Chương 4486: Địa ngục Tu La! (1)
Chương 4486: Địa ngục Tu La! (1)Chương 4486: Địa ngục Tu La! (1)
Lúc này có thể nói trong lòng Tần Tôn đã sợ hãi tới cực điểm.
Bây giờ Dương Diệp rõ ràng không ổn, đặc biệt là những oán linh trên toàn thân Dương Diệp kia, chúng vừa dữ tợn lại điên cuồng, nếu như tiến vào trong thành, không thể nghi ngờ là một tai họa cực lớn cho Thủy Nguyên thành!
Những oán linh còn không phải là thật sự đáng sợ, thật sự đáng sợ là Dương Diệp!
Giờ phút này Dương Diệp không phải một người bình thường!
Nhưng hai lão già Đạo Chân cảnh căn bản không ngăn cản được Dương Diệp, Dương Diệp mang theo rất nhiều oán linh bước vào trong Thủy Nguyên thành.
Trong thành.
Sau khi Dương Diệp đi vào trong thành, từng cái đầu trực tiếp phóng lên cao.
Những người này cũng không phải do hắn giết, mà do những oán linh xung quanh hắn giết, tuy nhiên hễ là người ngăn cản ở trước mặt hắn đều sẽ bị một đường kiếm quang chém thành hai đoạn. - Mở trận!
Đúng lúc này, một tiếng gầm thét giận dữ đột nhiên vang lên ở trong thành.
Trong phút chốc, tất cả Thủy Nguyên thành chấn động mạnh, ngay sau đó, từng chùm ánh sáng trắng đột nhiên từ bốn phương tám hướng phóng lên cao, sau đó tập trung đến trên không trung của Thủy Nguyên thành. Cùng lúc đó, trên mặt đất ở trong Thủy Nguyên thành đột nhiên xuất hiện ánh sáng mờ nhạt, những ánh sáng này chuyển động kỳ lạ giống như con rắn.
Lúc này, Dương Diệp trong thành đột nhiên ngừng lại.
Mà ở bên trong phạm vi mấy trăm trượng xung quanh hắn đều là oán linh!
Những oán linh này vây quanh Dương Diệp, gương mặt chúng đều dữ tợn cùng oán khí ngập trời.
Những oán khí này đã tích quá lâu, bây giờ một khi được phóng thích ra phải đáng sợ tới mức nào!
Từ khi Dương Diệp tiến vào trong thành đến bây giờ, tộc nhân Thủy Nguyên tộc chết bởi những oán linh đã lên tới hơn vạn người, từ cửa thành đến dưới chân của Dương Diệp, khắp nơi trên đất đều là thi thể, nhưng lại không có máu tươi. Bởi vì máu tươi đều bị Dương Diệp hấp thu hết!
Sát ýl
Nhận được những máu tươi, sát ý của Dương Diệp cũng càng lúc càng mạnh. Nhưng cho dù vậy, sát ý vẫn bị ý điên ép chặt. Hơn nữa, bây giờ những oán linh còn cùng một phe với ý điên.
Trong thành, rất nhiêu cường giả Thủy Nguyên tộc từ bốn phương tám hướng tập trung lại.
Không bao lâu, xung quanh Dương Diệp lại tập trung rất nhiêu cường giả. Trong đó có ba vị cường giả Đạo Chân cảnh, hai lão già còn có một bà lão mặc áo bào màu đỏ. Ngay cả cường giả Tổ cảnh cũng có tới bảy vị!
Nhìn Dương Diệp ở giữa thành, vẻ mặt tất cả mọi người ở đó đều vô cùng nghiêm trọng.
Thân thể Dương Diệp không ngừng rung động, hai tay hắn nắm thật chặt, một luông kiếm quang không ngừng xoay quanh. Trong miệng hắn lại không ngừng lẩm bẩm gì đó, cả người thoạt nhìn giống như kẻ bị thần kinh vậy.
- Dương Diệp!
Lúc này, một lão già Thủy Nguyên tộc đột nhiên trâm giọng nói:
- Ngươi muốn làm gì!
Hắn tuyệt đối không lập tức ra tay, bởi vì bọn họ đã thông báo cho tộc trưởng của Thủy Nguyên tộc Thủy Nguyên Hình. Bọn họ đang đợi Thủy Nguyên Hình trở và.
