Chương 4554: Giết không đã nghiền! (1)
Chương 4554: Giết không đã nghiền! (1)Chương 4554: Giết không đã nghiền! (1)
Trong chớp mắt khi bị đẩy lui, hai mắt Tiểu Bạch lập tức trợn tròn, ở trong móng vuốt của nàng đột nhiên xuất hiện một cái búa mờ ảo.
Búa Khai Thiên Hồng Hoang!
Mà lúc này, Tiểu Ngưu cùng Vương Nhị Nha cũng đứng ở trước mặt Tiểu Bạch.
Bởi vì ánh mắt nữ tử váy xanh này nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch.
Nữ tử váy xanh có gương mặt trái xoan, ngũ quan thanh tú, không thể nói là gương mặt tuyệt thế nhưng không quá khó coi, có khí chất tươi mát thoát tục thanh nhã. Ở trong tay phải của nàng câm một quyển sách thật dày.
Lúc này, nàng đang nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch.
Mà Tiểu Bạch cũng đang nhìn nàng, khác là Tiểu Bạch có chút sửng sốt.
Vẻ mặt Kiếm Kinh cùng Dương Diệp lại nghiêm trọng. Đặc biệt là Kiếm Kinh, bởi vì nàng biết nữ tử váy xanh thần bí trước mắt này phát hiện ra điều gì.
Phía xa, nữ tử váy xanh nhìn Tiểu Bạch, khóe miệng nàng đột nhiên khẽ cười:
- Không trách được, ngay cả Kiếm U Nữ chưa bao giờ xuất thế cũng ra khỏi vùng đất Kiếm Khư, hóa ra là vì ngươi!
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó móng nhỏ nhẹ nhàng giơ lên, ý là ngươi muốn làm gì?
Nữ tử váy xanh mỉm cười, sau đó quay đầu lại nhìn vê phía Dương Diệp:
- Tiểu huynh đệ muốn đi tới Nam Ly tộc?
Dương Diệp gật đầu.
Nữ tử váy xanh cười nói:
- Nam Ly tộc thì không nên đi.
Dương Diệp lắc đầu:
- Có một số việc nên làm.
Nữ tử váy xanh mỉm cười, sau đó khẽ gật đầu:
- Qua được cửa ải của ta đây thì ngươi có thể đi Nam Ly gia.
Dương Diệp đột nhiên ngẩng đầu.
Xuy!
Một ảo ảnh chợt lóe lên ở nơi đây, thoáng cái, một thanh đao lớn đỏ như máu trực tiếp lao xuống đỉnh đầu của nữ tử váy xanh. Nữ tử váy xanh lại không tránh không né, mặc cho thanh đao lớn này trực tiếp rơi xuống.
Một đao hạ xuống!
Không gian xé rách!
Nhưng nữ tử váy xanh này lại không sao cả, nàng vẫn đứng ở chỗ cũ, không gian nơi đó vừa bị xé rách liền lập tức được chữa trị.
Có chút kỳ lại
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, chân mày của Kiếm Kinh ở cách đó không xa không khỏi nhíu lại.
Dương Diệp vẫn chưa ngừng tay, một đao thất bại, hai tay hắn nắm Thập Phương Vô Địch chợt quét ngang về phía nữ tử váy xanh, rất có tư thế một đao phá thiên quân. Nhưng một đao này lại bị hai ngón tay kẹp chặt.
Hai ngón tay của nữ tử váy xanh mang theo Thập Phương Vô Địch, nhìn Dương Diệp mỉm cười:
- Ta có chút ỷ lớn hiếp nhỏ. Nhưng không có cách nào khác, chuyện này vẫn phải quản mới tốt.
Dứt lời, hai ngón tay nàng nhẹ nhàng chấn động.
Âm!
Dương Diệp và thanh đao bị đẩy trở về vị trí ban đầu. Dương Diệp đang muốn tiếp tục ra tay lại bị Kiếm Kinh ngăn cản:
- Không cần ra tay, nàng là Nam Ly Mộng, thiên tài xuất sắc ngàn năm có một của Nam Ly gia.
Nam Ly Mộng!
Dương Diệp hơi ngẩn người, cái tên này có chút quen thuộc, rất nhanh hắn đã nhớ ra. Nam Ly Mộng này không phải là người biên soạn ra "Các Thế Giới" sao? Trước đây Bạch Chỉ Tiên cũng từng nói với hắn, vị trước mắt này chính là người đứng thứ ba trên Thần Vũ bảng!
Phía xa, Nam Ly Mộng liếc nhìn Kiếm Kinh, sau đó nói:
- Ngươi nhận ra ta?
