Chương 3967: Yêu Vương một đấu một! (2)
Chương 3967: Yêu Vương một đấu một! (2)Chương 3967: Yêu Vương một đấu một! (2)
Nam tử trung niên liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Ngươi chính là Dương Diệp!
- Ngươi biết ta?
Dương Diệp nhíu mày.
Nam tử trung niên khẽ cười:
- Sao có thể không biết được, bây giờ ngươi lại là kiếm tu mạnh nhất trong thế hệ trẻ của đại thiên vũ trụ chúng ta.
Nói đến đây, hắn liếc nhìn Linh Viên Sơn phía sau Dương Diệp:
Dương Diệp, ngươi không giữ được Linh Viên Sơn này. Bây giờ rời đi, ta không ra tay, bởi vì tự có người sẽ tìm đến ngươi. Dương Diệp cười nói:
- Trước khi Hầu ca đi đã bảo ta chiếu cố Linh Viên Sơn, bây giờ Linh Viên Sơn gặp nạn, ta làm sao có thể đi được?
Nam tử trung niên nói:
- Xem ra, ngươi l muốn chết. Cũng tốt, ta sẽ giúp ngươi!
Dứt lời, nam tử trung niên trực tiếp biến mất.
Âm! Theo một tiếng nổ lớn vang lên, cả người Dương Diệp bị đẩy đến ngoài nghìn trượngc, khi cơ thể hắn đập vách núi mới dừng lại được. Sau lưng hắn, Linh Viên Sơn bị chấn động mạnh, rất nhiều tảng đá lớn lăn xuống.
Phía xa, nam tử trung tuổi kia nhẹ nhàng vẫy vẫy tay, sau đkó đặt ở sau lưng, hắn nhìn vê phía Dương Diệp, khẽ nói:
- Chịu đánh kém quái
Dương Diệp ho khan, máu tươi lập tức từ khóe miệng hắn tràn ra! Dương Diệp khẽ cười, sau đó nhìn về phía nam tử trung tuổi kia:
- Không hổ danh là Yêu Vương, quả thật không tệ. Nào, cũng nhận của ta một kiếm!
Dứt lời, Dương Diệp mở bàn tay ra, trong phút chốc, một thanh kiếm lơ lửng ở trong lòng bàn tay hắn rồi xoay tròn với tốc độ rất nhanh, từng kiếm quang không ngừng từ trong đó tràn ra. Thoáng cái, thanh kiếm này đột nhiên biến mất.
Mà cùng lúc đó, nam tử trung tuổi phía xa kia đột nhiên nắm chặt tay phải thành quyền, sau đó đánh về phía trước.
Âm!
Quyền vừa ra, một thanh kiếm liên đâm vào trên nắm đấm của hắn. Lực lượng của hai bên quá mạnh, trực tiếp làm không gian xung quanh chấn động nứt ra, nam tử trung tuổi kia cũng lùi về phía sau đủ trăm trượng mới dừng lại.
Mà vào lúc này, Dương Diệp đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nam tử trung niên kia, sau đó một chưởng vỗ vào trên chuôi thanh kiếm kia.
Âm!
Nam tử trung niên lập tức lại lùi vê phía sau trăm trượng, mà vào lúc Dương Diệp muốn thừa thắng xông lên, tay trái nam tử trung tuổi kia đột nhiên đột nhiên đánh một chưởng về phía trước!
Âm!
Lần này, người bay ra ngoài là Dương Diệp cùng kiếm trong tay hắn.
Lực lượng của một chưởng này trực tiếp chấn động làm Dương Diệp đụng phải trên vách núi phía xa.
Phía xa, nam tử trung tuổi kia khẽ cười:
- Quá trẻ tuổi!
Dứt lời, hắn lại muốn ra tay, mà vào lúc này, sắc mặt nam tử trung niên chợt biến đổi, sau đó xoay người đánh ra! một quyền
Âm!
Nam tử trung niên lập tức bị chấn động đến hơn mấy trăm trượng!
Cùng lúc đó, một giọng nói vang lên ở bên tai Dương Diệp:
- Tiểu tử, đã lâu không gặp.
Giọng nói quen thuộc!
Dương Diệp lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó quay đầu nhìn lại, hắn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở nơi đó.
Cùng Kỳ!
Người tới chính là Cùng Kỳ!
Tuy nhiên, giờ phút này Cùng Kỳ hiển nhiên là bản tôn mà không phải là một phân thân.
Dương Diệp cười nói:
- Đã bị ngươi nhìn thấy bộ dạng chật vật rôi!
Cùng Kỳ nói:
- Chật vật? Tiểu tử nhà ngươi, lấy cảnh giới này cùng tuổi tác của ngươi mà có thể cứng rắn đỡ hai đòn của một vị Yêu Vương của Yêu tộc đã đặc biệt biến thái rồi. Nếu như ngươi có thể giết chết được Yêu Vương của Yêu tộc đều có thể giết chết, vậy chẳng phải những lão già như chúng ta đều sống ở trên thân con chó suốt mấy năm sao? Cho nên ngươi cũng nên thấy đủ đi!
Dương Diệp xoa xoa mũi, sau đó cười nói: - Dù thế nào cũng cảm ơn ngươi có thể tới!
Khi hắn tới Linh Viên Sơn đã truyền tin cho Cùng Kỳ, bởi vì hắn biết rõ dựa vào thực lực của hắn thì căn bản không có cách nào đối đầu với Yêu Vương.
Đây chính là một vị Yêu Vương hàng thật giá thật!
Cùng Kỳ khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía nam tử trung tuổi kia:
- Khiếu Thiên Yêu Vương, ta cũng không nhiều lời vô ích, hoặc là ngươi đi, hoặc là chiến.
Nam tử trung niên trâm giọng nói:
- Cùng Kỳ, ngươi nhất định phải dính vào sao?
Cùng Kỳ nói:
- Không có cách nào, ta có chút giao tình với tiểu tử này, chuyện giúp được thì phải giúp!
Khiếu Thiên Yêu Vương nói:
- Cùng Kỳ, cũng không phải Khiếu Thiên ta muốn Linh Viên Sơn này diệt vong, ngươi chắc hẳn cũng hiểu rõ!
- Hiểu rõi
Cùng Kỳ nói:
- Như vậy, ngươi rời đi hay là ta ra tay. Ta nghĩ, bọn họ chắc sẽ không trách tội ngươi, thế nào? Khiếu Thiên im lặng một lát, sau đó nói:
- Cùng Kỳ, nghe đồn ngươi ở trong Yêu Vương Yêu tộc ta cũng có thực lực đứng trước năm, ngày hôm nay may mắn gặp được, ta muốn lĩnh giáo ngươi một chútI
Cùng Kỳ khẽ gật đầu:
- Được!
Dứt lời, Cùng Kỳ tung người nhảy lên, trực tiếp xuất hiện ở trong không trung.
Mà nam tử trung tuổi kia cũng run lên, biến mất.