Chương 4377: Sát tổ! (2)
Chương 4377: Sát tổ! (2)Chương 4377: Sát tổ! (2)
Dương Diệp và An Nam Tĩnh đi ra vùng này, rất nhanh, bọn hắn gặp Thần Tộc Thích Thiên cùng Đinh Thược Dược.
Định Thược Dược nhìn thoáng qua Dương Diệp và An Nam Tĩnh.
- Ngươi xúc động rồi. Lúc này đây, chúng ta đả thảo kinh xà. Mà bí mật của Bất Tử Tộc, chúng ta còn không có biết rõ ràng.
Dương Diệp lạnh nhạt nói:
- Xin lỗi, nhất thời nhịn không được giết người. Hai vị, ta còn có việc, cáo từ trước.
Nói xong, hắn cùng với An Nam Tĩnh biến mất ngay tại chỗ.
Thích Thiên nhíu mày. - Cái tính cách gì al
Đinh Thược Dược nói khẽ:
- Hắn là như vậy, có khi rất dễ thân cận, có khi, cực kỳ không dễ ở chung.
Thích Thiên hừ lạnlh một tiếng, trong lòng cực kỳ khó chịu, Dương Diệp này làm theo ý mình, căn bản không cho hắn và Đinh Thược Dược mặt mũi...
Trong tinh không, bêcn cạnh Dương Diệp, An Nam Tĩnh nói khẽ: - Ngươi kháng cự Thần Tộc?
Dương Diệp nói:
- Không phải kháng cự, bọn hắn tìm chúng ta liên minh, ckũng không phải thật muốn liên minh, mà là muốn lợi dụng chúng ta.
- Vậy ngươi còn kết minh với bọn họ?
An Nam Tĩnh khó hiểu.
Khóe miệng Dương Diệp nổi lên nụ cười.
- Vậy lợi dụng lẫn nhau.
Nói đến đây, Dương Diệp dừng lại, sau đó lại nói:
- Kỳ thật, Bất Tử Tộc Độc Cô Tuyệt Thiên nói không sai, chủng tộc không đoàn kết, đều biến mất khỏi vũ trụ. Đại Thiên Vũ Trụ, Bách Tộc cùng tôn tại, nhưng ở giữa Bách Tộc, tranh đấu không ngớt. Bách Tộc có được kết cục hôm nay, là Bách Tộc tự mình gây nghiệt, Nhân tộc ta cũng như thế. Nói cho cùng, tư tâm quấy phá, tất cả mọi người muốn vì mình giành chỗ tốt, mà không thể vô tư. Cho dù cho tới bây giờ, những người Bách Tộc còn sống sót kia, bọn hắn nghĩ cũng không phải đoàn kết chung một chỗ, mà là cướp đoạt tàn sát lẫn nhau.
An Nam Tĩnh trâm mặc.
Dương Diệp hít sâu một hơi, lại nói: - Độc Cô Tuyệt Thiên nói, lúc trước nếu Dương Diệp ta nguyện ý đứng ra, Nhân tộc nhất định sẽ không rơi vào tình huống hiện tại. Kỳ thật nàng sai rồi. Dương Diệp ta có thể cứu được Nhân tộc nhất thời, nhưng cứu không được cả đời. Nhân tộc tư tâm, Dương Diệp ta không thay đổi được, giống như lúc trước, ta có thể vì Nhân tộc hy sinh, nhưng Nhân tộc ở thời khắc nguy nan lựa chọn hy sinh ta.
Nói đến đây, hắn tự giễu cười cười.
- Nói trắng ra là, Nhân tộc cũng bất quá là đang lợi dụng ta, đừng nói ta, đổi lại bất kỳ người nào đến, đều là loại kết quả này. Thời điểm mặt đối sinh tử, đại đa số người đều chỉ nghĩ tới mình. Chỉ cần mình không chết, người khác có chết hay không, mắc mới gì tới bọn hắn?
An Nam Tĩnh nói khẽ:
- Không cần nghĩ nhiều như vậy!
- Tự nhiên!
Dương Diệp cười nói:
- Với ta mà nói, hiện tại ta phải làm là bảo vệ cẩn thận thân nhân bên cạnh ta, chỉ cần bọn hắn không có việc gì, với ta mà nói, là được rồi. Trời đất bao la, thân nhân lớn nhất!
Vừa nói, hắn nhìn lướt qua bốn phía.
- Ta muốn đi Bất Tử Tộc một chuyến. - Phụ thân ngươi?
An Nam Tĩnh hỏi.
Dương Diệp nhẹ gật đầu.
- Hóa thân của cha ta ở trong Bất Tử Tộc, ta muốn vào xeml
- Nguy hiểm!
