Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4461 - Chương 4531: Đi Đi, Tiếp Tục Đi Đi! (2)

Chương 4531: Đi đi, tiếp tục đi đi! (2) Chương 4531: Đi đi, tiếp tục đi đi! (2)Chương 4531: Đi đi, tiếp tục đi đi! (2)

Chỉ trong giây lát, cả Vĩnh Hằng Tiên Thôn đã bị vô số đại yêu Thái Cổ bao vây xung quanh.

Nam tử trung niên câm kiếm đứng ở đầu thôn.

Hắn nhìn lướt qua ở đó, ánh mắt lướt qua đám người Thái Thẩm cùng lão thần côn và cả Cửu U Đế ở trên không trung. Nhưng chẳng bao lâu, ánh mắt của hắn rơi vào trên người của Dương Diệp, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc, sau đó chậm rãi đi tới trước mặt Dương Diệp.

Mà lúc này, tất cả mọi người ở đó đều đang nhìn hắn.

Bạch Chỉ Tiên nhìn nam tử trung niên với vẻ đê phòng.

Bốn người Thái Thẩm cũng vậy!

Mọi người đều rất đề phòng kiếm tu đột nhiên xuất hiện này.

Nam tử trung niên liếc nhìn Dương Diệp, sau đó khẽ nói:- Ý điên. .. Ngược lại có chút thú vị.

- Tiền bối quen biết hắn sao?

Bạch Chỉ Tiên nhẹ giọng hỏi.

Nam tử trung niên khẽ gật đầu:

- Có quen biết. Bạch Chỉ Tiên đang muốn nói, nam tử trung niên đột nhiên khẽ nói:

- Sau khi hắn tỉnh táo thì nói cho hắn biết đừng quên giao hẹn!

Nói xong, hắn chậm rãi đi về phía sau núi.

Nhưng chẳng bao lâu, hắn ngừng lại. Bởi vì ở trước mặt hắn là từng đại yêu Thái Cổi! Lúc này, các đại yêu đang nhìn chằm chăm vào hắn.

Nam tử trung niên ngẩng đầu nhìn về phía Cửu U đế:

- Các ngươi quá yếu, ta không có hứng thú với các ngươi, có thể tránh ra được chứ?

Quá yếu!

Ở đó, thần sắc mọi người có chút kỳ lạ.

Quá yếu! Cửu U Đế cùng những đại yêu Thái Cổ quá yếu sao?

Người này không điên chứ?

- Ha ha...

Phía chân trời truyền đến tiếng cười to của Cửu U Để. Một lát sau, một bóng đen rơi vào trước mặt nam tử trung niên:

- Loài người, ngươi nói ta quá yếu ư?

Nam tử trung niên khẽ gật đầu: - Ta không có ý sỉ nhục ngươi, chỉ là các ngươi quả thật rất yếu.

- Rất yếu!

Cửu U Đế giận dữ cười ngược:

- Vậy theo ngươi thì thế nào mới là mạnh mẽ?

Nam tử trung niên ngẩng đầu liếc nhìn qua sâu bên trong chân trời:

- Vị kia thì miễn cưỡng còn tính là tạm được.

Vị kial

Nghe vậy, vẻ mặt tất cả mọi người ở đó và cả Cửu U đế đều biến sắc!

Vị kial

Đám người Thái Thẩm nhìn chằm chằm nam tử trung niên, nam tử trung niên trước mắt này cuối cùng là ai? Vì sao có thể cảm nhận được vị kia tôn tại, hơn nữa còn tìm đến vị kial

- Ngươi rốt cuộc là ail

Cửu U Đế đột nhiên hỏi, trong giọng nói có chút nghiêm trọng.

Nam tử trung niên khẽ lắc đầu, sau đó cầm kiếm đi về phía xa. Khi hắn cách Cửu U đế còn có mười trượng, một khí tức cường đại đột nhiên từ trong cơ thể của Cửu U Đế cuốn ra ngoài, sau đó ép về phía nam tử trung niên. Mà vào lúc này, một đường kiếm quang chợt lóe lên ở nơi đây.

