Chương 4553: Ngươi không phải là linh chủ! (2)
Chương 4553: Ngươi không phải là linh chủ! (2)Chương 4553: Ngươi không phải là linh chủ! (2)
Tất cả hòn đảo lập tức chia năm xẻ bảy, rất nhiều tiếng kêu thảm thiết từ trong hòn đảo vang lên.
Phía chân trời, vẻ mặt Việt Thiên Minhcực kỳ khó coi, hắn quay đầu lại nhìn vê phía Dương Diệp, trong mắt hoàn toàn không che giấu sát ý.
Hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại:
- Ngươi muốn động thủ sao? Ta có thể cam đoan với ngươi, trong lúc ngươi giao đấu với ta, Việt tộc của ngươi sẽ chết sạch, một người cũng không còn!
Việt Thiên Minh nhìn chằm chằm Dương Diệp:
Dương Diệp, ngươi làm việc tuyệt tình như vậy sẽ gặp báo ứng đấy!
- Báo ứng à?
Dương Diệp khẽ cười:- Trước đây, khi cả Việt tộc ngươi đuổi giết ta, có nghĩ tới sẽ có báo ứng không? Bây giờ ta giết các ngươi, ngươi lại nói báo ứng với ta à? Cũng không có việc gì, chúng ta từ từ nlói chuyện, dù sao người Việt tộc của ngươi hình như cũng rất nhiều, Tiểu Ngưu có thể chậm rãi giết!
- Dương Diệp! Ngũ quan của Việt Thiên Minh đều bắt đầu vặn vẹo:
- Tiên phủ sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi sẽ có báo ứng, nhất định sẽ là vậy!
Dứt lời, trường thương trong tay hắn trực tiếp hóa thành một ánh thương phóng lên cao, sau đó trực tiếp hạ xuống, cuối cùng, thanh trường thương này rơi xuống đỉnh đầu của Việt Thiên Minh.
Xuy!
Việt Thiên Minh trực tiếp cứng đờ tại chỗ.
Mà hai mắt hắn đỏ như máu lại nhìn chằm chằm vào Dương Diệp!
Dương Diệp khẽ cười:
- Báo ứng gì thì ta không biết, ta chỉ biết là có ơn báo ơn, có thù báo thù. Đối với ân nhân, nhận được giọt nước báo lại cả suối nguồn, đối với kẻ thù lại chém tận giết tuyệt!
Nói xong, Dương Diệp ôm Tiểu Bạch xoay người rời đi.
Bên dưới, Tiểu Ngưu ở trên hòn đảo đã vội vàng khôi phục lại bình thường, sau đó đuổi theo Dương Diệp.
Lúc này, hòn đảo này đã không phải là hòn đảo nữa.
Mảnh vỡi
Cả hòn đảo đã bị Tiểu Ngưu đánh thành từng mảnh, rất nhiều tộc nhân của Việt tộc điên cuồng chạy thục mạng về bốn phía Xung quanh.
Việt tộc hoàn toàn xuống dốc!...
Phía chân trời xa xôi, Dương Diệp ngự kiếm rời đi. Ở trên vai hắn là Tiểu Bạch. Lúc này, Tiểu Bạch không ngừng quan sát Tiểu Ngưu. Một lát sau, nàng giơ một móng vuốt với Tiểu Ngưu.
Dương Diệp liếc nhìn vẻ mặt mờ mịt của Tiểu Ngưu, sau đó nói:
- Nàng nói ngươi đánh rất giỏi!
Tiểu Ngưu:
Đánh rất giỏi
Dương Diệp mỉm cười, ánh mắt của hắn lại rơi vào trên thân Tiểu Ngưu. Thật ra, thực lực của Tiểu Ngưu này thật sự rất mạnh, cho dù là hắn cũng không nắm chắc chiến thắng được Tiểu Ngưu, đặc biệt là phòng ngự này quả thực rất nghịch thiên!
- Ta cũng rất lợi hạiI
Lúc này, Vương Nhị Nha đột nhiên nói.
Tiểu Bạch quay đầu lại nhìn về phía Vương Nhị Nha, nàng chớp chớp mắt, sau đó chỉ móng nhỏ vào Tiểu Ngưu, rõ ràng là đang hỏi trong các ngươi ai lợi hại hơn? Vương Nhị Nha liếc nhìn Tiểu Ngưu:
- Đương nhiên là ta lợi hại, Tiểu Ngưu, ngươi nói có đúng không!
Nói xong, nàng chạy tới bên cạnh Tiểu Ngưu và nắm lấy sừng Tiểu Ngưu lắc, điều này khiến cho Tiểu Ngưu thoạt nhìn như đang gật đầu.
Vương Nhị Nha nhìn về phía Tiểu Bạch:
- Nhìn đi, nó gật đầu đấy!
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, nàng quay đầu lại nhìn về phía Dương Diệp, biểu thị như vậy cũng được sao?
Dương Diệp:
- Nhị Nha, ngươi biết biến thân sao?
Kiếm Kinh đột nhiên hỏi.
Dương Diệp cũng quay đầu lại nhìn vê phía Nhị Nha, Nhị Nha không phải loài người, nói cách khác nàng rất có thể là Thái Cổ Cự Yêu, chỉ cần là yêu thì chắc chắn phải có bản thểt
Biến thân!
Vương Nhị Nha chớp chớp mắt, sau đó nói:
- Biến thế nào? Kiếm Kinh:
Dương Diệp chỉ vào Tiểu Ngưu:
- Nó vừa biến thân, ngươi biết không?
Vương Nhị Nha quay đầu lại liếc nhìn Tiểu Ngưu, sau đó nàng suy nghĩ và nói:
- Biến thân... Ta chắc cũng biết!
Mọi người:
Lúc này, Vương Nhị Nha đột nhiên nói:
- Ta còn chưa nghĩ ra biến thế nào! Chờ ta nghĩ xong sẽ biến cho ngươi xeml
Khóe miệng Kiếm Kinh thoáng co giật, nàng liếc nhìn Vương Nhị Nha và không nói gì.
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên nhíu mày, nhưng rất nhanh đã ngừng lại. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa, trên đám mây phía xa có một nữ tử váy xanh đang đứng. Nàng quay lưng về phía bọn họ, trong tay cầm một quyển sách thật dày.
- Cơ thể Đạo Chân cảnh, Kiếm Vực... Sao? Đao này... Hẳn là Thập Phương Vô Địch cùng Tàng Phong hai thanh đao nổi tiếng thời đại cổ xưa, lợi hại thật, không ngờ nó đều xuất hiện ở trong tay của ngươi. Hả? Thái Cổ Hạo Ngưu, Vĩnh Hằng Kiếm Hồ, Kiếm Kinh, a, đáng tiếc cũng không phải bản thể, tiểu nữ hài này... Kỳ lạ, kỳ lạ, ta tự nhiên không nhìn ra bản thể của ngươi. À đúng rồi, còn có linh chủ nho nhỏ! Không, không đúng, ngươi không phải là linh chủI
Vừa dứt lời, nữ tử váy xanh bỗng nhiên xoay người.
Âm!
Một áp lực mạnh mẽ lập tức đẩy đám người Dương Diệp lùi đến gần nghìn trượng!
Cùng lúc đó, tất cả trời đất chấn động mạnh!