Chương 4227: Vẫn muốn giết! (2)
Chương 4227: Vẫn muốn giết! (2)Chương 4227: Vẫn muốn giết! (2)
Đại đa số người đều tò mò.
Tuy thanh danh của Dương Diệp rất lớn, nhưng người thấy hắn vẫn rất ít.
Lâm Chấn nói:
- Dương tiểu huynh, chư vị ở đây đều là đại biểu của thế lực các phương Nhân tộc ta, Nhân giới từ đông đến tây, từ nam đến bắc, phàm là người có sức ảnh hưởng đều đã tới đây. Có thể nói có sự giúp đỡ của chư vị, chúng ta đã thật sự đoàn kết cả Nhân tộc lại với nhau rồi.
Tất cả thế lực của Nhân tộc đều tê tụ!
Dương Diệp nhìn mọi người, sau đó ôm quyền,
- Ta sẽ không tự giới thiệu. Chúng ta trực tiếp đi vào chính đề, ta nghĩ hỏi chư vị một câu, ý đồ đến của chư vị là gì?
Lúc này, một lão già đi ra, lão già đi tới trước mặt Dương Diệp, Dương tiểu hữu, ý đồ đến của chúng ta không quan trọng, quan trọng là Dương tiểu hữu có cái nhìn thế nào đối với chúng ta và cả Nhân tộc!
Dương Diệp trâm mặc một thoáng, sau đó nói:
- Tương lai, Nhân tộc sẽ có rất nhiều người phải chết! Nghe vậy, mọi người đều ngẩn ra, trong mắt đều mang theo vẻ khó hiểu.
Dương Diệp nói:
- Thực lực của chư vị không kém, chắc biết thời đại mạt pháp sắp đến. Khi đó, không chỉ Nhân tộc ta, bách tộc bách tộc cũng sẽ có rất nhiêu người phải chết!
- Vậy Dương tiểu hữu chuẩn bị làm gì?
Lão già đó nói.
Dương Diệp cười nói:
- Còn có thể làm gì nữa? Chỉ có thể cố gắng sống sót thôi.
Nói đến đây, hắn nhìn mọi người một cái,
- Thứ cho nói thẳng, trong lòng chư vị ở đây khẳng định đều có một số tính toán, có điều, nếu chư vị thật sự đoàn kết nhất trí. Ta xin khuyên chư vị một câu, phải bỏ đi tính toán đó. Nếu thời đại mạt pháp đên, trừ cố gắng sống sót ra, tất cả đều sẽ biến thành mây bay. Đương nhiên, chư vị chư vị cảm thấy ta đang nói ngoa thì cứ coi như ta chưa nói gì, chư vị muốn làm gì thì cứ làm!
Chỉnh hợp tất cả nhân loại?
Dương Diệp không hề có ý này, bởi vì như vậy quá mệt mỏi.
Lòng người phức tạp, hắn không thích chuyện phức tạp, thích đơn giản thôi!
Trong điện trâm mặc.
Qua hồi lâu, lão già đó nói:
- Dương tiểu hữu, lần này chúng ta tới, chính là hy vọng có thể đoàn kết với nhau, sau đó vượt qua nguy cơ lần này.
Dương Diệp gật đầu.
- Ý tưởng này được, bởi vì kẻ địch tương lai của chúng ta không chỉ là thời đại mạt pháp, còn có thể là bách tộc, hoặc là thế lực khác. Nếu các ngươi không đoàn kết, là thời đại mạt pháp còn chưa xuất hiện, Nhân tộc đã không còn lại được bao nhiêu người rồi!
Nói đến đây, hắn nhìn lướt qua mọi người, sau đó nói:
- Ta biết ý đồ đến của chư vị. Có điều, chư vị muốn gia nhập chúng ta phải tuân thủ một điểm, vứt bỏ tính toán trong lòng chư vị, nếu không, chư vị tới thế nào thì vê như vậy đi.
Trong điện, mọi người nhìn nhau, sự quyết đoán của Dương Diệp có chút vượt quá suy đoán của họ.
Qua hồi lâu, lão già đó nói:
- Chúng ta hợp tác là song thắng!
- Hợp tác? Khóe miệng Dương Diệp nở một nụ cười:
- Thứ cho ta nói thẳng, một mình Dương Diệp trời đất bao la thì có chỗ nào là không tới được? Ta sở dĩ ở Nhân tộc, không phải là có cảm tình sâu đậm với Nhân tộc, mà là lúc Dương Diệp khó khăn, những cường giả của Nhân tộc như Lâm Chấn tiên bối đứng ở bên cạnh ta. Không có họ, Dương Diệp ta e là đã bị bách tộc và phật gia diệt ở hố đen vô tận rồi. Tình này Dương Diệp ta ghi nhớ. Nhưng chư vị, ta nghĩ, trong thời gian tiếp theo, đừng nói là cường giả Đại Thiện cảnh, cho dù là thánh nhân cũng vẫn là yếu ớt.