Kiếm quang biến mất, nam tử trung niên đã ở phía sau Cửu U Đế.

Tất cả mọi người sửng sốt, rất nhanh, đồng tử của Thái Thẩm đột nhiên co lại, bên trong tròng mắt là vẻ kinh hãi.

Xuy!

Ở trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, một cái đầu đầm đìa máu rơi xuống cách đó không xa, đây là một cái đầu dữ tợn, cũng là đầu của Cửu U đết

- Không thể nào!

Lúc này, cái đầu kia đột nhiên mở miệng nói ra tiếng người, ở trong mắt nó đầy vẻ khó tin.

Thoáng cái, cơ thể Cửu U đế đột nhiên câm theo cái đầu kia và hóa thành một ánh sáng u ám biến mất ở phía chân trời mờ mịt. Mà giờ phút này, nam tử trung tuổi kia chạy tới trước mặt đám đại yêu kia, chúng đều điên cuồng lui lại.

Ngay cả Cửu U Đế cũng bị một kiếm cắt đầu, nữa là bọn họ?

Ngay lập tức, đám đại yêu liền lui lại.

Khi nam tử trung niên cầm kiếm muốn đi ra khỏi thôn, hắn đột nhiên ngừng lại và quay đầu nhìn vê phía bên phải, nơi đó có một tiểu nữ hài đang đứng ăn mứt quả. Thấy nam tử trung niên nhìn tới, tiểu nữ hài vội vàng giấu mứt quả ra sau lưng, trên gương mặt đầy đề phòng!

Nam tử trung niên liếc nhìn tiểu nữ hài:

- Thật sự là lực huyết mạch không tệ, đáng tiếc ngươi còn quá nhỏ.

Nói xong, hắn trực tiếp biến mất ở phía xa.

Bên trong Vĩnh Hằng Tiên Thôn, đám người Thái Thẩm giống như hóa đá.

Một kiếm!

Một kiếm chém đầu Cửu U Đế, một kiếm đẩy lui rất nhiều đại yêu!

Đây là cường giả tuyệt thế từ thời đại cổ xưa tới sao?

Qua rất lâu sau Thái Thẩm mới lấy lại tinh thân, nàng quay đầu lại nhìn vê phía Bạch Chỉ Tiên cách đó không xa:

- Nha đầu, ngươi biết người này không?

Bạch Chỉ Tiên lắc đầu:

- Tuy nhiên hắn và Dương Diệp có quen biết, có lẽ có quan hệ gì đo.

- Tiểu tử tu kiếm này!

Lúc này, già lôi thôi nói: - Sẽ không là truyên nhân của người đó chứ?

Nghe vậy, mọi người nhíu mày. Bởi vì rất có khả năng như vậy!

Dương Diệp tu kiếm, nam tử trung tuổi kia cũng tu kiếm, hơn nữa hai người rõ ràng có quen biết nhaul

- Không đúng!

Lúc này, Thái Thẩm khẽ lắc đầu:

- Chiêu thức kiếm của người kia khác với chiêu thức kiếm của tiểu tử này, hơn nữa, nếu như đối phương là sư phụ của tiểu tử này, thế nào không phải dẫn hắn đi theo chứ?

- Không cân đoán nữal

Lúc này, lão thân côn cách đó không xa đột nhiên nói:

- Việc cấp bách bây giờ là để tiểu tử này nhanh chóng tu luyện, thời gian của hắn đã không còn nhiều nữa.

Thái Thẩm khẽ gật đầu, sau đó quay đầu lại nhìn vê phía đồ tể:

- Có gì chưa dạy thì mau chóng dạy đi!

Nói xong, nàng nhìn về phía Bạch Chỉ Tiên:

- Nha đầu, ngươi đi theo tal

Bạch Chỉ Tiên do dự một lúc, sau đó đi cùng Thái Thẩm. Nhưng Dương Diệp cũng vội vàng đi theo. Đồ tể lập tức đen mặt. Hắn bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể đi theo sau. Không có Bạch Chỉ Tiên, Dương Diệp căn bản không thể tu luyện bình thường được!

Ở đó chỉ còn lại lão già lôi thôi cùng lão thần côn.

- Lão thân côn, điều này không bình thường!

Lão già lôi thôi đột nhiên nói:

- Bên ngoài tự nhiên xuất hiện loại cường giả này, điều này rất không bình thường!

Lão thần côn khẽ gật đầu:

- Đặc biệt không bình thường!

Nói xong, hắn đi tới bên cạnh Vương Nhị Nha và kéo nàng đi về phía xa.

Lão già lôi thôi im lặng không nói. ....

Ở sâu trong núi, trung niên kiếm tu đi tới mảnh đất đỏ, nơi Dương Diệp đã từng tới. Dọc đường đi, hắn không gặp phải bất kỳ đại yêu nào.

Một đường thông suốt!

Rất nhanh, trung niên kiếm tu ngừng lại, không gian ở bên phải hắn cách đó không xa dường như bị người ta cứng rắn đào đi vậy.

Kiếm tu trung niên liếc nhìn, sau đó khẽ nói:

- Thời đại cổ xưa. .. Thời đại của cường giải Nói xong, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía chân trời:

- Đáng tiếc.

- Đáng tiếc điều gì?

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên ở trong không trung.

Theo tiếng nói này vang lên, điểm sáng màu đen xuất hiện ở cách phía sau kiếm tu trung niên không xa.

Trung niên kiếm tu thu hồi ánh mắt:

- Đáng tiếc không thể sinh ra ở Thái Cổi

- Sinh ra ở Thái Cổ?

Điểm đen này đột nhiên cười nói:

- Thái Cổ đó là một thời đại của cường giả, đó là một thời đại làm cho Thiên Mệnh cũng phải kiêng ky, trong đó có Đại Đế, Hoang Thần, Tiên Nhân nhiều tới mức nào? Mỗi người bọn họ đều có tài năng tuyệt vời khiến người ta phải kinh ngạc. Ngươi nói ngươi muốn sinh ra ở Thái Cổ, ta rất muốn biết ngươi dựa vào đâu để tranh với mấy thiên kiêu này?

- Tranh thắng?

Trung niên kiếm tu khẽ lắc đầu:

- Ta không tranh thắng! Ta chỉ muốn cầu bại một lần.

Cầu bại một lần! Trong thiên địa trở nên yên tĩnh. ...

Trước một gian nhà đá trong Vĩnh Hằng Tiên Thôn.

Đồ tể im lặng nhìn hai thanh đao trước mặt.

Qua rất lâu, hắn nhìn về phía Dương Diệp cùng Bạch Chỉ Tiên:

- Đây là thứ các ngươi thu được ở trong chiến trường sao?

Bạch Chỉ Tiên khẽ gật đầu.

Đồ tể chỉ vào thanh huyết đao rất lớn này:

- Đao này tên là Thập Phương Vô Địch, ở thời đại của ta, nó xếp thứ mười trên bảng Thần Binh. Thanh đao này thi triển ra rất mạnh mẽ, trong mười phương chính là vô địch!

Vô địch trong mười phương saol

Bạch Chỉ Tiên thầm cả kinh:

- Nó lợi hại như vậy sao?

Đồ tể khẽ gật đầu:

- Đương nhiên, điều kiện trước tiên là có thể vung nó lên. Cho dù là ta bây giờ cũng khó có thể tùy ý sử dụng nó được.

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Dương Diệp:

- Không thể không nói, tiểu tử này thật sự gặp may mắn, linh trí của đao này rõ ràng đã ngã xuống, không có linh trí nên nó thành vật chết, những oán linh kia của hắn lại thừa cơ hội tiến vào, trở thành linh trí của đao này. Nói cách khác, bây giờ thanh đao này coi như đã nhận hắn là chủ!

Bạch Chỉ Tiên khẽ nói:

- Nhưng hắn vẫn không thể sử dụng được thanh đao này!

