Chương 3630: Cảnh cáo đến từ Mông Mông tháp! (1)
Chương 3630: Cảnh cáo đến từ Mông Mông tháp! (1)Chương 3630: Cảnh cáo đến từ Mông Mông tháp! (1)
Cầm kiếm giết thiên hại
Hậu Khanh liếc nhìn Dương Diệp và không nói gì. Hắn biết Dương Diệp không phải đang nói đùa, hắn càng tin tưởng Dương Diệp tuyệt đối làm được loại chuyện này.
Rất nhanh, Dương Diệp đã rời khỏi Hồng Mông tháp.
Giết chóc!
Dương Diệp cũng không hề dừng lại, mà tiếp tục giết chóc. Những người trước đây từng truy sát hắn, hắn làm sao có thể bỏ qua được?
Mà lúc này, thực lực của Dương Diệp tăng nhanh, kiếm cũng được giải phong, đừng nói ám sát, cho dù trực tiếp đánh cũng có thể giết chết một vị cường giả Chuẩn Minh Cảnh. Mà nếu như là ám sát, cho dù là một vị Thiên Tôn cũng sẽ vô cùng kiêng ky. Về phần những cường giả Chuẩn Minh Cảnh khác, vậy càng không cần phải nói.
Trong dãy núi mênh mông, yên tĩnh không tiếng động.
Đột nhiên. Oongl
Một tiếng kiếm ngân vang vọng ở trong dãy núi yên tĩnh này, theo sát đó là một tiếng kêu thảm thiết thê lương. Hai âm thanh hoàn I toàn không giống nhau vang lên, rất nhanh, dãy núi lại trở nên yên tĩnh.
Ở trên một mảnh đất trống, Dương Diệp nhìn thi thể trên đất, sau đcó tay phải thò ra phía trước, trong phút chốc, thi thể trước mặt hắn lập tức khô quắt lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Sau một khắc, Dương kDiệp rụt tay lại.
Dương Diệp hít sâu một hơi, vào giờ phút này, hắn càng cảm thấy được sự khủng khiếp của Phệ Linh Quyết. Hắn hút một lần còn hơn khổ luyện vô số năm!
Mà hắn cũng hiểu rõ vì sao những người tu luyện ở thượng giới kia phải truy sát Tu Ma Giả, bởi vì nếu như người người đều tu luyện loại công pháp này, vậy cả thế giới đều sẽ hỗn loạn. Cho đến lúc này, tất cả mọi người sẽ không đi tu luyện, mà đi giết người!
Thu hồi mạch suy nghĩ, Dương Diệp quay đầu lại nhìn vê phía chân trời, trong phút chốc, toàn thân hắn biến mất khỏi đó.
Qua một canh giờ sau, Dương Diệp xuất hiện ở trong một dãy núi khác...
Cứ như vậy, trong thời gian hai ngày sau đó, Dương Diệp ám sát xung quanh, thời gian hai ngày, Dương Diệp giết gần mười tên cường giả Chuẩn Minh Cảnh.
Càng lúc càng nhiều cường giả Chuẩn Minh Cảnh biến mất, có vài người cuối cùng đã phát hiện ra điểm không được bình thường.
Cuối cùng, trải qua điều tra, mọi người phát hiện, những cường giả Chuẩn Minh Cảnh không phải biến mất, mà là bị giết.
Ai giết?
Ngay từ lúc đầu, trong lòng mọi người vẫn rất nghi ngờ. Nhưng cuối cùng, tất cả mọi người nghĩ đến Dương Diệp. Nghĩ đến lời Dương Diệp trước đây đã nói!
- Không đi thượng giới, chỉ giết người!
Những lời này là do Dương Diệp trước đây đã nói, cũng là điều Dương Diệp bây giờ bắt đầu làm.
Báo thù!
Dương Diệp đang báo thù.
Ai nấy đều cảm thấy bất an!
Bởi vì lấy thực lực của Dương Diệp bây giờ, cộng thêm Thánh Kiếm trong tay hắn, dưới Thiên Tôn căn bản không ai là đối thủ của hắn.
Ẩn nấp!
Những cường giả trước đây từng truy sát Dương Diệp đều ẩn nấp, còn có người trực tiếp rời khỏi Thiên Trụ Sơn. Dương Diệp bây giờ đã không phải là Dương Diệp mặc cho bọn họ truy sát trước đây nữa. Dương Diệp bây giờ, cho dù là Thiên Tôn cũng không dám tùy ý ra tay với hắn!
Một sát thần có thực lực có thể so sánh với Thiên Tôn, đó là tôn tại kinh khủng tới mức nào?
Sâu bên trong dãy núi, trước một đầm nước.
