Chương 3844: Táng Kiếm Sát! (1)
Chương 3844: Táng Kiếm Sát! (1)Chương 3844: Táng Kiếm Sát! (1)
Dám tiếp không?
Thanh âm rất bình tĩnh, nhưng như sấm sét.
Trong tràng yên tĩnh giống như chết.
Vừa rồi một kiếm này của Dương Diệp, tất cả mọi người nhìn thấy rõ ràng. Trực tiếp miễu sát một Thính Đạo cảnh. Mà một kiếm này cực hạn ở nơi nào, mọi người lại không biết.
Có thể miễu sát Thính Đạo cảnh, có lẽ còn có thể miễu sát cường giả Kiến Đạo cảnh a?
Ánh mắt vô số người rơi vào trên người Ác Lang.
Tiếp hay không tiếp?
Phải nói, dám hay không dám!Ở dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, Ác Lang đột nhiên bước ra một bước.
- Có gì không dám?
Hắn đương nhiên phải tiếp!
Tử Giới, cường giả vi tôn. Nếu giờ khắc này hắn lùi bước, chính là nhu nhược, chính là chịu thua. Phải biết, Dương Diệp chỉ là một Minh cảnh nhị đoạn.
Mà Ác Lang hắn, là cường giả Kiến Đạo cảnh! Nếu như này cũng không dám tiếp, đó không thể nghi ngờ là sẽ trở thành trò cười của Tử Giới, mà chính bản thân hắn, cũng sẽ sinh ra tâm ma.
Đường đường cường giả Kiến Đạo cảnh, không dám tiếp một kiếm của Minh cảnh nhị đoạn, hắn cả đời này cũng không qua được tâm ma đói
Phải tiếp!
Ác Lang đáp ứng, không thể nghi ngờ làm cho người của Ác Lang Đoàn cùng Ma Nhân Quật thở dài một hơi.
Nếu như Ác Lang không dám tiếp, cái kia ý vị là, một cường giả Kiến Đạo cảnh cũng đánh không lại một Minh cảnh nhị đoạn...
Mà nếu như Minh cảnh nhị đoạn kia đạt tới Đạo cảnh thì sao?
Suy nghĩ một chút cũng làm người hoảng sợi
Sau khi Ác Lang đáp ứng, mọi người phía sau ở dưới sự ra hiệu của hắn, lui về sau ngàn trượng.
Bên cạnh Dương Diệp, A Man nói khẽ:
- Cẩn thận một chút!
Nói xong, nàng mang theo đám người Tần Xuyên về tới trên tường thành.
Trong tràng, chỉ còn lại Dương Diệp cùng Ác Lang. Ác Lang nhìn Dương Diệp một chút.
- Ta còn nhớ rõ ngươi, không nghĩ tới, trong khoảng thời gian ngắn, thực lực của ngươi phát triển đến nước này. Khó trách những thiên tài bên ngoài, biết rõ nơi đây vô cùng nguy hiểm, nhưng giống như thiêu thân lao đầu vào lửa chạy vào!
Lúc trước hắn thấy qua Dương Diệp, khi đó Dương Diệp còn chưa đủ tư cách để cho hắn để ở trong lòng. Nhưng giờ phút này, vị Kiếm Tu trước mắt kia, làm cho hắn không thể không thận trọng đối đãi.
Cùng cấp bậc!
Hắn đã coi Dương Diệp là đối thủ đồng nhất cấp!
Dương Diệp không nói gì, bàn tay hắn mở ra, thanh kiếm ben cạnh rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.
Rất nhanh xoay tròn!
Theo kiếm không ngừng xoay tròn, đạo đạo kiếm quang không ngừng từ trong kiếm tràn ra, đến cuối cùng, quanh người Dương Diệp, kiếm quang quẩn quanh, tựa như tiên nhân!
Có thể giết cường giả Kiến Đạo cảnh sao?
Dương Diệp cũng không nắm chắc, cường giả loại này, hắn là lân thứ nhất chính diện giao thủ!
Bất quá rất nhanh, hắn sẽ biết. Đột nhiên kiếm trong tay Dương Diệp biến mất.
Trong tràng đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Trong sân, chỉ có mấy người có thể nhìn rõ ràng chuyện sau khi kiếm của Dương Diệp biến mất.