Ở bên cạnh, Lâm Chấn muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Hắn muốn nhắc nhở Dương Diệp đừng khí thế bức nhân như vậy, bởi vì ở đây đều là thế lực cao nhất của Nhân tộc, có thể nói, nếu Dương Diệp muốn đoàn kết cả Nhân tộc thì nhất định phải có sự trợ giúp của những người này!
Nếu những người này đều nguyện ý nghe theo mệnh lệnh của Dương Diệp. Có thể nói Dương Diệp sẽ giống như Hiên Viên Đế năm đó, là lãnh tụ chân chính của Nhân tộc.
Phải biết rằng, cho dù là Nhân Quân lúc trước, đối phương kinh doanh vô số năm, vẫn không thể thật sự nắm cả Nhân tộc trong tay!
Điều này đối với Dương Diệp mà nói, là một cơ hội. Mà Dương Diệp có chút... Có điều, hắn cũng biết, tuy Dương Diệp thoạt nhìn có chút lỗ mãng, nhưng thanh niên này là loại người có đầu óc, có can đảm. Đương nhiên đây không phải là có đôi lúc, mà là rất nhiều lúc. Gan Dương Diệp lớn, tâm cũng lớn.
Trong đại điện im lặng im lặng.
Vốn, những thế lực này chuẩn bị bàn điều kiện gì đó, nhưng hiện tại Dương Diệp nói mấy câu đã khiến bọn họ không biết phải nói gì. Ý tứ của Dương Diệp rất rõ ràng, ta không phải là mong đợi gì ở các ngươi!
Bọn họ hiện tại chỉ có hai lựa chọn.
Hoặc là lựa chọn quay đầu bước đi, hoặc là tiếp tục bàn!
Mà đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên nói:
- Chư vị cứ từ từ mà nghĩ, nghĩ cho kỹ vào. Có thể nói với Lâm Chấn tiền bối, ta giờ có việc, xin cáo từ trước!
Nói xong, hắn xoay người bước đi.
Hắn không muốn để An Nam Tĩnhphải chờ lâu.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.
Vào khoảnh khắc Dương Diệp sắp rời khỏi đại điện, lão già lúc trước đột nhiên nói:
- Dương tiểu hữu!
Dương Diệp dừng bước, xoay người nhìn về phía lão già đó, - Hả?
Lão già cười chua chát,
- Dương tiểu hữu có điều kiện gì thì nói đi
Thỏa hiệp!
Nghe lão già nói vậy, Lâm Chấn ở bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, những thế lực này cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp!
Dương Diệp hơi trâm ngâm, sau đó nói:
- Điều kiện của ta kỳ thật rất đơn giản. Chỉ có hai điều, đoàn kết, không được có tư tâm. Ta không muốn chúng ta đối mặt với chiến tranh lại có người ở sau lưng tính kế, Thứ hai, Nhân tộc xuất hiện độc đoán, quả thật là bất lợi cho Nhân tộc, có điều hiện tại là thời kì phi thường, ta cần chư vị phục tùng tuyệt đối. Đương nhiên, chúng ta có thể học theo bách tộc, thành lập một liên minh trưởng lão, có thể chọn mười một người chí cường của Nhân tộc nhận trách nhiệm. Khi quyết định nào đó của ta có sáu vị trưởng lão phủ quyết, quyết định của ta có thể trở thành phế thãi, thậm chí có thể bãi miễn ta.
Lão già đó do dự một thoáng, sau đó đang định nói gì thì Dương Diệp oại nói:
- Chỉ có hai điều kiện này thôi, ta không chấp nhận cò kè mặc cả. Chua chát cười chua chát, sau đó quay đầu nhìn về phía mấy vị thánh nhân Nhân tộc, một lát sau, mấy vị thánh nhân đó đều gật đầu.
Lão già quay đầu nhìn về phía Dương Diệp,
- Chúng ta đáp ứng!
Dương Diệp gật đầu,
- Tốt, giờ ta sẽ ra mệnh lệnh đầu tiên. Lâm Chấn tiền bối, thông tri cho bách tộc và phật gia, nói Nhân tộc ta hiện tại tuyên chiến với bọn họi
Tuyên chiến!
Mọi người ngây ra!
Lâm Chấn lắp bắp,
- Ngươi, ngươi nghiêm túc chứ?
Dương Diệp nhìn Lâm Chấn,
- Nói với bọn họ, ngày đó ta giết vẫn chưa đủ, giờ muốn giết tiếp!
Lâm Chấn: