Chương 3980: Ngươi sợ à? (2) (1)
Chương 3980: Ngươi sợ à? (2) (1)Chương 3980: Ngươi sợ à? (2) (1)
Dương Diệp nghẹn lời. Hắn làm sao biết được vũ trụ hình thành thế nào. . .
Lục Đinh Thần Hỏa nói:
- Trước Nhân tộc cùng Bách tộc là Thần tộc, đây là một chủng tộc có lịch sử lâu đời, bọn họ có trước cả loài người cùng Bách tộc, nhưng ngươi có biết trước Thần tộc là gì không? Trước Thần tộc chắc chắn cũng từng có văn minh, ta có thể chắc chắn về điểm này.
Dương Diệp trầm giọng nói:
- Tiền bối muốn nói gì?
Lục Đinh Thần Hỏa nói:
- Tiểu nữ hài này không phải là người bình thường, ta đã xem qua thể chất của nàng, nàng không giống bất kỳ một chủng tộc nào trong hiểu biết của ta, đặc biệt là linh hồn nàng tinh thuần tới mức quả thực có thể dùng từ khủng khiếp để hình dung. Hơn nữa, tổ chức tế bào của nàng không giống với nhân loại các ngươi!
Nói đến đây, Lục Đinh Thân Hỏa dừng lại một lát mới nói tiếp:- Ngay từ lúc đầu, tháp linh có sự thù địch với nàng, đó là bởi vì nó cảm nhận được nguy hiểm. Thế gian này thật sự không mấy người có thể làm cho tháp linh cảm nhận được nguy hiểm. Cho dù là tà vật này, nó cũng không có khả năng làm cho tháp linh cảm nhận được nguy hiểm, càng không cần phải nói tới làm tháp linh chủ động lấy lòng!
Dương Diệp im lặng. Hắn hiểu rõ tháp linh có tính tình, người này tuyệt đối là tâm cao khí ngạo. Thiên Tú có thể làm cho nó chủ động lấy lòng, điều này có nghĩa là gì?
Cực khủng kiếp!
- Thật ra, ngươi không cần lo lắng!
Lục Đinh Thần Hỏa nói:
- Nha đầu kia không giống với kẻ xấu, ngươi quen biết với nàng, lại có thiện duyên này cùng nàng, đây không phải là chuyện xấu đối với ngươi. Không chỉ không phải là chuyện xấu, ngược lại còn là một chuyện tốt.
Dương Diệp mỉm cười:
- Thật ra ta không suy nghĩ nhiều như vậy, trước đây ta cứu nàng cũng chỉ đơn thuần là muốn giúp một lát. Chỉ không ngờ được, nha đầu kia có lai lịch thân bí như vậy, lớn như thết
Lục Đinh Thần Hỏa nói:
- Tấm lòng son, trái tim ngươi là tấm lòng son, làm việc không nói tới lợi ích, mà là chú ý an tâm! Có thể nói kiếm đạo của ngươi có thể có thành tựu như hôm nay, tấm lòng son của ngươi có công lao rất lớn.
Dương Diệp mỉm cười và đang muốn nói, lúc này, Lục Đinh Thân Hỏa lại nói:
- Tuy nhiên, cái này cũng có hại, dễ dàng đắc tội với người, dễ dàng tạo thành hận thù. Tuy nhiên, điều này cũng bình thường, từ xưa tới nay đều không có chuyện gì hoàn mỹ, cũng không có con người hoàn mỹ!
Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó nói:
- Ta cũng không muốn những điều này, điều ta nghĩ bây giờ là làm sao sống sót! Có lẽ nguy hiểm thật sự mới bắt đầu!
- Đừng quên còn có Đạo gial
Lúc này, Lục Đinh Thần Hỏa đột nhiên nói.
Đạo gial
Nghe vậy, Dương Diệp cay đắng cười, sau đó xoay người rời khỏi tâng thứ hai.
