Chương 3851: Thần Điện! (2)
Chương 3851: Thần Điện! (2)Chương 3851: Thần Điện! (2)
Nói đến đây, nàng đột nhiên ngừng lại.
Dương Diệp cũng không có hỏi.
Lúc này, thần sắc của Trĩ Nữ khôi phục bình tĩnh.
- Ngươi từ bên ngoài mà đến, không chỉ bị Nhân tộc đuổi giết, còn bị các tộc khác đuổi giết. Mà Thần tộc ta thì muốn báo thù. Có thể nói, chúng ta có chung mục tiêu!
Ngươi muốn nói cái gì?
Dương Diệp hỏi.
Trĩ Nữ mỉm cười, nàng nhìn về phía lão giả áo trắng.
- Mang Chư Thiên Giáp, Chiến Thiên Tỉ tớilLão giả áo trắng nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó xoay người rời đi.
- Ngươi là công chúa Thần tộc?
Dương Diệp đột nhiên hỏi.
- Clông chúa?
Trĩ Nữ cười nhẹ.
- Đợi tí nữa ngươi sẽ biết!
Lúc này, lão giả áo trắng lại quay về. Ở trước mặt lão giả áo trắng, có mộtc bảo giáp tản ra lưu quang màu vàng, còn có một đôi bảo vệ tay màu vàng đỏ. Ở trên có khắc các loại minh văn kỳ dị.
- Chư Thiên Giáp, Chiến Thiên kTíI
Trĩ Nữ cười nói:
- Hai vật này, ở trong Thần tộc ta, có thể sắp xếp trước sáu. Chỉ có Chiến Thiên Thần Tướng của Thần tộc ta mới có thể có. Năm đó, Chiến Thiên Thần Tướng chết trận, hiện tại chúng là vật vô chủ. Sau này chúng vê ngươi rồi!
Một bên, lão giả áo trắng không khỏi liếc nhìn Dương Diệp, nhưng vẫn không nói gì.
Hiếu kỳ.
Trong lòng lão giả áo trắng vô cùng tò mò.
Chiến Thiên Thân Tướng!
Bốn chữ này ở trong Thần tộc, là cực kỳ có địa vị. Có thể nói, chỉ nghe lệnh của Thần tộc tộc trưởng. Không chỉ như thế, còn có thể nắm giữ Chiến Thiên Quân Đoàn của Thần tộc... Mà Chiến Thiên Quân Đoàn này, đã từng làm Bách Tộc nghe tin đã sợ mất mật!
Trong lòng lão giả áo trắng rất ngạc nhiên.
Bởi vì hắn biết, chủ nhân của mình không phải loại người không có đầu óc. Nếu như chủ nhân coi trọng, không hề nghi ngờ, nam tử trước mắt này tất có chỗ bất phàm!
Lúc này Trĩ Nữ lại nói:
- Hai vật này, tương đương bảo vật kia cùng kiếm trong cơ thể ngươi. Nếu như ngươi mang nó lên, dưới Thánh Nhân, không người là đối thủ của ngươil
Trâm mặc hồi lâu, Dương Diệp lắc đầu.
Cự tuyệt!
Nhìn thấy một màn này, nghi hoặc trong mắt lão giả áo trắng càng nhiều.
Trĩ Nữ nhìn Dương Diệp.
- Vì sao?
Dương Diệp chỉ chỉ tâm của mình.
- Tự do, tâm của ta là tự do. Tâm của ta tự do, kiếm của ta mới tự do. Kiếm của ta tự do, ta có thể tùy tâm xuất kiếm. Nhưng nếu như ta đáp ứng ngươi, ta chính là thuộc hạ của ngươi, kiếm của ta, sẽ biến thành kiếm của ngươi. Dương Diệp ta, sẽ không thần phục người khác, kiếm của ta, càng sẽ không!
Trong tràng đột nhiên yên tính lại!
Lúc lão giả áo trắng nhìn Dương Diệp, con mắt nhiều hơn vẻ kinh ngạc cùng tán thưởng. Lúc này Trĩ Nữ đi tới trước mặt Dương Diệp.
