Chương 3843: Ta có một kiếm! (2)
Chương 3843: Ta có một kiếm! (2)Chương 3843: Ta có một kiếm! (2)
Hiển nhiên, đêu không nghĩ tới A Man sẽ đột nhiên ra tay. Hai người Ngôn Lam cũng không nghĩ tới!
- Vì cái gì?
Ngôn Lam nhìn A Man hỏi.
Lúc này, A Man quay đầu nhìn vê phía Ngôn Lam.
- Chúng ta đã từng là huynh đệ. Mặc dù các ngươi không nhân, nhưng A Man ta không thể bất nghĩa. Bất quá, sau ngày hôm nay, chúng ta không phải là huynh đệ nữa.
Nói xong, A Man quay đầu nhìn về phía đám người Ác Lang.
Ác Lang, Hắc Ma, A Man ta cùng những huynh đệ sau lưng sẽ không thần phục, các ngươi muốn chiến, vậy chiến.
- Chiến!Sau lưng A Man, đám người Tần Xuyên giận dữ hét lên.
Khí thế!
Tuy người của Thiên Cư thành thua xa Ác Lang Đoàn cùng Ma Nhân Quật, nhưng khí thế không yếu chút nào.
Thấy chết không sờn!
Giờ khắc này, người của Thiên Cư thành đều như thết
Ác Lang gắt gao nhìn A Man hồi lâu, cuối cùng tay phải hắn vung lên.
- Giết!
A Man quay người nhìn vê phía đám người Tần Xuyên.
- Đến Tử Giới, nhận thức các ngươi, là thu hoạch lớn nhất của ta. Chư vị, kiếp sau lại làm huynh đệ!
Nói xong, A Man tay nắm Lang Nha Bổng quay người đập một phát!
- Giết!
Đám người Tần Xuyên gầm thét.
Xa xa, Ác Lang lạnh nhạt nói:
- Một tên cũng không để lại!
Đại chiến bắt đầu!
Ngay lúc này.
ÔNGI
Một tiếng kiếm minh đột nhiên từ phía chân trời xa xôi truyên đến
Phía dưới, Ác Lang mãnh liệt ngẩng đầu nhìn về phía không trung, sau một khắc, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn. Hai mắt Ác Lang híp lại, bấm tay điểm vào mũi kiếm.
Bành!
Cả người Ác Lang bị chấn đến hơn trăm trượng, ngón tay đã đứt rời tận gốc!
Giờ khắc này, tất cả mọi người ngây người!
Rất nhanh, một nam tử mặc áo xanh xuất hiện ở trước mặt đám người A Man.
Người tới chính là Dương Diệp!
Dương Diệp quay đầu nhìn đám người A Man, sau đó cười nói:
- Loại trường hợp này, sao có thể thiếu được ta?
A Man quan sát Dương Diệp một chút, sau đó nói:
- Tới vừa vặn!
Dương Diệp quay đầu nhìn lướt qua đám người Ác Lang, sau đó nói:
- Để cho ta mở màn trước?
A Man nói:
- Chắc chắn chứ?
Dương Diệp nhẹ gật đầu, sau đó hắn chậm rãi đi vê phía đám người Ác Lang. Âm!
Trong chốc lát, không gian bốn phía Dương Diệp đột nhiên run lên kịch liệt.
Khí thết
Một luồng áp lực vô hình nghiền ép về phía đám người Ác Lang!
Cảm nhận được cỗ uy áp này, đám người Ác Lang biến sắc, thời điểm bọn hắn muốn liên thủ phá vỡ uy áp, đột nhiên, bàn tay Dương Diệp mở ra, một thanh kiếm xuất hiện, trong chốc lát, thanh kiếm kia bắt đầu rung động kịch liệt.
Nguy hiểm!
Trong tràng, khi thấy chuôi kiếm này xoay tròn, sắc mặt Ác Lang biến đổi, theo bản năng muốn lui về phía sau.
Mà đúng lúc này, nơi xa khóe miệng Dương Diệp đột nhiên nổi lên nụ cười quỷ dị, chỉ nháy mắt, cả người mang kiếm biến mất.
Xuy XUY XUY...
Trong tràng đột nhiên xuất hiện thanh âm không gian xé rách, giờ khắc này toàn thân Ác Lang đã sởn hết cả gai ốc, thân hình lóe lên, không ngừng lùi lại, cùng lúc đó, đạo đạo hắc quang không ngừng xuất hiện ở trước mặt hắn.
Ba hơi sau, trong tràng đột nhiên yên tĩnh trở lại! Yên tĩnh im ắng!
Ác Lang vẫn còn, bất quá giờ phút này, trên trán hắn tràn đầy mồ hôi lạnh. Qua một cái chớp mắt, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hắc Ma.
Tất cả mọi người nhao nhao nhìn về phía Hắc Ma.
- Cái này...
Hắc Ma có chút đờ đẫn nhìn Dương Diệp.
- Nhanh như vậy...
Ca sát!
Ở trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, thân thể Hắc Ma hóa thành mảnh vỡ, mỗi một mảnh vụn, không sai biệt lắm chỉ nhỏ như móng tay.
Miểu sát!
Nhất Kiếm Sát Na giết một vị Thính Đạo cảnh!
Tất cả mọi người nhao nhao quay đầu nhìn về phía Dương Diệp, đặc biệt là đám người Tần Xuyên, giờ phút này trong mắt đám người Tân Xuyên tràn đây vẻ kinh ngạc.
Lúc nào Dương Diệp mạnh như vậy?
Giờ phút này đám người Ác Lang nhìn về phía Dương Diệp, trong mắt đã tràn đầy vẻ kiêng ky. Kiếm TuI
Kiếm Tu cường đại!
Trong tràng, Dương Diệp đột nhiên triển khai.
Ở trong mắt của tất cả mọi người, Dương Diệp đi về phía Ác Lang, ở bên cạnh hắn, là một thanh kiếm xoay tròn rất nhanhI
Theo kiếm xoay tròn, đạo đạo kiếm quang không ngừng lóe ra.
Lạnh lẽo mà lăng lệ ác liệt!
Ngay lúc này, Dương Diệp đột nhiên dừng bước, hắn nhìn về phía Ác Lang.
- Ta có một kiếm, ngươi dám tiếp không?
Nói xong.
ÔNG!
Tiếng kiếm reo bỗng nhiên vang lên!