An Nam Tĩnh trâm giọng nói.
Dương Diệp nói:
- Yên tâm, lúc này ta đi, không phải đi tìm phiền toái, có Bồ Đề Thụ cùng Kiếm Vực ẩn nấp khí tức, chỉ cần ta không chủ động bại lộ, bình thường sẽ không có vấn đề. Còn nữa, hiện tại nếu ta muốn chạy trốn, dù mấy vị Lão Tổ cũng ngăn không được ta. Còn nữa, ở trong cơ thể ta còn có một vật.
Vật này, tự nhiên là Ly Hỏal
Vừa rồi cùng Phật Tổ giao thủ, hắn không có thi triển ra Ly Hỏa, hiện tại Ly Hỏa xem như át chủ bài lớn nhất của hắn.
An Nam Tĩnh trâm mặc hồi lâu, sau đó nói:
- Ta đi với ngươi!
Dương Diệp nhẹ gật đầu.
- ĐII Nói xong, hắn cùng An Nam Tĩnh biến mất ngay tại chỗ.
Ở chỗ sâu trong Vô Tận Hắc Động, cánh cổng ánh sáng.
Dương Diệp lặng lẽ đi tới chỗ cánh cổng ánh sáng, hắn nhìn lướt qua bốn phía, sau đó lặng lẽ tiềm nhập vào quang môn. Hắn cũng không có cứ như vậy tiến vào, cánh cổng ánh sáng này là một truyền tống trận, nếu như hắn tiến vào như vậy, truyên tống trận kia vô cùng có khả năng khởi động, sau đó hắn bị phát hiện, bởi vậy hắn cần chờ.
Cũng không lâu lắm, mấy Bất Tử Ky Sĩ xuất hiện ở cách Dương Diệp không xa, mấy Bất Tử Ky Sĩ trực tiếp đi vào trong quang môn, Dương Diệp lập tức hóa thành một hắc ảnh bám vào trên Bất Tử Ky Sĩ.
Trong quang môn, Dương Diệp thận trọng lợi dụng Kiếm Vực ẩn nấp, không dám khinh thường.
Ở trong Bất Tử Tộc này, còn có cường giả tuyệt đỉnh, người cường giả kia không phải là Độc Cô Tuyệt Thiên có thể so sánh, hắn không thể không cẩn thận!
Một lát sau, Dương Diệp cùng mấy Bất Tử Ky Sĩ tiến vào địa vực của Bất Tử Tộc.
Giống như lúc trước đến, thế giới Bất Tử Tộc này hoàn toàn u ám, linh khí còn mỏng manh hơn Đại Thiên Vũ Trụ, mà bốn phía, khắp nơi tràn ngập tử khí nồng nặc. So sánh với Đại Thiên Vũ Trụ, Bất Tử Tộc này càng giống như thời đại Mạt Pháp, phải nói là thời đại Mạt Nhật!
Dương Diệp lặng lẽ đi ra Bất Tử Ky Sĩ, hắn nhìn lướt qua bốn phía, tiến vào trong cổ thành.
Sát Lục Chi Linh, chính là từ nơi này lấy được.
Mà hắn cũng là ở nơi đây bị phụ thân hắn cưỡng ép đưa đi!
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về chỗ xa, ở phía xa, có một tòa tháp cao, tháp cực cao, liếc mắt nhìn không tới đỉnh, ở bốn phía phiêu đãng bốn sợi hắc khí, trong hắc khí ẩn chứa lực lượng cường đại, cho dù cách xa nhau vạn trượng, Dương Diệp cũng có thể rõ ràng cảm nhận được.
Tại chỗ, Dương Diệp trâm mặc hồi lâu, sau đó lặng lẽ tiêm hành về phía xa. Chỉ chốc lát, Dương Diệp tiềm vào trong tháp. Trong tháp có chút hắc ám, vừa vặn chỉ có thể nhìn vật. Dương Diệp ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau đó đang muốn đi lên, nhưng đúng lúc này, ở trên bậc thang, một người đàn ông chậm rãi đi xuống.
Nam tử mặc trường bào, tóc dài sát đất, ở mi tâm có một ấn ký màu đỏ, mà ở bên cạnh tay phải, nổi lơ lửng một thiết trảo màu đen.
Dương Diệp vội vàng tĩnh khí tập trung tư tưởng, núp ở chỗ tối. Nhưng lúc này, nam tử kia đột nhiên nhìn vê phía hắn, khóe miệng nổi lên nụ cười.
- Tiểu Lâu Đại Nhân nói có người tới, ta còn có chút không tin, không nghĩ tới, thật sự có người tới, có ý tứ, có ý tứt