Chương 3694: Như thế nào, sợ? (1)
Chương 3694: Như thế nào, sợ? (1)Chương 3694: Như thế nào, sợ? (1)
Dương Diệp tự nhiên không có ngồi chờ chết, thời điểm trường mâu đâm vào da hắn, cả người hắn trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Ngoài nghìn trượng, Dương Diệp nhìn bụng của mình, phần bụng đã vỡ ra một vết rách, máu tươi không ngừng từ trong đó tràn ra. Lúc này, thanh âm của Hậu Khanh vang lên lần nữa:
- Tiểu tử, cẩn thận vũ khí của nàng, vũ khí của nàng là đặc thù chế tạo, chuyên phá phòng ngự Vu tộc chúng ta. Không đúng, tiểu tử, đừng dây dưa với nữ nhân này, tranh thủ thời gian chuồn đi, bằng không thì ngươi sẽ phiền toái lắm!
Chuồn đi!
Dương Diệp lắc đầu, đây không phải phong cách của hắn, hắn nhìn về phía nàng kia, lúc này nàng kia đột nhiên nói:
Quả nhiên có huyết mạch Vu tộc!
Ở trên trường mâu của nữ tử, một giọt máu tươi đang thiêu đốt. Đó là máu của Dương Diệp!
Nữ tử ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp.
- Thân là Nhân tộc, tu luyện công pháp Vu tộc, tội đáng chết!
Nói xong, trường mâu trong tay nàng đột nhiên bắn nhanh ra, mà thời điểm trường mâu kia đi vào trước mặt Dương Diệp, bản thân đã ở sau lưng trường mâu, tay phải nàng câm trường mâu, sau đó xoay tròn mãnh liệt.
Dương Diệp nhìn thẳng nàng kia, trong mắt chợt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, sau một khắc, hai ngón tay hắn cũng thành kiếm chỉ, sau đó điểm về phía trước.
Đầu ngón tay, kiếm quang quẩn quanh.
Bành!
Kiếm chỉ của Dương Diệp mới vừa cùng trường mâu của nữ tử kia tiếp xúc, trường mâu run lên kịch liệt, nhưng ngón tay của Dương Diệp lại như giật điện rụt trở về, cùng lúc đó, cả người hắn lui mấy trăm trượng.
Dương Diệp nhìn ngón tay của mình, đã rạn nứt ra. Vừa rồi chỉ cần chậm một chút, ngón tay hắn có khả năng phải phế.
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn thoáng qua trường mâu trong tay nữ tử kia, cái đồ chơi này thật sự khắc chế nhục thể của hắn.
- Tiểu tử, chớ cùng nàng chống đỡ, một khi trên người nàng lưu lại vết máu của ngươi, tiểu tử ngươi phiền toái liền lớn. Coi như là ta, cũng không dám ngạnh kháng với Liệp Vu Nhân nhất tộc các nàng, nghe ta một câu, hiện tại nhanh chạy!
Thanh âm của Hậu Khanh có chút nóng nảy. Chạy!
Dương Diệp cười khổ.
- Tiền bối, cứ chạy như vậy, ta cảm thấy quá sợ rồi.
Vừa nói, hắn ngẩng đầu nhìn về phía nàng kia, sau một khắc, hắn bước tới trước bước ra, điểm một cái, ở trước mặt nữ tử kia, không gian đột nhiên vỡ ra, thoáng qua, một đạo kiếm quang từ trong đó hiện lên, trực tiếp cắt về phía nữ tử.
Hai mắt nữ tử chậm rãi đóng lại, tay phải nàng nắm chặt trường mâu trong tay, kiếm ấn ở mi tâm đột nhiên bạo phát ra một chùm sáng màu đỏ.
Âm!
Đạo kiếm khí kia của Dương Diệp bị chùm sáng màu đỏ đánh nát, chùm sáng màu đỏ tốc độ không giảm, kích bắn vê phía Dương Diệp.
Mà lúc này, Dương Diệp đã không ở chỗ cũ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở sau lưng nàng, lúc này đây, trong tay hắn nhiều hơn một chuôi kiếm.
Rút kiếm!
ÔNGI
Một tiếng kiếm reo vang vọng, thoáng qua, một đạo kiếm quang từ trên xuống dưới chém một cái. Mà lúc này, nữ tử đột nhiên quay người, nâng mâu đâm một cái.
