Chương 4568: Tiên phủ, lão tử tới đây! (1)
Chương 4568: Tiên phủ, lão tử tới đây! (1)Chương 4568: Tiên phủ, lão tử tới đây! (1)
Đạo Chân cảnh!
Lúc này, Dương Diệp đã không phải là Tổ cảnh, mà là Đạo Chân cảnh!
Chỉ là tăng một cấp, nhưng đối với Dương Diệp lại có chênh lệch một trời một vực.
Lão già phía xa tuyệt đối không trốn, chỉ nhìn chằm chằm Dương Diệp:
- Ngươi đúng là che giấu thật sâu! Đến giây phút cuối cùng, ngươi mới để lộ ra thực lực thật sự của mình!
Dương Diệp không nói một lời, giơ tay lên chém một kiếm.
Vèol
Một đường kiếm quang trực tiếp xuyên thủng linh hồn của lão giàlLinh hồn của lão già vỡ nhỏ ra, nhưng chẳng bao lâu liền bị Thập Phương Vô Địch trong tay Dương Diệp hấp thu.
Sau đó, thanh Thập Phương Vô Địch này lập tức bắt đầu chấn động mãnh liệt.
Dương Diệp kinh ngạc nhìn Thập Phương Vô Địch trong tay, nó lại giở trò quỷ gì vậy? Thập Phương Vô Địch chấn động càng lúc càng lợi hại, cuối cùng, nó tự nhiên trực tiếp thoát khỏi tay của Dương Diệp.
Âm!
Một đường ánh sáng máu bắn ra trời đất.
Dương Diệp:
Phía chân trời, thanh Thập Phương Vô Địch này chấn động càng lúc càng lợi hại, ở trên thân nó có rất nhiều oán linh quấn chặt, cứ như vậy, dân dần, khí tức trên thanh Thập Phương Vô Địch này phát ra càng lúc càng mạnh.
Cuối cùng, đến một điểm cực hạn.
Âm!
Rất nhiều ánh sáng máu từ trong Thập Phương Vô Địch chấn động ra, trong nháy mắt, cả chân trời hoàn toàn biến thành màu đỏ như máu.
- Ngụy Thần khí!
Lúc này, một giọng nói vang lên ở bên tai Dương Diệp.
Dương Diệp quay đầu lại. Người nói chính là Bạch Đế. Tuy nhiên lúc này, cơ thể Bạch Đế đã đặc biệt mờ ảo, giọng nói cũng vô cùng Suy yếu. - Tiền bối!
Dương Diệp khẽ nói.
Bạch Đế khẽ lắc đầu:
- Nếu ngươi ở cùng với hậu nhân của ta, nói như thế nào cũng coi như là người của Bạch Đế thành ta, ta không thể làm được chuyện thấy chết mà không cứu. Tuy nhiên, ta cũng không thể làm được nhiều.
- Với ta, như vậy đã đủ rồi!
Dương Diệp khẽ nói. Nếu như Bạch Đế không ngăn cản Thiên Vô Thần, lấy thực lực của hắn bây giờ thì sợ rằng vẫn khó có thể chống lại đối phương.
Bạch Đế mỉm cười, sau đó nhìn về phía Thanh Thập Phương Vô Địch trong tay Dương Diệp:
- Ở trong trời đất này có hai loại bảo vật, một loại là thần khí, phần lớn thần khí này là chỉ tôn tại được trời sinh đất dưỡng, cũng chính là cùng sinh ra với vũ trụ, thậm chí là trước vũ trụ. Mỗi một mảnh vũ trụ đều có thể có thần vật này. Đương nhiên cũng có khả năng không có. Thần khí này có uy lực thế nào, tất nhiên không cần nói cũng biết. Nói ra thật xấu hổ, ta sống lâu như vậy cũng không có một thần khí nào, chỉ có một Ngụy Thân khí!
Nói đến đây, hắn dừng lại một lát, sau đó lại nói: - Còn có một loại nữa là Thánh Linh khí, lại giống như hai thanh đao cùng thanh kiếm trong tay ngươi. Bọn họ là thuộc vê Thánh Linh khí, là do đời sau chế tạo ra. Thánh Linh khí này kém hơn thân khí trời sinh, nhưng uy lực cũng cực kỳ không tâm thường. Thanh đao trong tay ngươi, nó được nâng caol
Nâng cao!
Dương Diệp không hiểu:
- Còn có thể nâng cao được sao?
Bạch Đế khẽ gật đầu:
- Vì sao không thể nâng cao chứ? Tất cả vạn vật có thể tu luyện, hoa cỏ cây cối còn có khả năng tu luyện thành tinh, nữa là Thánh Linh khí? Chỉ có điều, bọn chúng muốn nâng cao lại vô cùng khó khăn. Nếu như ta không đoán sai, trước đó thanh đao này của ngươi đã hấp thu rất nhiều oán linh cùng máu tươi của cường giả, thậm chí là máu tươi của Thái Cổ Cự Yêu, nếu không, chỉ dựa vào linh hôn cùng máu tươi của một cường giả nửa bước Giới Chủ cảnh, còn chưa đủ để làm cho nó tiến hóa đến Ngụy Thần cảnh!