- Nếu như ta muốn ngươi làm kiếm của ta thì sao?
Dương Diệp nhìn Trĩ Nữ.
- Kiếm của ta, tình nguyện gấy, cũng sẽ không cong!
Kiếm gãy!
Dương Diệp rất rõ ràng, nếu như Trĩ Nữ này muốn ra tay với hắn, hắn căn bản không có cách phản kháng. Bất kể là Đế Ngạc, hay lão giả áo trắng trước mắt, thực lực đều bỏ hắn mười con phố. Nhưng hắn sẽ không khuất phục!
Trĩ Nữ nhìn Dương Diệp hôi lâu, sau đó nói:
- Ta biết tất cả bí mật của ngươi, cũng biết vật kial
Uy hiếp!
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên chìa tay nhẹ nhàng vuốt ve hai má của Trĩ Nữ. Nhìn thấy một màn này, ánh mắt của lão giả áo trắng lập tức lạnh xuống. Nhưng không có được chỉ thị của Trĩ Nữ, bởi vậy hắn chẳng hề làm gì cả, chỉ lạnh lùng nhìn Dương Diệp.
Trĩ Nữ cũng nhìn Dương Diệp, không có ngăn cản.
Dương Diệp thu tay lại, sau đó nói:
- Nếu như Thần tộc tộc trưởng là người như vậy, ta sẽ rất thất vọng, thất vọng với ngươi, cũng sẽ xem thường Thần tộc. Trĩ Nữ không nói gì.
Dương Diệp lần nữa vuốt đầu của Trĩ Nữ.
- Không cần biết ngươi là ai, ta đã từng coi ngươi như muội muội, mà sau này, nếu như ngươi còn gọi ta ca ca, ta cũng sẽ coi ngươi như muội muội.
Nói xong, Dương Diệp quay người rời đi.
Lão giả áo trắng nhìn về phía Trĩ Nữ, Trĩ Nữ không có động tĩnh.
Rất nhanh, Dương Diệp rời khỏi đại điện, nhưng ở trước mặt hắn là Đế Ngạc.
Đế Ngạc ngăn cản ở trước mặt Dương Diệp.
Dương Diệp dừng bước lại, tay phải nắm chặt chuôi kiếm. Tuy hắn biết, mình không phải đối thủ của Đế Ngạc. Nhưng Dương Diệp hắn sẽ không thúc thủ chịu trói.
Đế Ngạc nhìn Dương Diệp, trong mắt không che giấu mỉa mai chút nào.
Ngay lúc này, Trí Nữ nhẹ nhàng quơ quơ tay phải, Đế Ngạc nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó lui qua một bên.
Dương Diệp quay đầu nhìn về phía Trĩ Nữ, nhưng Trĩ Nữ quay người về phía trong cung điện.
Dương Diệp không nói gì thêm, quay người biến mất ở xa xa. - Chủ nhân, hắn biết hành tung của chúng tai
Lúc này, lão giả áo trắng thiện ý nhắc nhở.
Trĩ Nữ khẽ lắc đầu.
- Hắn sẽ không bại lộ chúng ta.
Lão giả áo trắng do dự một chút, sau đó nói:
- Thứ cho lão nô nhiều lời, chủ nhân, hắn là nhân loại.
Trĩ Nữ nhìn thoáng qua lão giả áo trắng.
- Ta biết. Bất quá hắn không giống nhân loại khác.
Lão giả áo trắng còn muốn nói điều gì, nhưng Trĩ Nữ lắc đầu.
- Không cần nhiều lời. Ta nhận được tin tức, quân sư đã thức tỉnh, ngươi đi liên lạc nàng đi.
Nghe vậy, thần sắc lão giả áo trắng vui vẻ, vội vàng lui xuống.
Trong điện, chỉ còn lại có Trĩ Nữ.
Qua hồi lâu, hai mắt Trĩ Nữ chậm rãi đóng lại.
- Sau khi diệt sạch Bách Tộc, ta sẽ gọi ngươi là ca cail