Dương Diệp ngồi xếp bằng dưới đất, thoáng cái, toàn thân hắn lập tức biến mất.
Bên trong Hồng Mông tháp, Dương Diệp đi tới bên trong phòng tu luyện, sau đó ngồi xếp bằng dưới đất, tiếp theo, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Rất nhanh, toàn thân Dương Diệp có huyền khí dao động càng lúc càng mãnh liệt.
Ba ngày sau, Dương Diệp mở mắt.
Phù!
Hắn thở ra một hơi, tiếp theo liền đứng lên và hít sâu.
Chân Cảnh ngũ đoạn!
Sau khi cắn nuốt gần mười lăm tên cường giả Chuẩn Minh Cảnh, hắn trực tiếp đột phá đến Chân Cảnh ngũ đoạn! Bây giờ, cho dù hắn không cần Thánh Kiếm cũng có lòng tin đánh với Thiên Tôn một trận. Dường như nghĩ tới điều gì, thân hình của Dương Diệp thoáng động và đi tới trước mặt Hậu Khanh, sau đó nói:
- Tiên bối, sử dụng cách này để nâng cao cảnh giới, liệu có di chứng gì không?
Hậu Khanh nói:
- Cái này thì phải xem ngươi làm như thế nào, nếu như bây giờ mỗi ngày ngươi làm vững chắc cảnh giới của bản thân mình, vậy sẽ không có di chứng, nhưng nếu như ngươi không làm như vậy, trong khoảng thời gian ngắn có thể sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng lâu dài sẽ có rất nhiều vấn đề xuất hiện ở trước mặt của ngươi.
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Ta hiểu được.
Sau khi nói chuyện phiếm với Hậu Khanh, Dương Diệp đi tới tầng thứ hai của Hồng Mông tháp. Hắn đi tới trước cái giường nơi Tiểu Thất đã từng ngủ, nhìn cái giường trước mắt này, Dương Diệp chìm vào suy nghĩ.
Lúc này, Tiểu Thiên đi tới trước mặt Dương Diệp:
- Bao giờ thì ngươi mới đi tìm các nàng?
Dương Diệp quay đầu lại nhìn vê phía Tiểu Thiên, khẽ nói:
- Rất nhanh thôi! Tiểu Thiên khẽ gật đầu:
- Đừng để cho các nàng chờ quá lâu.
Dương Diệp đi tới trước mặt Tiểu Thiên:
- Ngươi đi theo ta lên đó, hay quay về hệ Thiên Tuyền?
Tiểu Thiên im lặng một hồi lâu, sau đó nói:
- Ta muốn quay về hệ Thiên Tuyên.
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Chờ thêm một thời gian nữa, ta lại đưa ngươi quay về hệ Thiên Tuyền, ngươi yên tâm, ta sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào tổn thương hệ Thiên Tuyên.
Lúc này, Tiểu Thiên đột nhiên giơ ngón tay ra điểm vào giữa chân mày của Dương Diệp, sau đó cười nói:
- Bây giờ, ta lấy danh nghĩa đứng đầu Thiên Đạo của hệ Thiên Tuyên, phong ngươi làm thân hộ mệnh của hệ Thiên Tuyền, an toàn của hệ Thiên Tuyên sau này lại phải nhờ vào ngươi rồi!
Dương Diệp mỉm cười:
- Tuân mệnh!
Sau khi hàn huyên cùng Tiểu Thiên, Dương Diệp rời khỏi Hồng Mông tháp.
Dương Diệp không tiếp tục đi giết người, mà tới Tu La Thành. Bởi vì ngày hôm nay là ngày giao hẹn giữa hắn cùng Tu La Thiên Tôn.
Lúc này Tu La Thành đã được sửa chữa.
Dương Diệp vừa đến Tu La Thành, thành chủ Tu La Thành - Mạc Kính đã xuất hiện ở trước mặt của hắn.
Mạc Kính liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Mời đi theo tal
Dứt lời, hắn xoay người và vung tay phải lên, cửa thành Tu La Thành liên mở ra.
Sau khi bước vào Tu La Thành, Dương Diệp phát hiện Tu La Thành quá u ám, xung quanh mặc dù có kiến trúc, nhưng hắn không cảm nhận được khí tức của sinh mạng.
Có phần giống quỷ thành!
Mạc Kính liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Năm đó, thành này bị sư tôn tàn sát, cho nên gọi là Tu La Thành, sư tôn cũng bị người đời gọi là Tu La Thiên Tôn!
Tàn sát hàng loạt dân trong thành?
Dương Diệp nhìn về phía Mạc Kính:
- Vì sao tàn sát hàng loạt dân trong thành?
Mạc Kính khẽ nói: - Dù sao thì muốn tàn sát liền giết chứ gì nữa!