Âm!
Dương Diệp bất động tại chỗ, còn nữ tử kia thì bị rung động đến hơn trăm trượng.
- Kiếm đến!
Ngay lúc này, thanh âm của Dương Diệp vang lên, thoáng qua, mười thanh kiếm hư ảo xuất hiện ở bốn phía nữ tử kia, sau một khắc, kiếm quang tung hoành, trực tiếp bao phủ nàng kia.
Ngự Kiếm Thuật!
Hắn hiện tại, có thể đánh gần, cũng có thể đánh xa.
Mười thanh phi kiếm mang theo đạo đạo kiếm quang, tựa như cuồng phong bạo vũ vây hãm nàng kia trong đó. Mới đầu nữ tử chặt đứt qua mấy thanh phi kiếm, nhưng một thanh phi kiếm vừa biến mất, sẽ lập tức có một thanh phi kiếm mới bổ sung.
Vô cùng vô tận!
- Khốc Dại
Ngay lúc này, trong tràng đột nhiên vang lên thanh âm của nữ tử.
Sau một khắc, một luồng khí tức cực kỳ khủng bố đột nhiên từ trong cơ thể nữ tử cuồn cuộn quét ra, thoáng qua, những phi kiếm kia của Dương Diệp bị cỗ khí tức này chấn vỡ. Mà lúc này, một con chim màu đen xuất hiện.
Toàn thân hiện lên màu đen nhánh, chỉ có một cái chân.
Con chim này Dương Diệp từng thấy, chính là lần đầu gặp mặt thấy con chim trên bả vai nữ tử kia. Bất quá bây giờ, con chim này so với lúc ấy lớn hơn nhiều lắm.
Dương Diệp cầm kiếm mà đứng, tay phải hắn vươn về trước ra, sau đó nhìn con chim kia ngoắc một cái.
- Đến!
Bị Dương Diệp khiêu khích, trong mắt con chim kia thoáng hiện lệ khí, sau một khắc, hai chiếc cánh mãnh liệt vỗ, hóa thành một đạo hắc quang bắn mạnh về phía Dương Diệp.
Dương Diệp muốn ra kiếm, lúc này con chim kia đột nhiên há miệng...
- Tíu tíu!
Một tiếng chói tai xuất hiện, thanh âm này, trực tiếp tiến vào tai của Dương Diệp, một chớp mắt kia, cả người Dương Diệp cảm giác không tốt.
Màng nhĩ đau từng cơn, dường như bị vật gì xé rách.
Mà một cái chớp mắt như vậy, con chim kia đột nhiên bay đến đỉnh đầu của Dương Diệp, hai cái móng vuốt nắm bờ vai của hắn, muốn xé Dương Diệp ra.
Lúc này, một vệt kim quang đột nhiên xuất hiện ở trên người hắn.
Kim Thân Pháp Tướng!
Giờ khắc này, Dương Diệp không dám chủ quan, thi triển ra Kim Thân Pháp Tướng. Khi hắn thi triển ra Kim Thân Pháp Tướng, đầu hắn lập tức khôi phục bình thường, mà lúc này hắn cảm giác được con chim kia đang bắt bờ vai của hắn xé raI
Đau nhức!
Đây là cảm giác của Dương Diệp bây giờ, lúc này trong lòng Dương Diệp vẫn còn có chút nghĩ mà sợ, bởi vì nếu như hắn không có thi triển Kim Thân Pháp Tướng, vô cùng có khả năng đã bị con chim này xé.
Không có suy nghĩ nhiều, Dương Diệp giơ kiếm đâm một cái.
Bành!
Con chim kia bị Dương Diệp chấn liên tục lùi lại, mà lúc này, nàng kia mang theo trường mâu đi tới trước mặt hắn.
Nhìn thấy nữ tử nâng mâu đâm tới, hàn quang trong mắt Dương Diệp biến thành lệ khí.
Nổi giận! Dương Diệp bước ra một bước, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên xuất hiện.
Kiếm Vực!
Lúc này đây, hắn trực tiếp thi triển ra Kiếm Vực.
Kiếm Vực ra, Dương Diệp cầm kiếm biến mất ngay tại chỗ.
Nhất Kiếm Sát Nai
Sau khi một kiếm này xuất hiện, sắc mặt nàng kia lập tức đại biến, sau một khắc...
Xùy-I