Thời điểm kiếm của Dương Diệp biến mất, Ác Lang đột nhiên đưa tay phải ra, trong chốc lát, không gian trước mặt hắn ngưng kết lại, đọng lại không chỉ không gian, còn có một đạo kiếm quang. Mà giờ khắc này, đạo kiếm quang kia đang từ từ lui về sau.
Thời gian đảo ngược!
Thời gian là đồ vật hư vô mờ mịt, hoặc có lẽ căn bản không có cái gọi là thời gian, thời gian, là con người phát minh ra để ghi chép Quá Khứ, Hiện Tại, Tương Lai. Mà bản thân nó, căn bản không tồn tại.
Nhưng Quá Khứ, Hiện Tại, Tương Lai tôn tại. Tu luyện tới trình độ nhất định, để cho thời gian đảo ngược cũng không phải việc khó gì. Đương nhiên, loại việc xuyên qua tương lai thì không thể tưởng tượng nổi, có lẽ cường giả đỉnh cao nhất có thể làm được, nhưng vô cùng nguy hiểm!
Cái gọi là Kiến Đạo cảnh, kỳ thật chỉ đúng là gặp quá khứ.
Nó bao hàm rất nhiều rất nhiều, một loại trong đó, chính là thời gian. Gặp đạo, thấy thời gian, khống chế quá khứ hư vô mờ mịt, để cho thời gian đảo ngược.
Loại năng lực này, không thể tưởng tượng.
Đương nhiên, loại khống chế tương lai này, dù chỉ là một tức, cũng không phải Ác Lang có thể làm được.
Có thể chính thức khống chế quá khứ hiện tại, trên cơ bản đều có một chữ 'Tổ..
Về phân dự đoán tương lai... Trong thiên địa này, có, nhưng phượng mao lân giác.
Trong tràng, kiếm quang quay về phía sau, cách Ác Lang càng ngày càng xa, nhưng cách Dương Diệp càng ngày càng gân.
Ác Lang nhìn Dương Diệp.
- Chênh lệch, ta và ngươi chênh lệch, không cách nào dùng bất kỳ vật gì đền bù?
- Thật sao?
Khóe miệng Dương Diệp hơi cuộn lên, sau một khắc, một cỗ lực lượng thần bí xuất hiện.
Kiếm Vực!
Sau khi Kiếm Vực xuất hiện, thanh kiếm kia của Dương Diệp đột nhiên ngừng lại, Ác Lang thì sắc mặt đại biến, hai tay mãnh liệt vỗ ra. Âm!
Trong tràng đột nhiên bạo phát ra âm thanh nổ vang rung trời.
Hết thảy khôi phục bình thường.
Mà giờ khắc này, Ác Lang đã cách hơn năm ngàn trượng, cùng lúc đó, Ác Lang quỳ một chân trên đất, hai cánh tay của hắn đã biến mất không thấy gì nữa, máu tươi không ngừng tuôn ra.
Một kiếm gấy đi hai tay!
Thất bại!
Ác Lang thất bại!
Trong tràng, tất cả mọi người ngây ra như phỗng.
Minh cảnh nhị đoạn, đánh bại cường giả Kiến Đạo cảnh!
Ác Lang đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp.
- Kiếm Vực!
Hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, sau một lúc lâu, hắn quay người đi vê phía Thiên Cư thành.
Ở bên cạnh hắn, là một thanh kiếm trôi lơ lửng.
Kiếm theo người đi!
Ác Lang nhìn Dương Diệp thật sâu, sau đó xoay người rời đi.
Sau lưng hắn, là người của Ác Lang đoàn cùng Ma Nhân Quật. Sau khi đám người Ác Lang biến mất, khóe miệng Dương Diệp đột nhiên tràn ra một ngụm máu tươi, máu tươi không ngừng chảy.
Vừa rồi, tuy hắn một kiếm tước mất hai cánh tay của Ác Lang. Nhưng cũng bỏ ra cái giá thê thảm. Hắn dùng Kiếm Vực cưỡng ép phá hết lực lượng của đối phương, sẽ bị cắn trả. Bởi vì lực lượng của đối phương vượt xa hắn hiện tại!
Cái cắn trả này, là có chút nghiêm trọng!