Đồ tể khẽ nói:

- Yên tâm, có những oán linh kia giúp đỡ, hắn có thể làm được. Ở trong khoảng thời gian còn lại, ta sẽ làm cho hắn vung được thanh đao này!

Nói xong, hắn nhìn về phía thanh đao còn lại, trong mắt có vẻ phức tạp.

Một lát sau, đồ tể khẽ nói:

- Tàng Phong. Thanh đao này có ánh sáng sắc bén nội liễm, lúc ẩn thì lặng lẽ không một tiếng động, hòa cùng trời đất, lúc hiện lại giống như sấm sét, như biển gầm, như núi lửa bạo phát. Thanh đao này còn đáng sợ hơn so với Thập Phương Vô Địch, bởi vì từ rất lâu rồi, khi ngươi phát hiện ra sự tồn tại của nó thì ngươi đã chết. Năm đó, vị đao tu kia sử dụng đao này đã suýt nữa giết chết một vị tổ tiên của Cổ Đao phái ta, cũng chính là vị tổ tiên nắm giữ Thập Phương Vô Địch kial

Nói xong, hắn nhìn về phía Dương Diệp: - Không ngờ được hai thanh đao nổi danh này đều rơi vào trong tay tiểu tử ngươi.

Bạch Chỉ Tiên nói:

- Tiền bối, vậy uy lực của Thập Phương Vô Địch không mạnh bằng Tàng Phong sao?

Đồ tể khẽ lắc đầu:

- Uy lực của Thập Phương Vô Địch còn mạnh hơn Tàng Phong, nhưng chỗ lợi hại của Tàng Phong là nhẹ cùng bí ẩn, khi ngươi chiến đấu gần người, một đao này lặng lẽ vung ra cũng đặc biệt đáng sợ! Nói một cách đơn giản, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng! & Nói xong, hắn bấm tay bắn ra, Thập Phương Vô Địch rơi vào trước mặt Dương Diệp, Dương Diệp theo bản năng liền đón lấy nó. Nhưng hắn chỉ vừa tiếp xúc đã không nhịn được mà gập người lại.

Quá nặng quá nặng!

Đồ tể nói:

- Từ giờ trở đi, ngươi lại cống thanh đao này, không quan tâm làm gì cũng phải cống nó.

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Bạch Chỉ Tiên:

- Ngươi giám sát hắn, bây giờ một ngày mười hai canh giờ, hắn đều phải cõng bảy canh giờ, không chỉ vậy, mỗi ngày ngoại trừ tu luyện, hắn còn cần chạy vòng quanh phía sau núi một trăm vòng, không thể dừng lại!

Bạch Chỉ Tiên do dự một lúc, sau đó nói:

- Cách thức tu luyện này có tác dụng gì vậy?

Có thể nói cách thức tu luyện này là cách tu luyện cơ bản nhất, là một vài huyên giả mới nhập môn mới sử dụng cách tu luyện này.

Đồ tể khẽ nói:

- Điều này có tác dụng với hắn, cơ thể hắn phải thích ứng với thanh đao này, nếu không cho dù ngày sau có thể miễn cưỡng sử dụng được, cũng chỉ là sử dụng một lần mà thôi. Chỉ một lần lại khiến thân thể và cánh tay bị thương. Bây giờ để cho hắn thích ứng, không chỉ có lợi cho tương lai, cũng có lợi cho cơ thể cùng cánh tay của hắn.

Bạch Chỉ Tiên khẽ gật đầu, sau đó bảo Dương Diệp cõng thanh đao kia lên.

Dương Diệp vừa cõng lên người, mặt đất dưới chân trực tiếp nứt ra! Không chỉ có vậy, trong nháy mắt cơ thể hắn cũng trở nên căng thẳng!

Cứ như vậy, mỗi khi trời vừa sáng, Dương Diệp lại cõng thanh đao lớn này bước vào phía sau núi. Ngay từ lúc đầu, Dương Diệp có vẻ rất tốn sức, tuy nhiên dần dân theo mỗi ngày kiên trì, thân thể Dương Diệp càng lúc càng thích ứng được với thanh đao kia.... &
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0