Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3751 - Chương 3821: Đạo Môn! (2)

Chương 3821: Đạo môn! (2) Chương 3821: Đạo môn! (2)Chương 3821: Đạo môn! (2)

Dương Diệp nhìn lão giả đạo bào, sau đó cung kính hành lễ thây

trò.

- Đồ nhi bái kiến sư phụ!

Chặt đứt nhân quả?

Đầu Dương Diệp hắn cũng không có hư. Cùng lão giả đạo bào chặt đứt nhân quả có chỗ tốt gì? Không, không chỉ không có lợi, còn có thể mất đi rất nhiều chỗ tốt. Còn nữa, một chỗ dựa lớn như vậy, không muốn cũng uổng al

Lão giả đạo bào mỉm cười.

Đệ tử của ta rất nhiều, nhưng đệ tử chính thức nhập thất, chỉ có tám cái, mà ngươi, là cái thứ chín, cũng là cái cuối cùng!

- Vì sao?

Dương Diệp hỏi. - Cửu cực chí tôn, chín là cực hạn!

Lão giả đạo bào nói:

- Từ hiện tại, đạo hiệu của ngươi liền gọi Kiếm Cửu đi

Kiếm Cửu!

Thần sắc của Dương Diệp có chút quái dị, mình rõ ràng nhiều thêm một cái đạo hiệu... Bất quá Kiếm Cửu, nghe giống như cũng không tệ lắm!

Lúc này, lão giả đạo bào đột nhiên cong ngón búng ra, một đạo hàn quang bay vào mi tâm của Dương Diệp.

Rất nhanh, từng tin tức uyển như điện quang hỏa thạch không ngừng hiện lên.

Qua hồi lâu, Dương Diệp chậm rãi mở mắt, lúc này lão giả đạo bào nói:

- Những thứ này, là Đạo môn ta năm đó lấy được một ít kiếm kỹ, trong đó còn có một chút là Kiếm Tu của Đạo môn ta lưu lại, tóm lại tất cả đều ở trong đó. Những vật này, đối với ngươi bây giờ vẫn rất có trợ giúp. Bất quá ngươi phải nhớ kỹ, những thứ này, chỉ có thể quan sát, tham khảo, không thể học.

- Vì sao?

Dương Diệp khó hiểu.

Lão giả đạo bào cười nói:

- Kiếm, mỗi người đều có kiếm đạo của mình, ngươi cũng có. Mà kiếm đạo mỗi người đều là độc môn, không thích hợp cho người khác học, người khác mạnh mẽ đi học, kết quả là đi lộ số của người ta mà thôi. Cho nên ngươi có thể quan sát, có thể tham khảo, nhưng phải đi ra con đường của mình, rõ ràng chưa?

Dương Diệp cung kính thi lễ. - Thụ giáo! Chẳng qua là, ta nên đi nơi nào tìm người?

Lão giả đạo bào khẽ lắc đầu.

- Ngươi bây giờ, quá yếu ớt, nếu đến Đạo môn ta, đối với ngươi rất bất lợi, đặc biệt là tháp này ở trên người ngươi. Bởi vì thực lực của ngươi, còn chưa đủ để làm cho người tin phục. Còn nữa, đến lúc đó nếu những lão gia hỏa kia nhìn chằm chằm ngươi, phiền toái của ngươi càng nhiều.

Nói đến đây, hắn cười nhẹ, sau đó lại nói:

- Ngươi phải hiểu được, ta có thể chỉ đường cho ngươi, nhưng người đi phải là chính ngươi, bằng không thì, hết thảy đều không có ý nghĩa, rõ ràng chưa?

Đường là tự mình đi!

Dương Diệp nhẹ gật đầu.

- Ta biết!

Lão giả đạo bào nói:

- Đại Thiên Vũ Trụ vô số tộc, các tộc đều có tín ngưỡng của mình, Thiên Tộc đã từng tín ngưỡng Đạo môn ta, nhưng cuối cùng bọn hắn làm phản. Sau đó Thiên Quân lúc ấy chết rồi.

- Sự phụ muốn nói cái gì?

Dương Diệp hỏi. Lão giả đạo bào nói:

- Đạo môn ta, không giống Binh Gia thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ một điểm, phàm là người muốn diệt Đạo môn ta, đều có thể giết.

Dương Diệp trầm mặc một cái chớp mắt, sau đó nói:

- Đã minh bạch!

Lão giả đạo bào khẽ gật đầu.

- Hiện tại không gian người ở, tên là Tử Giới, vào năm đó không phải gọi Tử Giới, mà là một cứ điểm của Binh Gia. Ở chỗ này, khả năng còn sót lại một ít tàn hồn của lão quái vật Binh Gia, có tháp này ở đây, ngươi không cần sợ đối phương đoạt xá, nhưng không thể chủ quan khinh thường.

Dương Diệp nói:

- Đệ tử ghi nhới

Lão giả đạo bào nhẹ gật đầu, sau đó thân thể dần dần hư ảo.

- Ngày sau ta làm sao ra ngoài?

Dương Diệp vội hỏi.

Lão giả đạo bào nói:

- Nếu ra không được, vậy cả đời ở lại chỗ này đi. Đạo môn, Đạo Thống chỉ tranh, so với nơi đây, nguy hiểm còn lớn hơn vô số lần! Nói xong, lão giả đạo bào đã hoàn toàn biến mất!

Sau khi lão giả đạo bào biến mất, Dương Diệp ở tại nguyên chỗ trâm mặc hồi lâu.

Hoang mang hồi lâu, tới nay rất nhiều chuyện đã biết. Nhưng trong nội tâm có chút trống rỗng.

Loại cảm giác này, hắn cũng nói không rõ.

Qua hồi lâu, Dương Diệp ngẩng đầu cười cười, nghĩ nhiều như vậy làm cái gì? Sự tình từ nay về sau ai biết? Cứ kiên định con đường của mình là được.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Dương Diệp xếp bằng ngồi dưới đất, sau đó hồi tưởng những kiếm kỹ lão giả đạo bào cho hắn...

Không nhìn không sao, vừa nhìn đã giật mình!

Bởi vì những kiếm kỹ kia, khoảng chừng hơn vạn, các loại các dạng đều có. Hơn nữa đều vô cùng cường đại!

Trong nháy mắt, Dương Diệp si mê!

Những kiếm kỹ này cực mạnh, làm cho hắn có chút muốn luyện!

Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, Nhất Kiếm Sát Na của mình, đều là cái quỷ gì? So với những kiếm kỹ này, quả thực ngay cả cặn bã cũng không tính! Kiếm kỹ chân chính!

Những kiếm kỹ này, vì Dương Diệp mở ra một cánh cổng!

Giờ khắc này, hắn có chút muốn tu luyện những kiếm kỹ kia.

Nhưng hắn vẫn nhịn được!

Như lão giả đạo bào nói, những thứ này, đều là kiếm đạo của người khác, không phải là của hắn. Nếu như hắn tu luyện, cuối cùng chỉ sẽ biến thành đi sáo lộ của người khác, mà không phải con đường của hắn.

Nhất định phải đi con đường của mình!

Nghiên cứu, quan sát, tham khảo, sau đó sáng tạo!

Cái này là Dương Diệp hắn phải làm!

Trong khoảng thời gian kế tiếp, mỗi ngày Dương Diệp đều ở trong Hồng Mông Tháp nghiên cứu kiếm kỹ. Nhìn nhiều, hiểu nhiều, nghĩ cũng nhiều hơn.

Vì vậy hắn bắt đầu tham khảo, sau đó sáng tạo kiếm kĩ của mình.

Bất quá cái này rất khó.

Sáng tạo, nói dễ vậy sao?

Mà thời điểm Dương Diệp khổ tu kiếm đạo, Thiên Cư thành có phiền toái. A Man mang theo một nhóm người đi tới trên tường thành, thời điểm nhìn tình cảnh dưới tường thành, hai đấm của A Man chậm rãi nắm lại.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0