Tu luyện!
Sau khi đi tới tâng thứ ba, Dương Diệp ngồi xếp bằng ở trong phòng tu luyện, sau đó bắt đầu tập trung tinh thần.
Qua rất lâu, cơ thể hắn bình tĩnh lại, sau đó hắn mở mắt, tay phải hơi lật, hai hạt châu màu trắng tinh khiết xuất hiện ở trước mặt của hắn.
Nội đan!
Hai nội đan của Yêu Vương!
Dương Diệp nuốt vào một viên nội đan, nội đan mới vừa vào cơ thể đã thấy có một linh khí đột nhiên dâng trào, từ trong cơ thể hắn cuốn ra, trong nháy mắt, thân thể Dương Diệp bắt đầu điên cuồng hấp thu những linh khí này, khí tức dân dần bắt đầu phát sinh biến hóa, không chỉ khí tức, cơ thể của hắn cũng đang lặng lẽ thay đổi.
nội đan Yêu Vương là tinh túy cả đời của Yêu Vương tập trung thành, năng lượng không thể đo lường. Trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, thân thể Dương Diệp suýt nữa đã không thể nào nhận nổi năng lượng của nội đan Yêu Vương trùng kích, cũng may là hắn không khinh thường, chỉ dùng một viên nội đan.
Thời gian dần trôi qua, không gian xung quanh Dương Diệp bắt đầu chấn động, thân thể Dương Diệp dao đọng rất nhỏ, nếu như không nhìn kỹ thì căn bản không nhìn ra.
Chẳng mấy chốc đã nửa tháng trôi qua.
Tới giây phút nào đó, Dương Diệp đột nhiên mở mắt ra, sau đó bất chợt đứng phắt dậy. Âm!
Không gian xung quanh hắn chấn động mạnh.
Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó đi vê phía trước một bước.
Âm!
Không gian xung quanh hắn đột nhiên rung lên một cái!
Dương Diệp sửng sốt.
Thoáng cái, Dương Diệp giơ tay lên vung vẩy nhẹ vài cái. Lập tức khiến không gian trực tiếp vặn vẹo.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Dương Diệp hoàn toàn sửng sốt. Nhưng chẳng bao lâu, trên mặt hắn hiện ra vẻ vui mừng.
Lực lượng!
Lực lượng của hắn được tăng cường rất lớn!
Mạnh đến mức hắn cũng không có cách nào khống chế được, đương nhiên đây chỉ là tạm thời.
Dương Diệp nhìn nắm đấm của mình, khóe miệng không nhịn được khẽ cười, lấy lực lượng thân thể của hắn bây giờ thì hoàn toàn có thể tạo thành uy hiếp cho một cường giả Thiện Cảnh, cho dù không cần kiếm, chỉ dùng nắm đấm, hắn cũng có thể đánh chết một cường giả Thiện Cảnh!
Ngoài việc đó ra, hắn cảm nhận thân thể của mình, nếu như cộng thêm Thiên Long hộ thể, cho dù hắn đứng ở đó, sợ rằng cường giả Thiện Cảnh bình thường cũng khó có thể giết chết hắn.
Dương Diệp liếc nhìn một viên nội đan khác trong tay, hắn không dùng nữa. Bởi vì dùng, hiệu quả của viên nội đan này với hắn sẽ không còn lớn nữa. Cơ thể hắn bây giờ thật sự đã đạt tới một bình cảnh!
Nếu lại dùng nội đan này thì có chút lãng phí!
Trong thời gian tiếp theo, Dương Diệp bắt đầu thích ứng với lực lượng thân thể của mình.
Ba ngày sau, Dương Diệp đột nhiên rời khỏi Hồng Mông tháp.
Dương Diệp đi ra khỏi đại điện. Bên ngoài đại điện là Viên lão. Viên lão bấm tay bắn ra, một thẻ màu vàng xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp: