Chương 3981: Ngươi sợ à? (2) (2)
Chương 3981: Ngươi sợ à? (2) (2)Chương 3981: Ngươi sợ à? (2) (2)
Ngự Mạch đưa tới thiệp mời, mời ngươi đi tới Ngự Mạch tham gia một lần tụ họp.
Nói đến đây, hắn dừng lại một lát sau đó mới nói tiếp:
Ta kiến nghị ngươi nên đi!
- Vì sao?
Dương Diệp không hiểu.
Lão già nhìn thẳng Dương Diệp:
- Nếu ngươi lựa chọn phách lối, vậy hãy phách lối tới cùng!
Dương Diệp trâm giọng nói:- Ngươi nên biết ta đi thì nhất định sẽ xảy ra chuyện gì đó không tốt.
- Ngươi sợ sao?
Lão già nhìn thẳng Dương Diệp.
Dương Diệp hoàn toàn không tỏ ra yếu thế, nói với lão già đối diện:
- Ta sợ ta sẽ giết sạch thiên tài Binh gia. Con người ta một khi điên lên, ngay cả bản thân ta cũng sẽ giết! Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, lão già không nhịn được liếc nhìn Dương Diệp.
Dương Diệp không nói nhảm, câm lấy tấm thiệp màu vàng và nói:
- Nói một chút vê Ngự Mạch đi!
Lão già khẽ gật đầu:
- Ngự Mạch là một đạo môn lớn của Binh gia ta, chịu trách nhiệm bảo vệ Binh gia ta. Bọn họ qua lại gân gũi với Trí Mạch. Trước đây, nếu như bọn họ không khoanh tay đứng nhìn, một mạch Sát Phạt ta cũng không đến mức rơi vào tình cảnh thế này!
Nghe vậy, Dương Diệp đã hiểu rõ lời lão già này nói, Ngự Mạch phát thiệp mời cho hắn hiển nhiên không có ý tốt.
Lúc này, lão già lại nói:
- Lần này đi Ngự Mạch, ngươi cần phải cẩn thận một người, người này tên là Nhiếp Nguyên, là đệ tử thân truyên của Ngự Mạch Phù Chủ. Tuy đối phương cũng là thế hệ trẻ tuổi, nhưng cảnh giới đã đạt được tới Tiểu Thiện Cảnh, cho nên ngươi cần phải cẩn thận!
- Tiểu Thiện Cảnh?
Dương Diệp nhìn về phía lão già:
- Đây là cách nói gì vậy? Viên lão giải thích:
- Thiện Cảnh lại phân ra Tiểu Thiện Cảnh, Đại Thiện Cảnh và nửa bước Thánh Nhân cảnh. Lấy thực lực của ngươi, sợ rằng cường giả Thiện Cảnh bình thường đã không phải là đối thủ của ngươi, nhưng ngươi cần phải cẩn thận Đại Thiện Cảnh, không thể có chút sơ suất nào. Vê phần này nửa bước Thánh Nhân cảnh, lúc này ngươi vẫn khó hơn chống lại cường giả cấp bậc như vậy!
Nửa bước Thánh Nhân cảnh!
Dương Diệp khẽ gật đầu, trước đây lão già đeo mặt nạ đẩy xe lăn cho Cơ Nguyệt hẳn là cường giả nửa bước Thánh Nhân cảnh. Mà lão già kia lại cho hắn cảm giác sâu không lường được.
- Về phần cường giả Thánh Nhân cảnh. ..
Lúc này, Viên lão nói:
- Bây giờ ngươi ở trước mặt loại cường giả này, sợ rằng không có sức đánh trả. Tuy nhiên ngươi yên tâm, ở Binh giới này sẽ không có loại cường giả cấp bậc như vậy ra tay với ngươi. Cho nên, ngươi phải cẩn thận là nửa bước Thánh Nhân cảnh!
Dương Diệp nhíu mày nói:
- Viên lão, nếu như nửa bước Thánh Nhân cảnh ra tay với ta, chắc hẳn được tính là ỷ lớn hiếp nhỏ chứ?
Viên lão lắc đầu: - Cái này phải xem tình hình, nếu như khi cường giả Đại Thiện Cảnh cũng không làm gì được ngươi, đối phương nhất định sẽ phái ra cường giả cấp bậc nửa bước Thánh Nhân cảnh. Nói tóm lại, ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt mới được!
Dương Diệp suy nghĩ một lát, sau đó nói
- Ta có chỗ dựa vững chắc nào không?
- Cói
Viên lão trả lời rất chắc chắn.
- Ai? Tiểu sư thúc à?
Dương Diệp hỏi.
Viên lão nói:
- Tiểu sư thúc tính là một người.
Ánh mắt Dương Diệp lập tức sáng lên:
- Còn có một người nữa sao? Sẽ không phải là Viên lão chứ?
Viên lão khẽ nói:
- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, lão phu đã rất nhiều năm không ra tay. Ngươi còn một chỗ dựa vững chắc khác, thật ra nói nghiêm khắc thì đối phương có khả năng cũng không phải là chỗ dựa vững chắc của ngươi, trừ khi ngươi làm cho đối phương cảm thấy một mạch Sát Phạt có tương lai, có hi vọng, đối phương mới có thể không lo lắng nhiều mà đi tới giúp đỡ ngươi!
Dương Diệp lắc đầu:
- Nói cho cùng, vẫn phải dựa vào bản thân ta thôi!
Viên lão khẽ gật đầu:
- Đúng vậy!
Dương Diệp không nói gì, cầm tấm thiệp mời và đi ra khỏi đại điện.
Trong điện, Viên lão cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì.
Trên không trung của Du Sơn, Dương Diệp nhìn lướt qua xung quanh, sau đó cơ thể thoáng động và biến mất ở cuối chân trời.