Làm gì! Phía xa, Dương Diệp đột nhiên ngẩng đầu, hắn dùng đôi mắt không đồng tử nhìn thẳng vào lão già kia, khiến lão già kia cảm thấy tê dại.
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên há miệng ra, một chữ "giết" từ trong đó chậm rãi vang lên!
Âm!
Những oán linh xung quanh Dương Diệp kia đột nhiên tập trung đến trong lòng bàn tay của Dương Diệp, sau đó hóa thành một thanh kiếm màu đen!
Kiếm màu đen!
- Ra tay!
Lúc này, lão già kia đột nhiên găn giọng nói.
Vừa dứt lời.
Những ánh sáng chuyển động dưới chân của Dương Diệp đột nhiên bắt đầu chấn động, ngay sau đó, từng quang nhận từ trong mặt đất nhanh chóng hiện ra và bắn nhanh về phía Dương Diệp. Những quang nhận này có vô số, giống như trận mưa dày đặc xối xả, kín không kẽ hở, mà mỗi một đường quang nhận đều mang theo lực lượng mạnh mẽ, trực tiếp làm cho không gian vỡ ra.
Trận pháp này vốn là đối phó với người bên ngoài, bây giờ Dương Diệp bước vào trong thành, phát động trận pháp này chính là tai họa đối với Thủy Nguyên thành. Nhưng bọn họ căn bản không có lựa chọn khác. Bây giờ chỉ cần có thể giết chết Dương Diệp, cho dù hy sinh cả tòa thành cũng đáng giá!
Ở giữa quang nhận, hai tay Dương Diệp đột nhiên nắm thanh kiếm màu đen và cắm xuống đất.
Kiếm Vực!
Bây giờ mỗi một kiếm do Dương Diệp thi triển ra, cơ bản đều có Kiếm Vực. Cũng chỉ có Kiếm Vực mới có thể chống lại những trận pháp và những cường giả Đạo Chân cảnh này!
Có thể nói, bây giờ sở dĩ hắn có thể khiêu chiến cùng cấp, nói thật là dựa vào Kiếm Vực. Bây giờ hắn đã đạt được Tổ cảnh, tuy không thể thi triển không giới hạn số lần Kiếm Vực, nhưng cũng sẽ không một lần thi triển lại muốn kiệt sức như trước đây.
Một kiếm cắm xuống đất!
Âm!
Tất cả mặt đất Thủy Nguyên thành ầm ầm nổ tung, trận pháp kia lập tức bị một kiếm này của Dương Diệp chém vỡ, cùng lúc đó, trường kiếm màu đen trong tay hắn đột nhiên hóa thành rất nhiều oán linh chấn động tản về bốn phía xung quanh.
Trên thân mỗi một oán linh đều mang một ý cảnh cùng với kiếm quang! Những quang nhận xung quanh Dương Diệp bị những oán linh chấn động không ngừng biến mất, trong khoảng thời gian ngắn, những quang nhận xung quanh Dương Diệp đã biến mất không thấy bóng dáng.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, những cường giả Thủy Nguyên tộc xung quanh lập tức lộ ra vẻ mặt khó coi.
Mà vào lúc này, tay phải của Dương Diệp đột nhiên vươn ra, trong phút chốc, những oán linh kia nhanh chóng tập trung lại thành kiếm màu đen, sau đó xuất hiện ở trong tay của Dương Diệp. Dương Diệp chợt giãm mạnh chân phải một cái, cả người trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang màu đen chợt lóe lên.
Xuy Xuy XUY XUY.
Kiếm quang màu đen qua nơi nào, tất cả mọi thứ trong Thủy Nguyên thành đều bị nghiên nát. Mà vào lúc này, ba gã cường giả Đạo Chân cảnh đột nhiên biến mất, ngay sau đó, ở trước mặt Dương Diệp có ba lực lượng mạnh mẽ đột nhiên từ trong không gian chấn động ra.
Âm!
Dương Diệp lập tức bị ba luông lực lượng chấn động đến ngoài mấy ngàn trượng, hắn vừa dừng lại, không gian ở trước mặt hắn đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một bàn tay già nua đột nhiên thò ra và rung nhẹ, một lực lượng vô hình giống như núi lửa bạo phát chợt nổ mạnh ở trước mặt Dương Diệp.
Lúc này, một ý cảnh mạnh mẽ đột nhiên từ trong cơ thể Dương Diệp cuốn ra ngoài.
Ý cảnh điên Đạo Chân cảnh!