Tay phải của Dương Diệp vẫy một cái, thanh Thập Phương Vô Địch này lập tức bay trở vê đến trong tay hắn. Nhìn Thập Phương Vô Địch trong tay, Dương Diệp khẽ cười.
Quả thật đã khác! Bây giờ thanh đao này cho hắn một cảm giác có thể chém nát trời đất!
Lúc này, Bạch Đế đột nhiên nói:
- Ngoại trừ Tiên phủ, ngươi vẫn phải cẩn thận...
Vèol
Một điểm ánh sáng sắc bén chợt lóe lên ở nơi đây.
Xuy!
Cơ thể mờ ảo của Bạch Đế trực tiếp nổ tung ral
Trong chớp mắt này, hắn quay đầu lại liếc nhìn!
Hai mắt Dương Diệp híp lại, sau đó quay đầu nhìn lướt qua xung quanh, nhưng không phát hiện được gì!
Dương Diệp khẽ cười, sau đó nói:
- Ta không quan tâm các ngươi là từ thế lực nào tới đây, thế lực lớn tới mức nào, trong tộc có cường giả thế nào...
Nói đến đây, vẻ mặt Dương Diệp trở nên dữ tợn:
- Lão tử nói cho các ngươi biết, Dương Diệp ta không sợ. Dương Diệp ta vĩnh viễn sẽ không ngại giết người nhiều!
Vừa dứt lời, thân hình của Dương Diệp run lên và bước vào trong Bạch Đế thành. Không có bất kỳ người nào trong bóng tối ra tay!
Ra tay?
Vừa rồi Dương Diệp đã một kiếm chém chết một cường giả nửa bước Giới Chủ cảnh, tuy có phân lợi dung cơ hội, nhưng đó cũng là thực lực cứng rắn! Có thể nói, trước khi còn chưa tới mức hoàn toàn hết cách, không có bất kỳ người nào dám ra tay!
Vừa rồi bọn họ loại bỏ hình bóng cuối cùng của Bạch Đế, chính là sợ Bạch Đế tiết lộ vê mình.
Rất nhanh, rất nhiều cường giả trong bóng tối đều rời đi. Vào giờ phút này, bọn họ đã không dám tự ý làm chủ.
Trên không trung Bạch Đế thành, lão thành chủ Bạch Đế thành im lặng.
Hắn biết đây còn chưa phải là kết thúc!
Trước khi Dương Diệp tới, giữa các thế lực lớn Vĩnh Hằng Vũ Trụ có một điểm thăng bằng, có thể nói ở đây có một chế độ vô hình. Nhưng sau khi Dương Diệp đến, hắn phá tan sự cân bằng ở đây, phá tan chế độ ở đây!
Người khiêu chiến chế độ lại giống như bình dân trong thế tục muốn tạo phản vậy!
Chế độ của Vĩnh Hằng Vũ Trụ là gì?
Là thỏa hiệp mà không phải phản kháng! Dương Diệp phản kháng...
Bạch Đế thành, bên trong Hồng Mông tháp.
Sau khi Dương Diệp trở lại Hồng Mông tháp, Tiểu Bạch là người đầu tiên xuất hiện ở trước mặt của hắn, sau đó bỗng chốc nhào tới trong lòng của hắn, đầu không ngừng cọ cọ vào ngực hắn.
Nhìn Tiểu Bạch trong lòng, Dương Diệp cảm thấy mình có chút may mắn.
Ở trong mắt đám người Kiếm Kinh cùng Kiếm U, Dương Diệp có Tiểu Bạch là phúc lớn. Nhưng các nàng không biết, đối với Tiểu Bạch, có thể gặp được Dương Diệp chính là phúc lớn của nàng.
Một lát sau, Tiểu Bạch đột nhiên thò hai cái móng vuốt tới trước mặt Dương Diệp, ở trong móng vuốt của nàng là hai thanh phi đao với ánh vàng rực rỡi
Chính là phi đao của lão già trước kial
Nhìn hai ngọn phi đao này, vẻ mặt Dương Diệp có chút nghiêm trọng.
Hai ngọn phi đao này cũng không tâm thường, vừa rồi nếu như không phải Tiểu Bạch lừa gạt hai ngọn phi đao này qua, có thể đối phương sẽ không chết. Hai ngọn phi đao này có cấp bậc không thua kém Tàng Phong cùng Thập Phương Vô Địch của hắn!
Dương Diệp do dự một lúc, sau đó câm hai ngọn phi đao lên. Phi đao cũng là đao! Sau khi thu hồi phi đao, Dương Diệp quay đầu lại nhìn vê phía đám người Tô Thanh Thi.