Chương 4378: Vậy không đi! (1)
Chương 4378: Vậy không đi! (1)Chương 4378: Vậy không đi! (1)
Dương Diệp nhíu mày. Bị phát hiện rồi!
Dương Diệp lắc đầu, hắn vẫn đánh giá thấp Bất Tử Tộc.
Không có che giấu, Dương Diệp từ trong hắc ám chậm rãi đi ra.
Cách đó không xa, nam tử kia nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó nói:
- Kiếm Tu?
Dương Diệp nhẹ gật đầu.
Nam tử cười nhẹ. - Ngươi dám một thân một mình tới đây, nghĩ đến ngươi đối với mình rất tự tin, đến, để cho ta nhìn xem.
Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía.
- Đánh ở chỗ này? Không sợ phá huỷ nơi đây?
Nam tử cười nói:
- Yên tâm, hủy không được.
Dương Diệp khẽ gật đầu.
- Vậy thì tới đi!
Nói xong.
Xùy-I Dưới chân Dương Diệp, một vết cắt lặng yên hiển hiện, thoáng qua, một thanh kiếm tới trước mặt nam tử kia.
Khóe miệng nam tử nổi lên nụ cười, nụ cười này, mang theo một tia trào phúng. Thời điểm kiếm của Dương Diệp đi vào trước mặt hắn, tay phải tìm tòi, một bình chướng màu đen lặng yên hiển hiện, trực tiếp ngăn trở kiếm của Dương Diệp!
Âm!
Bình chướng run lên kịch liệt, nhưng không hư hại chút nào.
Mà lúc này, móng vuốt lơ lửng đột nhiên chộp tới Dương Diệp, nhanh như tia chớp, lập tức là tới. Bất quá Dương Diệp phản ứng cực nhanh, tay phải cầm Kiếm Linh mãnh liệt quét qua, bổ vào trên móng vuốt.
Âm!
Theo một tiếng nổ vang, cả người Dương Diệp bị chấn liên tục lùi lại. Qua trong giây lát, thân thể hắn đụng ở trên vách đá, mà lúc này, một cỗ khí đen lập tức đánh úp về phía hắn, ở trong hắc khí kia, một cái móng vuốt hung ác trảo đến, trong đó ẩn chứa khí tức cường đại, làm cho hắn hô hấp dồn dập.
Cảm giác áp báchI
Âm!
Một cỗ hồng mang đột nhiên từ trong cơ thể Dương Diệp cuồn cuộn quét ra, hồng mang trực tiếp đánh về phía hắc khí, hai cỗ lực lượng vừa mới tiếp xúc liền nổ tung, nhưng móng vuốt màu đen bỏ qua hồng mang của Dương Diệp, đi tới trước mặt của Dương Diệp, bất quá cách Dương Diệp còn không sai biệt lắm tâm mười tấc, móng vuốt màu đen ngừng lại, bởi vì một thanh kiếm chỉa vào trên móng vuốt.
Không cách nào tiến lên nửa tấc!
Nhưng lúc này, toàn bộ đại điện đột nhiên xuất hiện từng tàn ảnh, tàn ảnh của nam tử kia. Thoáng qua, nam tử kia xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, ngay sau đó hắn giơ chân lên đá tới đầu của Dương Diệp.
Lúc này đây, Dương Diệp cũng không có phòng ngự, tay trái nắm kiếm, tay phải buông ra, sau đó đánh tới một quyền!
Bang bang!
Cả người Dương Diệp bay ra ngoài, sau đó âm âm đập lên vách đá, mà cả người nam tử kia cũng bị Dương Diệp một quyền oanh bay ra ngoài, thời điểm nam tử kia vừa đập xuống mặt đất, một nhân ảnh đột nhiên lao tới.
Những nơi bóng người đi qua, trực tiếp xé rách không khí, trong tràng lập tức phát ra từng âm thanh xé rách, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Nam tử kia phản ứng cũng cực nhanh, ngẩng phắt đầu lên, sau đó một quyên đánh tới Dương Diệp.
Cận chiến!
Ở địa phương này, hai người chỉ có thể cận chiến. Đây là quy củ nam tử này định cho Dương Diệp, nam tử không để cho Dương Diệp và hắn ly khai chỗ này, kỳ thật là muốn nói cho Dương Diệp biết, chỉ có thể cận chiến!
Mà Dương Diệp cũng không cự tuyệt, cận chiến, cũng là điểm mạnh của hắn!
Quyên quyền chạm nhau.
Âm!
Không gian run lên kịch liệt, hai người vừa chạm vào liên phân.
Mà ở chớp mắt tách ra kia, một cái móng vuốt màu đen lóe lên, thoáng qua của Dương Diệp, nếu một trảo này hạ xuống, đầu của Dương Diệp nhất định sẽ nổ tung.
Hắc trảo không phải phàm vật, Dương Diệp không muốn dùng nhục thể của mình đi ngạnh kháng, tâm niệm vừa động, Kiếm Linh hóa thành một đạo kiếm quang đâm vào hắc trảo.
Âm!
Một cỗ sóng khí vô hình chấn động ra.
Ngay lúc này, thanh niên kia đột nhiên bay lên, hắn thẳng tắp nhìn Dương Diệp, sau một khắc, ở bốn phía Dương Diệp, xuất hiện một cỗ tử khí nồng nặc!
Những tử khí này mới vừa xuất hiện, Dương Diệp kinh hãi phát hiện, sinh cơ trong cơ thể hắn bắt đầu biến mất!
Phải nói, sau khi những tử khí kia xuất hiện, trong cơ thể hắn cũng xuất hiện tử khí, hơn nữa dùng tốc độ cực nhanh cắn nuốt sinh cơ trong cơ thể hắn.
Dương Diệp nhìn thoáng qua nam tử kia, sau một khắc, một cỗ tử khí mỏng manh đột nhiên bao phủ toàn thân hắn, thoáng qua, tử khí trong cơ thể hắn dần dần bị áp chế.
- Hử?
Cách đó không xa, nam tử kia nhíu mày.
Ngay lúc này, Dương Diệp đột nhiên nắm huyết kiếm ném một cái.
Xùy-I
Kiếm qua, không gian tựa như vải mục, lập tức bị xé nát.
Đồng tử của nam tử kia hơi co lại, tay phải xoay tròn, móng vuốt ở bên cạnh hắn lập tức xuất hiện, thoáng qua, một đạo hắc quang như tia chớp lóe lên.
Xuy Xuy xuy! Trong tràng lập tức vang lên âm thanh không khí nứt vỡ.
Nhưng đúng lúc này, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên xuất hiện.
Kiếm Vực!
Thời điểm Kiếm Vực xuất hiện, hai cỗ ý cảnh đột nhiên lăng không hiển hiện!
Kiếm ý cùng sát ý!
Giờ phút này, kiếm trong tay Dương Diệp đã biến thành Kiếm Thủ. Kiếm Thủ ra, sát ý cùng kiếm ý của hắn đều đạt tới đỉnh phong, hai loại ý cảnh đỉnh phong, lại thêm Kiếm Vực gia trì, giờ phút này, thực lực của Dương Diệp đạt đến trạng thái đỉnh phong nhất của mình.
Nhìn móng vuốt hung ác trảo đến, Dương Diệp mặt không biểu tình, hai tay nắm Kiếm Thủ mãnh liệt bổ xuống.
Âm!
Một kiếm rơi xuống, nam tử kia bay ngược ra ngoài.
Răng rắc!
Tháp đột nhiên rạn nứt ra, lung lay sắp đổ.