Chương 4384: Hàng lâm Thân Vực! (1)
Chương 4384: Hàng lâm Thân Vực! (1)Chương 4384: Hàng lâm Thân Vực! (1)
Vô Tận Hắc Động, chỗ cánh cổng ánh sáng, một đạo kiếm quang đột nhiên từ trong đó vọt ra.
Kiếm
quang tản đi, Dương Diệp xuất hiện ở chỗ cánh cổng ánh sáng.
Ở khóe miệng Dương Diệp chảy ra vết máu đỏ thẫm.
Dương Diệp lau máu tươi ở khóe miệng, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua cánh cổng ánh sáng, trong cửa không có người đuổi theo ra.
- Tiểu tử!
Lúc này, thanh âm của Yêu Ma vang lên.
- Bất Tử Tộc này không đơn giản, vừa rồi ta cảm nhận được hai cỗ lực lượng cực kỳ mạnh, vượt xa ngươi có khả năng địch.
- Vì sao bọn hắn không ra tay?Dương Diệp hỏi.
Yêu Ma nói:
- Ta nào biết được! Bất quá sau này tiểu tử ngươi đừng đến cho thỏa đáng. Ngươi ẩn nặc khí tức xác thực lợi hại, nhưng không phải vô địch.
Dương Diệp khẽ gật đầu, lúc này đây đi Bất Tử Tộc, tuy không có hỏi thăm được sự tình cha hắn, nhưng cũng có một chút thu hoạch, cái kia chính là hiểu rõ Bất Tử Tộc một tí.
Cường giả mạnh nhất của Bất Tử Tộc, hẳn là tộc trưởng kia, dưới hắn là Tiểu Lâu Đại Nhân, mà dưới Tiểu Lâu Đại Nhân là ba Hiền Sư.
Dương Diệp không biết thực lực của Tiểu Lâu Đại Nhân cùng tộc trưởng mạnh bao nhiêu, nhưng ba Hiền Sư cũng đã cực kỳ khủng bố rồi!
Vừa rồi hắn ngay cả Ly Hỏa cũng thi triển ra, nhưng còn không có đánh chết đối phương!
Hiện tại, hắn đối với Bất Tử Tộc này đã có một hiểu rõ đại khái.
Thực lực của Bất Tử Tộc, căn bản không phải Đại Thiên Vũ Trụ bây giờ có thể chống đỡiI
Tại chỗ, Dương Diệp trầm mặc hồi lâu, sau đó hắn nhìn thoáng qua cánh cổng ánh sáng, cuối cùng quay người rời đi...
Hư Linh Đại Lục.
Dương Diệp về Hư Linh Đại Lục, trong Hư Linh Điện, Dương Diệp ngồi ở chủ vị, phía dưới là Dương Liêm Sương cùng Viên lão.
Trong đại điện không khí có chút nặng nề.
Một lát sau, Viên lão trâm giọng nói: - Như thế xem ra, thực lực của Bất Tử Tộc kia, so với chúng ta tưởng tượng thì mạnh mẽ hơn nhiều.
Dương Diệp nhẹ gật đầu.
- Đại Thiên Vũ Trụ này, không giữ được.
Thủ không được!
Lấy tình huống trước mắt đến xem, Đại Thiên Vũ Trụ căn bản không có cách chống lại Bất Tử Tộc, dù hiện tại cả Đại Thiên Vũ Trụ đoàn kết chung một chỗ cũng không được, đừng nói Đại Thiên Vũ Trụ bây giờ, cho dù là Đại Thiên Vũ Trụ thời kỳ đỉnh phong, sợ là cũng khó có thể chống lại Bất Tử Tộc.
- Có đường lui không?
Viên lão hỏi.
Đường lui?