Kiếm Kinh khẽ nói:
- Năm đó, có ai ở Vĩnh Hằng giới không biết tới ngươi chứ?
Nam Ly Mộng mỉm cười, sau đó nhìn về phía Dương Diệp:
- Dương tiểu hữu, Nam Ly tộc sốt ruột mời ta trở về, ta biết trong tộc chắc chắn xảy ra chuyện lớn. Sau khi ta trở vê cũng biết một chút về chuyện trước đó. Chuyện này là do Nam Ly tộc ta không phải, sau khi ta về tộc đã giam câm Nam tộc trưởng của Ly tộc ta, trong vòng trăm năm, nàng sẽ không xuất hiện ở trước mặt ngươi. Cường giả Đạo Chân của Nam Ly tộc ta đã từng truy sát ngươi, đều bị ngươi tiêu diệt, cho nên chuyện này dừng lại ở đây được không?
Nói đến đây, nàng do dự một lúc, sau đó lại nói:
- Ta cung cấp miễn phí cho ngươi một tin tức, theo ta được biết, Tiên phủ có khả năng sẽ ra tay mạnh với ngươi!
- Ngươi có ý gì?
Kiếm Kinh trâm giọng hỏi.
Nam Ly Mộng cười nói:
- Tiên phủ liên lạc với ta, muốn ta tham dự, nói muốn giết chết ngươi, nhưng ta từ chối. Bây giờ, Nam Ly tộc ta không muốn cuốn vào trong bất kỳ phân tranh nào. Cho nên chỉ cần Dương tiểu hữu bằng lòng buông tha cho Nam Ly tộc ta, bên ta có thể bảo đảm với Dương tiểu hữu sẽ tuyệt đối không tham dự bất kỳ chuyện gì nhằm vào Dương tiểu hữu. Người biết ta chắc hẳn đều hiểu rõ, cả đời tiểu nữ tử này không thích đánh nhau, chỉ có hứng thú với những chuyện ly kỳ cổ quái. Đương nhiên, nếu như Dương tiểu hữu thật sự không thể bỏ được nỗi hận trong lòng, muốn tiêu diệt tuyệt Nam Ly tộc ta, tiểu nữ tử ta cũng chỉ có thể liều mình cùng quân tử!
Cách đó không xa, Dương Diệp im lặng.
Mà ở bên cạnh Dương Diệp, Kiếm Kinh trầm giọng nói: - Đừng quên Tiên phủ, bọn họ mới là kẻ địch lớn nhất của ngươi.
Hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại:
- Chết một vị Giới Chân, bọn họ còn không nhớ lâu sao?
- Ngươi sai rồi!
Một bên Nam Ly Mộng đột nhiên cười nói:
- Chính bởi vì ngươi giết chết một vị Giới Chân của bọn họ nên bọn họ mới càng không bỏ qua cho ngươi. Bởi vì, bọn họ sợ. Ngươi khiến bọn họ thấy sợ! Loại thiên tài như ngươi, nếu như không phải là bằng hữu, không phải là người của mình thì tốt nhất vẫn nên loại bỏ, hơn nữa bây giờ ngươi cùng bọn họ không chỉ không là bằng hữu, còn là kẻ địch. Bọn họ làm sao có thể để cho ngươi tiếp tục trưởng thành nữa?
Kiếm Kinh trâm giọng nói:
- Đây là con đường do bản thân bọn họ lựa chọn!
Nam Ly Mộng nói:
- Ngươi nói không sai, đây là con đường do bản thân bọn họ lựa chọn, bọn họ đã không có đường quay lại. Hơn nữa, Tiên phủ là thế lực lớn đứng đầu Vĩnh Hằng giới, mặc dù chỉ là trên mặt nổi nhưng cũng là đứng đầu, ngươi bảo bọn họ thỏa hiệp, chịu thua với một huyền giả Tổ cảnh, có khả năng sao? Không có khả năng. Nói đến đây, nàng quay đầu nhìn về phía Dương Diệp:
- Nếu như ta là ngươi, ta liền lập tức quay về vùng đất Kiếm Khư, bởi vì nếu như ta nhớ không nhầm, người thân của ngươi đều ở đó.
Nghe vậy, Dương Diệp lập tức nhíu này, hắn nhanh chóng ôm Tiểu Bạch và xoay người biến mất ở cuối chân trời!
Đám người Tô Thanh ThiI
Hắn thiếu chút nữa quên chuyện này.
Ở đó chỉ còn Kiếm Kinh cùng Nam Ly Mộng.
- Ngươi nhận ra rồi, đúng không?
Kiếm Kinh nhìn chằm chằm Nam Ly Mộng.