi với ta, tuy nhiên ta không đổi. Vật kia là một giọt máu bản nguyên!Giọt máu bản nguyên!
Nghe vậy, Dương Diệp lập tức hít thở dồn dập:
- Có ý gì?
Nhìn thấy Dương Diệp như vậy, Cổ Huyễn lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói:
- Giọt máu bản nguyên này là do một nữ tử tu luyện ra được, bên trong giữ ý thức cùng mấy tia hồn phách của nàng... Nói đơn giản một chút, nếu có cơ duyên lớn, nàng có thể sống lại. Sống lại!
Dương Diệp hít sâu một hơi, giờ phút này, hai tay hắn đều đang run rẩy.
Lúc này, Cổ Huyễn dường như muốn nói gì, Dương Diệp lại đột nhiên nhìn về phía hắn, Cổ Huyễn thoáng biến sắc, huyền khí trong cơ thể bắt đầu dâng trào.
- Không gạt ta chứ?
Dương Diệp nói.
Cổ Huyễn khẽ lắc đầu:
- Nếu có lời nào gian dối, ta chấp nhận bị trời tru đất diệt!
Dương Diệp không nói nữa, hắn xoay người thân hình run lên và biến mất ở phía chân trời.
Nhìn thấy Dương Diệp rời đi, tảng đá trong lòng Cổ Huyễn cuối cùng rơi xuống. Trước đó, hắn sở dĩ lựa chọn không chiến đấu, là bởi vì hắn biết Tiêu Hàn Y đã chết. Hắn cùng Tiêu Hàn Y không chênh lệch bao nhiêu, nhưng Tiêu Hàn Y vẫn bị Dương Diệp giết chết, hắn tất nhiên không phải là đối thủ. Bởi vậy, hắn quyết đoán lựa chọn cầu hòal
Mà hắn tất nhiên hiểu rõ, sở dĩ có thể cầu hòa là bởi vì hắn biết chuyện này!
Cổ Huyễn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, sau đó nói: - Dạ Đế... Chúc ngươi nhiêu may mắn!
Khi biết Huyết Nữ vẫn có khả năng sống lại, Dương Diệp không đuổi theo giết người khác nữa. Hắn lao thẳng đến Dạ Sát thành.
Dạ Sát thành.
- Dạ Đế, lăn ra đây cho taI
Đột nhiên, một giọng nói vang vọng ở trên không trung của Dạ Sát thành.
Vô số người vô cùng kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn về phía ngoài thành. Mà vào lúc này, một đường kiếm quang đột nhiên từ phía chân trời xa xôi kéo tới, cuối cùng, đường kiếm quang kia trực tiếp bổ vào trên cửa thành của Dạ Sát thành.
Âm!
Cửa thành Dạ Sát thành trực tiếp âm ầm vỡ nát!
Dương Diệp!
Sau khi biến mất hơn một tháng, Dương Diệp lại xuất hiện ở trong tâm mắt của mọi người. Rất nhanh, rất nhiêu cường giả Thiên Trụ Sơn xung quanh đều bị kinh động, sau đó chạy về phía Dạ Sát thành. Chỉ có điều bây giờ, không có người nào dám ra tay.
Bởi vì trong tay Dương Diệp cầm là một thanh kiếm màu vàng.
Trước đây đã có rất nhiều người tận mắt nhìn thấy uy lực của thanh kiếm này, cho dù không có nhìn thấy, cũng nghe người ta nói qua.
Theo cửa thành âm đổ sụp xuống, hơn mười người mặc áo đen đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, trong đó người dẫn đầu là một lão già, lão già này là cường giả Chuẩn Minh Cảnh. Lão già đang muốn nói, đột nhiên, Dương Diệp cách hắn không xa đã rút kiếm liền chém một phát.
Oongl
Tiếng kiếm ngân vang vọng, một đường kiếm quang màu vàng chợt lóe lên ở trong ánh mắt mọi người.
Nhanh, đường kiếm quang này nhanh đến cực hạn, mắt thường căn bản không thể nhận ra được!
Nhìn thấy Dương Diệp không nói hai lời đã dùng kiếm, trong lòng lão già kia vừa sợ lại vừa giận, nhưng không dám khinh thường. Chân phải của lão già nhẹ nhàng giãm một cái vào không trung, trong phút chốc, tất cả không trung chấn động mạnh, ngay sau đó, một khí tức cường đại từ trong cơ thể lão già cuốn ra ngoài, rất nhanh, khí tức này va chạm vào kiếm quang của Dương Diệp.
Âm!
Theo một tiếng nổ lớn bắt đầu vang vọng ở nơi đây, lão già kia trực tiếp bị một kiếm này làm chấn động đến mức liên tiếp lùi lại phía sau, một lần lùi lại này là gân vạn trượng.
Giờ phút này, trong lòng những cường giả kia ẩn nấp trong bóng tối đều vô cùng kinh ngạc. Rõ ràng bọn họ cũng không nghĩ tới, thực lực của Dương Diệp tự nhiên trở nên mạnh như vậy.
Lão già bị Dương Diệp dùng một kiếm đẩy lùi cũng vô cùng khiếp sợ, hắn không ngờ được thực lực của Dương Diệp tự nhiên mạnh mẽ đến mức này. Phải biết rằng, trước đây Dương Diệp tới Dạ Sát thành đã phải ám sát, căn bản không dám trực tiếp giao đấu cùng bọn họ.
Mà bây giờ, Dương Diệp công khai tới!
Dương Diệp không tiếp tục ra tay, mà nhìn lướt qua xung quanh, sau đó nói:
- Dạ Đế, lăn ra đây cho taI
Dứt lời, cổ tay hắn nhất thời chuyển động, Thánh Kiếm trong tay hắn trực tiếp mang theo một đường kiếm quang chợt lóe lên ở nơi đây.
Xuy!
Kiếm quang lướt qua, tất cả kiến trúc đều hóa thành hư vô, một vết kiếm sâu không thấy đáy kéo dài từ mặt đất trước mặt Dương Diệp đến cuối tâm mắt của mọi người.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vô số người càng thêm kiêng ky! Lão già đối diện với Dương Diệp cũng biến sắc, mức độ mạnh mẽ của Dương Diệp còn hơn cả sự tưởng tượng của hắn!
Tài năng hơn người!
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên nhìn lão già đối diện hắn, găn giọng nói:
- Ba hơi thở, trong vòng ba hơi thở, Dạ Đế không ra, hôm nay lão tử lại giết tất cả Dạ Sát thành!
Tàn sát hàng loạt dân trong thành!