Dương Diệp nói khẽ:
- Đường lui duy nhất chính là ly khai Đại Thiên Vũ Trụ, nhưng muốn ly khai, chỉ có khởi động trận pháp của Đại Thiên Vũ Trụ, bất quá Bất Tử Tộc kia hiển nhiên cũng muốn lợi dụng trận pháp này ly khai.
Viên lão khổ sở nói:
- Nói như vậy, là không có đường luil Dương Diệp chậm rãi đứng lên.
- Chúng ta, xác thực không có đường lui.
Trong điện yên tĩnh trở lại.
Lúc này, Dương Liêm Sương nói:
- Còn có một sự tình cần chúng ta giải quyết, hiện tại có vô số người chạy đến nơi đây, Bách Tộc đều có, mà những người này tụ tập chung một chỗ, bởi vì chủng tộc khác biệt, trong thành thường xuyên phát sinh rối loạn.
- Rối loạn?
Dương Diệp nhíu mày.
- Đã là lúc nào rồi, bọn hắn còn có tâm tình nội đấu?
Dương Liêm Sương lắc đầu.
- Không có cách nào, địa phương có người, thì có tranh đấu, mà bây giờ, trong thành tụ tập vô số tộc.
Dương Diệp nói:
- Giết, giết nhiêu một chút, bọn hắn sẽ an tĩnh.
Dương Liêm Sương trầm giọng nói:
- Không được, hiện tại nhân tâm đã loạn, nếu như chúng ta đồ sát trấn áp, chỉ biết loạn hơn. Nói đến đây, nàng dừng một chút, lại nói:
- Nhân tâm thật rất loạn. Hiện tại Bách Tộc mỗi cái sợ hãi, thân kinh của bọn hắn đã kéo căng, hơi không cẩn thận, những người này sẽ làm ra hành vi quá kích.
Viên lão nhẹ gật đầu, cũng nói:
- Liêm Sương nói không sai, hiện tại những người này, trong lòng bọn hắn tràn đầy sợ hãi, chúng ta không nên tiêu diệt, bằng không thì sợ là sẽ loạn hơn.
Dương Diệp nói:
- Hai vị, các ngươi cảm thấy nên làm cái gì bây giờ?
Dương Liêm Sương cùng Viên lão nhìn nhau, cuối cùng Dương Liêm Sương nói khẽ:
- Ngươi ra mặt, bất kể như thế nào, ổn định những người này, chỉ có bọn hắn bất loạn, chúng ta mới có thể an tâm đối phó Bất Tử Tộc. Bằng không thì, lân sau Bất Tử Tộc tiến đến, những người này sẽ lập tức phản bội, hoặc xăng bậy.
Dương Diệp trầm mặc nửa ngày, sau đó nhẹ gật đầu.
- Đi theo tal
Nói xong, hắn đi ra đại điện.
Dương Diệp đi tới trên tường thành, ở dưới Dương Liêm Sương hiệu triệu, trong thành vô số người đi tới dưới thành, liếc mắt nhìn qua, rậm rạp chẳng chịt.
Tất cả mọi người đang nhìn Dương Diệp.
Dương Diệp nhìn lướt qua phía dưới, sau đó nói:
- Các ngươi đang sợ, sợ Bất Tử Tộc. Nói thật, ta cũng sợ, bởi vì Bất Tử Tộc rất mạnh, cực kỳ mạnh, cường đại đến Dương Diệp ta cũng cảm thấy không có hy vọng!
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không biết Dương Diệp có ý gì.
Mà một bên, Dương Liêm Sương nhíu mày, Dương Diệp nói như vậy không phải là loạn nhân tâm hơn sao?
Lúc này, Dương Diệp lại nói:
- Tuy ta cũng rất sợ, nhưng có biện pháp nào chứ? Bất Tử Tộc sẽ không bởi vì chúng ta sợ mà bỏ qua chúng ta. Thứ cho ta nói thẳng, tất cả mọi người ở đây, kể cả Dương Diệp ta, cuối cùng khả năng đều chết ở chỗ này.